Home Lời Chứng Bài Làm Chứng Của Thầy Dạy Kinh Koran Gặp Được Chúa Giê-Xu: Phần 2 và Hết

Bài Làm Chứng Của Thầy Dạy Kinh Koran Gặp Được Chúa Giê-Xu: Phần 2 và Hết

by Sưu Tầm
30 đọc

Hai ngày sau, ánh sáng đó lại hiện ra cùng tôi và tôi lại nghe tiếng nói gọi tên tôi: “Yusufu.Bỗng dưng miệng tôi lại cử động được và tôi mở ra được, tôi lại kêu lên: “Rebekka”. Thì Ngài nói: Con đã nói với Ta con bao nhiêu tuổi? Tôi trả lời: Dạ 82.” Rồi người lại nói: Nhưng không có tên đó. Ta không thấy cái tên đó.Một lần nữa Ngài hỏi tôi: Còn còn sống được bao nhiêu năm nữa?Tôi trả lời: “Con không biết con còn bao nhiêu năm nữa.” Rồi Ngài phán với tôi bằng một lệnh truyền: Hãy ngồi dậy!Tôi ngồi dậy.

Vào thời điểm đó, ngồi dậy là điều mà tôi không làm được. Thế rồi tôi đã ngồi dậy. Sau khi tôi ngồi dậy rồi, tiếng nói lại ra lệnh cho tôi: Hãy đứng lên! Và tôi đứng lên. Rồi tôi lại nghe: Hãy bước đi!” Và tôi đi qua đi lại một vài mét rồi trở về giường. Người nói với tôi: Kể từ bây giờ, từ thời điểm hôm nay, từ lúc nầy, hãy đi quanh đây và rao truyền trong danh Chúa Cha, Chúa Con và Đức Thánh Linh. Nhưng Ta muốn trong tương lai Ta sẽ thấy con.” Sau khi nói như thế với tôi, Ngài lại nói tiếp: Điều con còn thiếu, con sẽ tìm gặp được trong Kinh Thánh.” Nhưng Ta nói với con lần nữa: “Hãy đi, rao truyền trong danh Chúa Cha, Chúa Con và Thánh Linh. Nhưng khi ta trở lại, ta muốn được thấy con, vì cho đến bây giờ ta vẫn chưa thấy được con, và điều con còn thiếu, con sẽ tìm được trong Kinh Thánh.”

Lúc đó tôi là một người Hồi Giáo. Tôi không dám đụng tới Kinh Thánh. Vì Kinh Thánh đối với tôi là một cuốn sách cấm. Tôi sợ đụng tới Kinh Thánh thì bị ô uế. Nhưng tiếng nói tôi nghe được cho tôi biết rằng điều tôi còn thiếu tôi sẽ tìm được trong Kinh Thánh. Cho nên tôi tự hỏi: “Chúa ơi, biết tìm đâu ra một quyển Kinh Thánh để mà đọc đây?”

Rất may tôi có quen một người, tên là Johannes. Ông là một Cơ đốc nhân của bộ tộc Nyamwezi. Tôi cho mời ông đến. Sáng hôm sau, ông đến cùng tôi. Tôi hỏi ngay không quanh co: Nầy, anh có Kinh Thánh ở trong nhà không?” Ông trả lời: “Có, tôi có một cuốn.” Tôi bảo ông: “Nếu anh có một cuốn, thì cho tôi đi, mang đến đây cho tôi nhé.” Ông ra về và đem quyển Kinh Thánh đến cho tôi. Rồi tôi hỏi ông: “Nầy, trong quyển Kinh Thánh của anh, có một đoạn có tên là Phi-líp phải không?”

Vì tôi không biết là trong Kinh Thánh có một sách được viết cho người thành Phi-líp. Ông trả lời: Có, trong Kinh Thánh có thư Phi-líp.” Tôi nói: Vậy, anh lật dùm tôi thư Phi-líp, đoạn 3.Ông lật và tìm, cho đến khi tìm ra. Rồi tôi bảo ông: Rồi bây giờ đoạn 3, anh tìm cho tôi câu 7.Ông chỉ cho tôi câu Kinh Thánh và rồi tôi bảo ông: Anh đọc câu đó lớn tiếng dùm tôi!” Và ông đọc: Nhưng nhng điu có li cho tôi, vì c Ðng Christ tôi xem như l lã. Không nhng thế, tôi cũng xem mi s như l lã, vì đi vi tôi, được biết Ðc Chúa Jesus Christ, Chúa ca tôi, là điu cao quý vô vàn. Vì c Ngài tôi chu mt tt c; tôi xem mi s như rác rến đ có th được Ðng Christ.” Đó là nhng gì tôi được nghe đọc và cũng là những sự điều được xem như là “sự lỗ” trong cuộc đời mình mà tôi tìm gặp được trong Kinh Thánh.

Đó là điều mà tiếng nói đã bảo tôi: Điều con còn thiếu, con sẽ tìm được trong Kinh Thánh. Tất cả những gì mà trước đây tôi có được, có vẻ như điều có lợi, lại là sự lỗ cho tôi. Tôi được cho biết rằng mọi điều đó là sự lỗ vì cớ Đấng Christ. Tất cả mọi sự là sự lỗ.

