Home Dưỡng Linh Radio Mana Thuộc Linh – Phần 133: Người Chăn và Con Chiên

Radio Mana Thuộc Linh – Phần 133: Người Chăn và Con Chiên

by Radio Mana Thuộc Linh
30 đọc

Link bài đọc: https://youtu.be/_-8cSEByFwE

Kinh thánh:  Ma-thi-ơ 18:10-14
10 Hãy giữ mình đừng khinh dể một đứa nào trong những đứa trẻ nầy; vì ta bảo các ngươi, các thiên sứ của chúng nó trên trời thường thấy mặt Cha ta, là Đấng ở trên trời.12 Các ngươi tưởng thế nào? Nếu người nào có một trăm con chiên, một con bị lạc mất đi, thì há chẳng để chín mươi chín con lại trên núi, mà đi kiếm con đã lạc mất sao? 13 Quả thật, ta nói cùng các ngươi,nếu người kiếm lại được, thì lấy làm vui mừng về con đó hơn chín mươi chín con không lạc. 14 Cũng thể ấy, Cha các ngươi ở trên trời không muốn cho một đứa nào trong những đứa trẻ nầy phải hư mất.

Lời ngỏ:
Trong xứ Pa-les-tine thời Chúa Giê-xu thì những đàn chiên hay gia súc không phải là sở hữu của một cá nhân, nhưng thuộc chung về làng, xã. Những đàn chiên và súc vật được xem là sở hữu chung của cả làng. Vì vậy, mỗi một bầy lớn có hàng trăm con thường được giao cho hai đến ba người chăn. Người chăn chính thường đi trước để dẫn đường cho chiên và gia súc đi theo hàng từ chuồng ra đồng cỏ vào buổi sáng và từ đồng cỏ về chuồng vào buổi chiều. Những người còn lại sẽ đi phía sau hay một phía giáp với các dốc núi, triền núi để tránh cho chiên hay gia súc vô ý mà rơi xuống. Chính vì thế, nếu người chăn nào phát hiện con nào bị lạc mất thì có thể bỏ bầy chiên cho những người khác tiếp tục trông giữ, còn mình thì nhanh chóng đi tìm con chiên mà mình biết đã bị lạc trên đường di chuyển.
Những người chăn chiên rất vất vả và khổ cực vì phải tìm cho bằng được những con chiên bị lạc. Bởi theo lệ định của làng nếu không đem được con chiên còn sống về thì người chăn đó phải mang da, xương của nó về để chứng minh con chiên đó bị thú dữ ăn hay đã chết trên núi để không phải sai người khác đi tìm nữa. Những người chăn chung với nhau rất vui mừng khi người chăn tìm chiên lạc mà quay về khi trên vai có cõng hay ẵm những con chiên bị lạc trở về chuồng chiên trước lúc chiều tối. Thường thì những con chiên này bị thương tật do va chạm với gai góc và sườn núi đá. Bởi vì qua một đêm thì gần như con chiên đi lạc bị làm mồi cho mảnh thú ăn đêm.

