Home Thánh Kinh Hàng Ngày Ngày 27 – Xin Hãy Lắng Nghe Lời Cầu Khẩn Của Tôi

Ngày 27 – Xin Hãy Lắng Nghe Lời Cầu Khẩn Của Tôi

by Ban Biên Tập
30 đọc

Ngày 27                      Xin hãy lắng nghe lời cầu khẩn của tôi

Thánh Thi 88:1-18

Thơ Dạy Dỗ Của Hê-man, Người Ếch-ra-hit .
1 Kính lạy CHÚA, Đức Chúa Trời, Đấng Cứu Rỗi tôi;
Suốt ngày đêm, tôi cầu khẩn trước mặt Ngài.
2 Nguyện lời cầu nguyện tôi đến trước mặt Chúa;
Xin Ngài nghiêng tai nghe lời cầu khẩn của tôi.
3 Vì linh hồn tôi đầy những hoạn nạn;
Mạng sống tôi bị đưa xuống gần Âm Phủ.
4 Tôi bị xem như những người sắp đi xuống huyệt mả;
.Tôi như người không còn sức lực;
5 Như người bị bỏ riêng giữa những người chết,
Như người bị giết nằm trong mộ phần,
Kẻ mà Chúa không còn nhớ đến nữa;
Là người bị dứt bỏ khỏi bàn tay chăm sóc của Ngài.
6 Ngài đã đặt tôi tận đáy vực sâu,
Nơi tối tăm và sâu thẳm.
7 Cơn thịnh nộ Ngài đè nặng trên tôi;
Những cơn sóng của Ngài tràn ngập tôi. Sê-la
8 Ngài làm những kẻ quen biết tôi xa lánh tôi;
Ngài làm tôi thành vật ghê tởm cho họ.
Tôi bị vây kín, không lối thoát ra.
9 Mắt tôi mòn mỏi vì sầu khổ;
Lạy CHÚA, suốt ngày tôi cầu khẩn Ngài,
Tôi giơ tay cầu xin Ngài.
10 Ngài há có làm phép lạ cho người chết ư?
Há bóng ma nào đứng dậy ca ngợi Ngài sao? Sê-la.
11 Tình yêu thương của Ngài nào có được công bố nơi mồ mả,
Sự thành tín Ngài nào ở chỗ hủy diệt chăng?
12 Các phép lạ của Ngài có được biết đến ở nơi âm giới tối tăm sao?
Và những việc công chính của Ngài có được biết đến ở vùng đất bị quên lãng chăng?
13 Còn tôi, lạy CHÚA, tôi kêu cầu Ngài;
Mỗi buổi sáng lời cầu nguyện tôi đến trước mặt Ngài.
14 Lạy CHÚA, sao Ngài từ bỏ tôi?
Sao Ngài lánh mặt Ngài cùng tôi?
15 Từ thời niên thiếu tôi đã bị đau khổ và hòng chết;
Tôi bị kinh hoàng và tuyệt vọng.
16 Cơn thịnh nộ Ngài tràn ngập tôi,
Cơn kinh hoàng của Ngài hủy diệt tôi.
17 Suốt ngày những điều ấy vây quanh tôi như nước lũ,
Chúng bao phủ tôi mọi bề.
18 Chúa khiến bè bạn và người thân yêu xa lánh tôi;
.Bóng tối tăm trở thành bạn hữu thân cận.

Suy Gẫm

Đức Chúa Trời là Đấng như thế nào?

Câu 1,9,13. Trong nỗi thống khổ tột cùng, tác giả đã nương dựa nơi Đức Chúa Trời và cầu khẩn Ngài. Khi lần đầu tiên kinh nghiệm gặp hoạn nạn, chúng ta cầu nguyện với Chúa. Nhưng nếu hoạn nạn cứ tiếp diễn, liệu chúng ta có tìm kiếm sự giải cứu nào khác không? Khi bạn nghi ngờ hay lo lắng về tương lai, bạn có bị cám dỗ đi bói toán hay đến chỗ những thầy cúng? Nếu điều đó xảy ra thì có nghĩa là bạn chưa biết rõ ràng về Đấng mà chúng ta đang cầu nguyện.

Câu 1,9. Chúng ta phải cầu nguyện cho đến khi nhận được sự đáp lời. Cho dù dường như mọi sự càng ngày càng tồi tệ, nhưng tác giả không nản chí mà vẫn cầu nguyện với Chúa trong sự đau khổ. Ông tiếp tục cầu nguyện vì ông chưa nhận được câu trả lời rõ ràng từ nơi Chúa. Đức Chúa Giê-su cũng khích lệ chúng ta đừng từ bỏ mà hãy cầu nguyện luôn luôn (Lu-ca 18:1-8).

Câu 10-12. Cầu nguyện là cách tìm kiếm ý muốn của Đức Chúa Trời. Tác giả nài xin được cứu khỏi sự chết, vì sau khi chết, ông không thể công bố về Đấng mà ông đã biết. Tôi cầu nguyện điều gì? Nếu Chúa trả lời “Tại sao ta phải đáp ứng lời cầu xin của ngươi?” thì bạn sẽ trả lời Ngài thế nào?

Câu 13-18. Chúng ta phải cầu nguyện cách chân thật. Tác giả khao khát Chúa đáp lời, tuy nhiên ông không cầu nguyện kèm theo sự ngợi khen mà nhắc đi nhắc lại nỗi thống khổ của mình. Tôi có định cầu nguyện ngay cả trong nỗi đau khổ tột cùng không? Thậm chí nếu bạn tức giận và bất bình, nghĩ rằng “Sao Chúa lại làm điều này với con?” , nhưng lại cầu nguyện với những lời hoa mỹ, văn vẻ như thể đang viết một bản báo cáo không? Cầu nguyện là nói chuyện với Chúa. Hãy tuôn đổ lòng mình ra trước Chúa và chờ đợi sự đáp ứng của Ngài.

Cầu nguyện

Con sẽ chờ đợi cho đến khi nghe được tiếng Chúa trả lời.

Bình Luận:

You may also like