Tôi không có một con đường nào để đi ngoài việc tìm đến với đức tin cơ đốc, vì tôi nghĩ rằng 10 tháng dài bị bệnh, không phương thuốc nào giúp tôi, tôi không ăn được đồ cứng, thuốc chích cũng không đem lại kết quả, cả bùa lẫn chú đều chẳng giúp ích được gì và sau 10 tháng NGÀI đã đến, để đỡ tôi đứng lên và phán với tôi rằng Ngài không tìm thấy tôi. Cả cuộc đời tôi, tất cả những tháng năm dài tôi làm việc, kết quả là Ngài chẳng thấy tôi (có nghĩa là không thấy tên tôi trong Sách Sự Sống). Và rồi NGÀI phán rằng: “Điều con còn thiếu, con sẽ tìm gặp được trong Kinh Thánh.” Và giờ đây tôi tìm được trong Kinh Thánh tất cả những gì tôi đã làm theo hiểu biết và lương tâm tốt nhất. Tất cả đều là lỗ lã. Thứ nhất tên tôi không có trong Sách Sự Sống, kế đến tất cả điều tốt của tôi chỉ là những thiệt hại, tất cả những điều tôi đã làm và đã tranh đấu để được.

Vì vậy tôi quyết định một điều duy nhất mình có thể làm được, đó là tìm kiếm đức tin Cơ đốc. Nhưng tôi biết tìm nơi đâu? Nếu tôi rời bỏ Sansibar, tôi sẽ tìm đức tin cơ đốc ở đâu? Ở nhà tôi không thể tìm đến đức tin Cơ đốc được; vì ai cũng biết tiếng tôi, hoàn toàn là việc bất khả kháng. Ai cũng biết tôi là người theo Hồi Giáo, mà còn là một giáo sư dạy kinh Koran nổi tiếng. Tôi tâm sự với ai được rằng mình muốn trở thành Cơ đốc nhân và muốn biết thêm về đức tin Cơ đốc giáo? Do đó, tôi đã lên đường đi đến hòn đảo Pemba gần đó. Nhưng ở đó, ai cũng biết tôi nên tôi không thể tìm ra người dạy cho tôi đức tin cơ đốc mà không ai nhận ra mình.

Sau đó tôi đến đất liền ở Tanga. Nhưng ở Tanga, tôi nhận thấy rằng những thầy giáo kinh Koran đồng lao tất cả đều biết tôi. Cho nên tôi tiếp tục đi đến Muheza. Từ Muheza, tôi đi đến Kiberanga, ở đó có những cánh đồng cây Si-xan lớn và ở đó, cuối cùng tôi đã được nhận, vì tôi tìm một chỗ mà mình có thể học, mà không có ai biết mình. Tại đây, tôi được dạy đức tin nơi Chúa. Rồi một thời gian sau, tôi được học giáo lý ở Muheza, vì tôi lại lâm trọng bệnh, nên đã được làm báp-têm khẩn cấp. Sau lễ báp-têm, tôi khỏe trở lại. Nhưng không thích chữ viết trên giấy Chứng Nhận Báp-têm. Bởi tôi không muốn làm Cơ đốc nhân khẩn cấp, mà muốn làm một Cơ đốc nhân trưởng thành, khôn ngoan. Do đó, sau khi về thăm nhà ở Sansibar, tôi không ở lại nhà lâu mà đi đến Same. Tại đây tôi muốn học nhiều hơn về đức tin cơ đốc. Tôi xin vào học lớp tái xác niềm tin và được chúc phước.

Từ đó cho đến nay tôi liên tục đi và làm chứng ở bất kỳ nơi nào mình đến, như điều mình học được, để tất cả tha nhân quanh tôi biết được rằng: Chúa Cứu Thế sống. Có Ngài thật sự. Tôi tin chắc như đá tảng. Chúa Cu Thế sống, Ngài có thật ngay cả ngày hôm nay, vì Ngài đã chạm đến tôi, đã làm cho tôi được lành bệnh và đứng lên. Nhng tháng bị bệnh đó không con người nào có thể giúp tôi được. Không có một người nào làm cho tôi thuyên giảm được một chút nào. Tôi đã nhận được sức lực từ Chúa Cứu Thế và ra đi bằng sức mạnh đó, và truyền ra những gì Ngài đã giao phó cho tôi. Như lời của tiếng nói, phán rằng: Hãy đi mọi nơi và rao truyền trong danh Chúa Cha, Chúa Con và Thánh Linh.

Năm 1983, sau khi được lành bệnh, tôi đã đi khắp Tansania. Từ đó đến nay không một lần nào tôi bị bệnh lại. Bởi thế tôi vui mừng và đầy lòng biết ơn, ngày hôm nay được đứng trước mặt quí vị và làm chứng những gì đã xảy ra cho mình.

(Nguyên văn của Philippo Athman bằng tiếng Kiswahili, dịch theo bản tiếng Đức)

 

Dch: Alice Hoàng Ái

Nguồn: Wertewelt.wordpress.com

Bình Luận:

You may also like