    Với đoạn Kinh Thánh hôm nay, có một sự khác nhau cơ bản giữa sách Ma-thi-ơ 18:12-13 với Lu-ca 15:3-7 về ví dụ “con chiên bị lạc mất”. Ví dụ trong sách Lu-ca bày tỏ con chiên đã bị lạc mất này chỉ về những người dân ngoại ở ngoài chuồng chiên, họ đang chịu nhiều đau khổ và đối diện với sự chết chóc nên cần tìm để đưa về chuồng chiên như là một sự cứu rỗi linh hồn họ. Còn ví dụ trong Ma-thi-ơ chỉ về những môn đệ mới tin và đi theo Ngài. Những người này có đức tin đơn sơ, mộc mạc nên có thể dễ đi ra ngoài ràng chiên của Chúa vì chưa biết đường đi nước bước trong Cộng đồng của Ngài. Do đó, họ cần được quan tâm và chăm sóc cách chu đáo hơn.
    Vì vậy, trong bối cảnh ấy tác giả Ma-thi-ơ bắt đầu ví dụ này với câu nhắc nhở và cảnh tỉnh của Chúa Giê-xu trong câu 10 “Hãy giữ mình đừng khinh dể một đứa nào trong những đứa trẻ nầy; vì ta bảo các ngươi, các thiên sứ của chúng nó trên trời thường thấy mặt Cha ta, là Đấng ở trên trời” Đức Chúa Trời cảnh báo rằng Ngài quan tâm và yêu thương những con trẻ, những người mới đến với Chúa. Ngài cũng ban ơn và cung ứng tình yêu, ân điển và ân tứ cho họ cũng như các con cái khác của Chúa. Rất có thể chúng ta thường có mối quan tâm và chăm sóc nhau giữa cộng đồng của con cái Chúa. Chúng ta có sự thân mật và chăm sóc lẫn nhau. Thế nhưng, nhiều lúc chúng ta thiếu sự quan tâm đến những người mới bước vào Hội thánh; chúng ta coi thường họ là những người có đức tin con đỏ, là những người ít đức tin, và họ không theo kịp đời sống đức tin đã trưởng thành của mình.  Cho nên, chúng ta đang tôn kính Chúa thì nên chú ý cầu nguyện và giúp đỡ những con trẻ thuộc linh vì họ cũng cần Chúa, cần lương thực thuộc linh, cần tình yêu Chúa như chính chúng ta vậy.

Theo lời Kinh Thánh cho biết mỗi Cơ Đốc nhân được Chúa cho một thiên sứ bảo hộ; tuỳ vào hoàn cảnh mà Chúa có thể sai một hay thật nhiều thiên binh, thiên sứ vây quanh, làm bức tường lửa để bảo vệ chúng ta. Quan trọng hơn là chính Chúa là Vua ngự trị trong tâm linh chúng ta. Chúa Giê-xu đã bày tỏ tình yêu sâu sắc của Ngài đối với chúng ta qua hình ảnh ẩn dụ giữa người chăn với con chiên. Tình cảm thấy được của người chăn với con chiên được vận dụng để bày tỏ tình cảm của Chúa với con cái Ngài, chúng ta như những con trẻ trước mắt của Chúa và luôn cần được chăm sóc và bảo vệ. Tình yêu giữa người chăn đối với con chiên được thể hiện qua bốn điểm sau:
Thứ nhất, đó là tình yêu đối với từng cá nhân. Không phải vì lòng tham mà người chăn không thoả lòng khi đã có trong tay 99 con, mà lại để 99 con ở lại chuồng để đi tìm 1 con lạc mất. Nhưng điều này bày tỏ tình yêu chân thành của Chúa đối với từng người. Chúng ta cũng giống như thế một gia đình có đông con cái, cho dù đông con đến đâu thì cũng không thể an tâm khi mất hay lạc một đứa. Đối với cha mẹ không đứa nào là không quan trọng. Đức Chúa Trời còn hơn thế nữa, Ngài không thể vui khi còn nhiều người con cái, môn đồ của Ngài đang bị lạc mất, đang bị hư mất giữa thế giới tối tăm này.
Thứ hai, đó là một tình yêu với đầy sự kiên nhẫn. Dù rằng chúng ta có thể có quan niệm khi một ai đó sai lầm và bị thiệt hại: Đó là lỗi của họ, họ tự rước lấy thì ráng chịu, đừng mất công và lãng phí với người ngu muội và cứ phạm lầm lỗi mãi. Cảm tạ Chúa vì tình yêu của Chúa đối với chúng ta không như thế. Chúng ta có thể sai lầm, phạm tội lặp đi lặp lại; nhưng Ngài vẫn cho cơ hội để ăn năn, và luôn tìm cách này cách khác để đem về Nhà Cha. Con người chúng ta có thể ngu muội và cố tìm cách lánh khỏi mặt Ngài để làm theo ý riêng, nhưng Đức Chúa Trời vẫn lấy tình yêu mà tha thứ khi chúng ta biết ăn năn dù đó là trong hoàn cảnh cùng khốn, hết đường chạy trốn.
Thứ ba, đó là tình yêu thương tích cực, luôn chủ động đi tìm chứ không ngồi đó chờ sung rụng. Đối với người Do thái và những người có quan điểm “gia trưởng” nếu con cái sai lầm mà bỏ nhà ra đi thì chờ đợi cho đến khi chúng ăn năn sám hối trở về xin lỗi thì mới tha; chứ không có chuyện cha bỏ nhà để đi tìm con hư hỏng đem về. Thế nhưng, Chúa Giê-xu bày tỏ chính tình yêu của Đức Chúa Trời là tình yêu tích cực đi tìm kiếm. Nếu người chăn thấy trước những con chiên ngỗ nghịch có ý đồ tách đàn thì dùng cây trượng có móc to để kéo chúng về. Nhưng có những con bị thất lạc do hoàn cảnh bên ngoài hay mắc bẫy thì Chúa nhanh chóng đi tìm kiếm trở về.
Thứ tư, đó là tình yêu thương trong sự vui mừng, hoan hỉ. Con người chúng ta thường thì có thể chấp nhận người khác khi họ biết ăn năn, sám hối; nhưng thường kèm theo đó với những lời trách móc, đay nghiến và không coi người đó tốt đẹp, đáng yêu như trước đó nữa. Nói chung, con người chúng ta có thể tha thứ nhưng vẫn ghim những vết thương lại. Nhưng Chúa tha tội cho chúng ta thì Ngài vẫn tiếp nhận chúng ta như một người con cái yêu dấu, tình yêu Ngài ban cho vẫn dư dật và tràn đầy như thuở ban đầu; thậm chí còn ban ân điển hơn nữa để bày tỏ tình yêu của Ngài.
Thứ năm, tình yêu mang tính bảo vệ và trân trọng. Ngài ban tình yêu nhiều hơn cả lần trước để nhằm bảo vệ chúng ta, vì Ngài không muốn đánh mất chúng ta lần nữa. Nhưng chúng ta đừng vì thế mà khiến Ngài phải đau lòng khi tiếp tục ra ngoài tình yêu của Chúa. Hãy ở trong sự yêu thương của Ngài thì sự bình an và sự thỏa lòng sẽ mãi ở trong cuộc đời chúng ta.

