II Sử Ký 8:1-18
1 Vào cuối năm thứ hai mươi, khi vua Sa-lô-môn đã xây cất xong đền thờ Đức Giê-hô-va và cung điện của mình, 2 thì vua xây lại các thành mà Hi-ram đã tặng cho vua, và cho dân Y-sơ-ra-ên định cư tại đó. 3 Sa-lô-môn tiến đánh Ha-mát Xô-ba và chiếm được thành ấy. 4 Vua xây thành Tát-mốt trong hoang mạc và xây các thành dùng làm kho tàng tại xứ Ha-mát. 5 Vua cũng xây Bết Hô-rôn Thượng và Bết Hô-rôn Hạ là những thành kiên cố, có tường thành và cửa đóng then cài. 6 Vua xây thành Ba-lát và tất cả các thành làm kho tàng của vua, các thành để chứa chiến xa, và các thành cho ngựa chiến. Sa-lô-môn hoàn thành tất cả những dự án xây cất tại Giê-ru-sa-lem, Li-ban và toàn lãnh thổ thuộc quyền vua. 7 Tất cả những người còn sót lại trong các dân Hê-tít, A-mô-rít, Phê-rê-sít, Hê-vít và Giê-bu-sít không thuộc về Y-sơ-ra-ên, 8 tức là các con cháu của chúng còn lại trong xứ mà dân Y-sơ-ra-ên không diệt hết, thì Sa-lô-môn bắt chúng làm lao dịch cho đến ngày nay. 9 Nhưng trong dân Y-sơ-ra-ên, Sa-lô-môn không bắt ai làm lao dịch cả. Họ là những chiến sĩ, quan tướng, những người chỉ huy chiến xa và kỵ binh của vua. 10 Số viên chức mà vua Sa-lô-môn đặt lên làm quản đốc nhân công là hai trăm năm mươi người. 11 Sa-lô-môn cho rước công chúa Pha-ra-ôn từ thành Đa-vít lên cung điện mà vua đã xây cất cho bà, vì vua nói rằng: “Vợ ta sẽ không ở trong cung Đa-vít, vua Y-sơ-ra-ên, vì Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va đến nơi nào thì nơi đó là thánh.”
12 Bấy giờ, Sa-lô-môn dâng tế lễ thiêu cho Đức Giê-hô-va trên bàn thờ của Đức Giê-hô-va mà vua đã xây trước hành lang đền thờ; 13 vua dâng đúng như luật của Môi-se quy định về việc dâng tế lễ trong các ngày sa-bát, ngày trăng mới, và ba ngày lễ lớn hằng năm là lễ Bánh Không Men, lễ Các Tuần và lễ Lều Tạm. 14 Theo lệnh truyền của vua cha là Đa-vít, vua phân công cho các thầy tế lễ theo ban thứ; phân công người Lê-vi trong việc ca ngợi Chúa và phụ giúp các thầy tế lễ trong công việc hằng ngày. Vua cũng phân công người giữ cổng theo phiên thứ tại mỗi cổng đền thờ, vì đây là lệnh truyền của Đa-vít, người của Đức Chúa Trời. 15 Bất cứ điều gì Đa-vít đã truyền dạy liên quan đến các thầy tế lễ, người Lê-vi, cũng như về kho tàng và các việc khác đều được thực hiện chính xác. 16 Mọi công trình của Sa-lô-môn được hoàn tất, từ ngày đặt nền móng đền thờ Đức Giê-hô-va cho đến ngày hoàn thành. Như vậy, đền thờ Đức Giê-hô-va đã được xây cất xong. 17 Lúc ấy, Sa-lô-môn đi đến Ê-xi-ôn Ghê-be và Ê-lốt trên bờ biển thuộc đất Ê-đôm. 18 Vua Hi-ram sai các đầy tớ đem đến cho vua Sa-lô-môn tàu bè và các thủy thủ thông thạo nghề đi biển. Họ cùng đi với các đầy tớ của Sa-lô-môn đến Ô-phia chở về khoảng mười lăm tấn vàng cho vua Sa-lô-môn.
Suy ngẫm
C.1-4 Khi Ê-xê-chia nghe lời sỉ nhục và dọa nạt của Ra-sáp-kê, ông đi lên đền thờ để cầu nguyện và ông đề nghị Ê-sai cũng cầu nguyện.
C.5-7 Ê-sai đã truyền một thông điệp an ủi từ Đức Chúa Trời, bảo họ đừng sợ hãi, cũng đừng nhụt chí, và rằng Đức Chúa Trời đã quyết định khiến San-chê-síp phải trở về xứ của ông ta và chết ở đó.
C.8-13 San-chê-síp gọi Ráp-sa-kê về, khi ông ta nghe tin rằng vua Ê-thi-ô-pi-a tấn công, nhưng ông ta không chịu từ bỏ Giê-ru-sa-lem và đã gửi cho Ê-xê-chia một bức thư lăng mạ Đức Chúa Trời và dọa Ê-xê-chia một lần nữa.
C.14-20 Ê-xê-chia lại đi lên đền thờ với bức thư từ San-chê-síp và cầu nguyện với Đức Chúa Trời. Ông xưng nhận rằng Đức Chúa Trời là quyền năng và kết tội San-chê-síp vì lăng mạ Đức Chúa Trời. Ê-xê-chi-ên cầu nguyện rằng Đức Chúa Trời sẽ cứu Giu-đa khỏi tay của A-sy-ri, để thế giới nhận biết Ngài là Đức Chúa Trời có thật duy nhất.
Đức Chúa Trời là Đấng như thế nào?
Đức Chúa Trời đáp lời cầu nguyện của chúng ta vượt quá sự mong chờ của chúng ta. Tin tức về sự kết thúc của San-chê-síp khốn khổ đủ làm Ê-xê-chia an lòng. Khi chúng ta từ bỏ tất cả sức riêng của con người chúng ta và đến với Đức Chúa Trời, thì những phép lạ như thế của ân điển sẽ xảy ra.
Cầu nguyện: Đức Chúa Trời ôi, cảm tạ Ngài vì Ngài đã giải quyết tất cả những nan đề của con, dù là những lời than phiền nhỏ nhất
*Với bài học hôm nay, chúng ta hãy sống một đời sống từ bỏ chính mình và để Đức Chúa Trời cai trị.
Đọc Kinh Thánh Trong Năm: Châm Ngôn 28-31