Khi Hê-li nghe tin rằng các con trai ông đã chết và Hòm Giao Ước đã bị mất, ông đã ngã ngửa vì bị sốc và chết. Vợ của Phi-nê-a đang có thai cũng nghe tin này và đã chết vào lúc sinh con.
1 Sa-mu-ên 4:12-22
12 Cũng trong ngày đó, một người Bên-gia-min chạy thoát từ chiến trường về đến Si-lô, quần áo rách rưới, đầu đầy bụi đất. 13 Người ấy đến trong lúc Hê-li đang ngồi trên ghế ở bên đường, bồn chồn trông tin, vì lòng ông đang lo lắng về Hòm Giao Ước của Đức Chúa Trời. Khi người ấy vào thành báo tin, thì cả thành đều kêu gào lên. 14 Nghe tiếng kêu la, Hê-li hỏi: “Tiếng ồn ào nầy là gì vậy?” Người đó vội vàng đến báo tin cho Hê-li.
15 Bấy giờ, Hê-li đã chín mươi tám tuổi, mắt ông đã mù, không thể thấy được. 16 Người đó nói với Hê-li: “Hôm nay con đã trốn thoát khỏi trận địa, và từ chiến trường về đây.” Hê-li hỏi: “Con ơi, điều gì đã xảy ra?” 17 Người đưa tin trả lời: “Y-sơ-ra-ên đã chạy trốn trước mặt người Phi-li-tin, dân ta bị đánh bại nặng nề. Hai con trai của ông, là Hóp-ni và Phi-nê-a, đều đã chết, và Hòm Giao Ước của Đức Chúa Trời bị chiếm đoạt.” 18 Người ấy vừa nói đến Hòm Giao Ước của Đức Chúa Trời thì Hê-li từ trên ghế đặt bên cổng ngã ngửa xuống, gãy cổ và chết; vì ông đã già yếu mà lại nặng nề. Ông đã làm quan xét cho Y-sơ-ra-ên trong bốn mươi năm. 19 Lúc ấy con dâu của ông, là vợ của Phi-nê-a, đang có thai, gần ngày sinh. Khi nàng nghe tin Hòm Giao Ước của Đức Chúa Trời bị chiếm đoạt, và hay rằng cha chồng và chồng mình đều đã chết, thì thình lình lên cơn đau, gập người xuống và sinh con. 20 Lúc nàng sắp chết, những người đàn bà có mặt tại đó nói: “Đừng sợ, vì chị đã sinh được một con trai!” Nhưng nàng không trả lời, cũng không quan tâm đến. 21 Nàng đặt tên cho đứa trẻ là Y-ca-bốt, vì nàng nói: “Vinh quang đã lìa khỏi Y-sơ-ra-ên!”; nàng ngụ ý về việc mất Hòm Giao Ước của Đức Chúa Trời, và về sự chết của cha chồng và chồng mình. 22 Nàng lại tiếp: “Vinh quang đã lìa khỏi Y-sơ-ra-ên, vì Hòm Giao Ước của Đức Chúa Trời đã bị chiếm đoạt!”
Suy ngẫm và hiểu
Quần áo rách rưới và đầu đầy bụi đất, người Bên-gia-min đã từ chiến trường chạy thoát về Si-lô để đưa tin về sự bại trận của Y-sơ-ra-ên, về cái chết của hai con trai Hê-li và về việc Hòm Giao Ước của Đức Chúa Trời bị dân Phi-li-tin chiếm đoạt. Hê-li nghe tin này đã bị sốc, ngã xuống từ trên ghế, bị gẫy cổ và chết (c.12-18). Vợ của Phi-nê-a, người đang mang thai, cũng nghe về tin khủng khiếp này và chết trong lúc sinh con, nhưng trước khi chết, cô đã đặt tên cho con là Y-ca-bốt, nghĩa là “không có vinh quang”. Đức Chúa Trời thực sự đã cất vinh quang khỏi Y-sơ-ra-ên và nhà Hê-li, những người đã coi thường Ngài (c.19-22).
Đức Chúa Trời là Đấng như thế nào?
C.18 Đức Chúa Trời đã đánh Hê-li, là người nhẹ về thuộc linh, nhưng thuộc thể lại nặng, khỏi chiếc ghế vinh quang (ghế của thầy tế lễ) đến chết. Đó là một cái chết thật thảm hại đối với một người đã từng phục vụ là thầy tế lễ và thẩm phán trong suốt mười bốn năm, nhưng qua sự việc này, Đức Chúa Trời đã xác nhận rằng Ngài coi trọng những người kính sợ Ngài (2:30).
Ngài ban cho tôi bài học gì?
C.19-22 Vợ của Phi-nê-a đã sinh một con trai, điều mang đến cho cô một tương lai, nhưng tương lai của cô không có hy vọng. Điều này là vì Đức Chúa Trời, Đấng đã làm nhục Pha-ra-ôn và bày tỏ vinh quang của chính Ngài (Xuất Ê-díp-tô Ký 14:4) đã cất vinh quang Ngài khỏi dân Ngài, những người coi thường Ngài và kiên quyết để họ bị sỉ nhục. Cho dù chúng ta có cả thế giới trong tay, nếu chúng ta đánh mất Đức Chúa Trời, thì điều đó chẳng có nghĩa gì cả.
Tham khảo
4:21-22 Giống như Hê-li, vợ của Phi-nê-a dường như quan tâm đến Hòm Giao Ước hơn cả chồng mình. Y-ca-bốt có nghĩa là “vinh quang ở đâu?” Cô đã than khóc vì Y-sơ-ra-ên mất đi sự hiện diện của Đức Chúa Trời. đã lìa khỏi (tiếng Hê-bơ-rơ là galah) không chỉ có nghĩa là “lìa bỏ”, mà còn bị “lưu đày” nữa. Cô không biết rằng Chúa sẽ chứng tỏ vinh quang của Ngài trong xứ Phi-li-tin, như đã được thấy trong chương 5.
Cầu nguyện: Chúa ôi, xin hãy giúp gia đình, Hội Thánh và những nơi làm việc của chúng con là những nơi mà vinh quang của Ngài ngự.
Đọc Kinh Thánh trong năm: Nê-hê-mi 3-5