Giăng 18:12-27
12 Lúc ấy, binh lính với viên chỉ huy và các thuộc hạ của người Do Thái bắt Đức Chúa Jêsus và trói lại. 13 Trước hết, họ giải Ngài đến An-ne, vì ông là nhạc gia của Cai-phe, người đang làm thầy tế lễ thượng phẩm trong năm đó. 14 Chính Cai-phe là người đã bàn với người Do Thái rằng: “Thà để một người chết vì toàn dân thì vẫn hơn.”
15 Si-môn Phi-e-rơ và một môn đồ khác đi theo Đức Chúa Jêsus. Môn đồ nầy quen biết thầy tế lễ thượng phẩm, nên vào với Đức Chúa Jêsus trong sân của thầy tế lễ thượng phẩm. 16 Còn Phi-e-rơ thì đứng bên ngoài, gần cửa. Vì vậy, môn đồ kia, người quen biết thầy tế lễ thượng phẩm, đi ra nói với người phụ nữ canh cửa, rồi đem Phi-e-rơ vào. 17 Người phụ nữ canh cửa nói với Phi-e-rơ: “Chẳng phải ông cũng là một trong các môn đồ của người ấy sao?” Phi-e-rơ đáp: “Không phải tôi.” 18 Vì trời lạnh nên các đầy tớ và các thuộc hạ nhóm một đống lửa than, rồi đứng sưởi ấm. Phi-e-rơ cũng đứng sưởi với họ.
19 Thầy tế lễ thượng phẩm hỏi Đức Chúa Jêsus về các môn đồ và sự dạy dỗ của Ngài. 20 Đức Chúa Jêsus đáp: “Ta đã nói rõ cho thiên hạ. Ta thường xuyên dạy trong các nhà hội và đền thờ, nơi tất cả người Do Thái tụ họp, chứ Ta chẳng nói điều gì lén lút cả. 21 Sao ngươi lại chất vấn Ta? Cứ hỏi những người đã nghe Ta, xem Ta đã nói gì với họ. Những người đó biết những điều Ta đã nói.” 22 Khi Ngài vừa nói xong, một kẻ trong nhóm thuộc hạ đang đứng đó lấy tay tát vào mặt Ngài và nói: “Ngươi dám trả lời thầy tế lễ thượng phẩm như thế sao?” 23 Đức Chúa Jêsus đáp: “Nếu Ta nói sai, hãy chỉ ra chỗ sai đi; còn nếu Ta nói đúng, tại sao ngươi lại đánh Ta?” 24 An-ne sai giải Đức Chúa Jêsus vẫn đang bị trói đến thầy tế lễ thượng phẩm Cai-phe.
25 Lúc Phi-e-rơ còn đang đứng sưởi, họ hỏi ông: “Anh cũng là một trong số các môn đồ của ông ta phải không?” Phi-e-rơ chối và trả lời: “Không phải tôi.” 26 Một người trong các đầy tớ của thầy tế lễ thượng phẩm, có họ hàng với người đã bị Phi-e-rơ chém đứt tai, nói: “Chẳng phải chính tôi đã thấy anh ở trong vườn với ông ta sao?” 27 Phi-e-rơ lại chối một lần nữa, tức thì gà gáy.
Suy ngẫm
C.12 Một kẻ trong nhóm thuộc hạ đứng đó có lẽ là một trong những kẻ tham gia vào việc bắt Chúa Jêsus. Điều đáng chú ý cứ như là một đòn chí tử của tay con người (Ê-sai 50:6 trong bản dịch Cựu Ước trước Công nguyên; Ma-thi-ơ 26:67, Công Vụ Các Sứ Đồ 23:1-5). Lời quở trách có thể được nhắc đến trong Ê-xê-chi-ên 22:28 (được trích dẫn trong Công Vụ 23:5).
C.16 “Môn đồ kia” có lẽ không ai khác hơn là chính Giăng, “môn đồ mà Chúa Jêsus yêu” (20:2, 21:24). C.18:19 Thầy tế lễ thượng phẩm là An-na. Việc chất vấn Chúa Jêsus về các môn đồ của Ngài và về sự dạy dỗ của Ngài gợi ý rằng mối bận tâm chủ yếu của họ là thần học, dù những lời buộc tội chính trị sau này cũng bị đưa ra nữa.
C.16-22 Sau khi Chúa bị bắt ở trong vườn, Phi-e-ơ đã theo Chúa Jêsus vào tận trong sân của An-na. Một đầy tớ gái nhận ra Phi-e-rơ, hỏi là có phải ông là một môn đồ của Chúa Jêsus không, nhưng Phi-e-rơ đã phủ nhận, dù đó không phải là một tình huống đe dọa, nhưng Phi-e-rơ đã phủ nhận là môn đồ của Chúa Jêsus một cách hèn nhát (c.16-18). Không giống như Phi-e-rơ, Chúa Jêsus điềm tĩnh trước thầy cả thượng phẩm. Ngài nói với một sự điềm tĩnh liên quan đến sự kết tội của họ đến nỗi mà một tên lính đã tát Ngài. Lý do mà Chúa Jêsus có quyền ban cho hay cất đi sự sống vì Ngài là Con Đức Chúa Trời, phải trải qua sự làm nhục vì Ngài đã giao phó sự sống Ngài cho ý muốn Đức Chúa Trời (c.19-22).
Ngài ban cho tôi bài học gì?
Không giống như Phi-e-rơ, người không thừa nhận là môn đồ của Chúa Jêsus, đã trốn đi giữa tiếng gà gáy, chúng ta có trốn tránh thế gian bằng cách phủ nhận chúng ta là Cơ-đốc nhân không? Tiếng gà gáy có thể được nghe thấy. Vì tôi mà Chúa Jêsus đã bị chính tạo vật của Ngài tát. Hãy cho thế gian biết bạn là Cơ-Đốc nhân.
Cầu nguyện: Chúa ôi, xin hãy để con bày tỏ cho những người khác thấy con là một môn đồ của Jêsus qua lời nói và việc làm của con.
Đọc Kinh Thánh Trong Năm: 2 Sa-mu-ên 4-6