Kết luận:
Tình cảm của chúng ta đối với nhau và đối với Chúa cũng thường hay trải qua những giai đoạn thăng trầm. Có khi cảm thấy rất yêu Chúa và sẵn sàng tận hiến cả cuộc đời cho Chúa; nhưng có khi cố tình đòi lại để sử dụng theo ý riêng và chẳng coi tình yêu Chúa ra gì. Trong khi đó tình yêu của Chúa dành cho chúng ta thì càng ngày càng nhiều hơn và sâu sắc hơn.
Vì thế, hãy ở trong tình yêu của Ngài. Và trong sự trải nghiệm ấy chúng ta dùng để yêu thương và chăm sóc mọi người. Đặc biệt đó là những người mới theo Chúa, những con trẻ thuộc linh.

Cầu nguyện:
Lạy Chúa, con thật cảm ơn Ngài vì sự yêu thương và sự bảo vệ chúng con như con ngươi của mắt Ngài. Cảm tạ Chúa vì Ngài yêu thương và chăm sóc chúng con như những đứa con bé bỏng trước mắt Ngài.
Cầu xin Chúa cho chúng con cũng học và sống yêu thương mọi người, nhất là những người mới tin Chúa. Xin Chúa cho chúng con mạnh dạn, tích cực để chăm sóc họ hầu cho họ nhanh chóng tăng trưởng và lớn lên trong đức tin.
Nhân danh Cứu Chúa Giê-xu. Amen.

Nguồn: Radiomanavn.blogspot.com

Bài vở cộng tác hoặc góp ý xin gửi về tintuc@hoithanh.com

Bình Luận:

You may also like