Home Dưỡng Linh Ngày 07 – Hãy Bắt Chước Tôi

Ngày 07 – Hãy Bắt Chước Tôi

by SU Việt Nam
30 đọc

Phao-lô khích lệ mọi người trong Hội Thánh Cô-rinh-tô, những người đã xây khỏi sự sống của thập tự giá và hành động một cách kiêu ngạo, giống như những vị vua, như thể họ đã đạt được sự cứu rỗi, bắt chước ông, người đi theo Đấng Christ và sống đời sống của thập tự giá.

1 Cô-rinh-tô 4:6-21

6 Thưa anh em, vì lợi ích của anh em, tôi đã áp dụng những điều nầy cho chính tôi và A-pô-lô, để anh em học nơi chúng tôi ý nghĩa của câu: “Đừng vượt ra ngoài lời đã chép,” hầu cho không ai sinh lòng kiêu căng mà ủng hộ người nầy chống lại người kia. 7 Vì có ai thấy bạn trội hơn người khác chăng? Có điều gì bạn có mà không do nhận lãnh chăng? Nếu bạn đã nhận lãnh, thì sao còn khoe khoang như chưa từng nhận lãnh? 8 Anh em đã no đủ rồi! Anh em đã giàu có rồi! Anh em đã làm vua mà đâu có cần đến chúng tôi. Ước gì anh em làm vua để chúng tôi được cùng cai trị với anh em! 9 Vì tôi cảm nhận rằng, Đức Chúa Trời đã đặt các sứ đồ chúng tôi vào chỗ thấp kém nhất, như những người bị án tử hình, vì chúng tôi đã trở nên trò cười cho thế gian, thiên sứ và loài người. 10 Chúng tôi là những kẻ khờ dại vì cớ Đấng Christ, còn anh em được khôn ngoan trong Đấng Christ. Chúng tôi yếu đuối, còn anh em mạnh mẽ. Anh em được tôn trọng, còn chúng tôi bị khinh khi. 11 Cho đến giờ nầy, chúng tôi vẫn chịu đói khát, rách rưới, đánh đập và lang thang đây đó. 12 Chúng tôi làm việc khó nhọc bằng chính đôi tay mình. Khi bị nguyền rủa, chúng tôi chúc phước; khi bị bắt bớ, chúng tôi chịu đựng; 13 khi bị nói xấu, chúng tôi đáp lại cách ôn tồn. Cho đến bây giờ, chúng tôi trở nên như rác rưởi của thế gian, cặn bã của loài người. 14 Tôi viết những điều nầy không phải để làm anh em xấu hổ, nhưng để khuyên nhủ anh em như những người con yêu quý của tôi. 15 Cho dù anh em có hàng vạn người hướng dẫn trong Đấng Christ, nhưng anh em không có nhiều cha; vì nhờ Tin Lành, tôi đã sinh anh em ra trong Đấng Christ Jêsus. 16 Vậy, tôi nài khuyên anh em: Hãy bắt chước tôi. 17 Vì lẽ đó, tôi đã sai Ti-mô-thê, con yêu quý và trung tín của tôi trong Chúa, đến nhắc lại cho anh em đường lối của tôi trong Đấng Christ, như tôi vẫn dạy trong Hội Thánh khắp mọi nơi.

18 Có mấy kẻ tỏ ra kiêu căng, vì nghĩ rằng tôi sẽ không đến với anh em. 19 Nhưng nếu Chúa muốn thì không bao lâu nữa tôi sẽ đến với anh em; lúc ấy, tôi sẽ biết không những chỉ lời nói của những kẻ kiêu căng nầy, mà cả năng lực của họ nữa. 20 Vì vương quốc Đức Chúa Trời không chỉ bày tỏ bằng lời nói, mà bởi quyền năng. 21 Anh em muốn điều gì? Muốn tôi cầm roi đến với anh em, hay đến với tình yêu thương và tinh thần dịu dàng? 

Suy ngẫm và hiểu

Dân sự trong Hội Thánh Cô-rinh-tô phân rẽ ra thành nhiều bè đảng và tập trung vào những vị giáo sĩ ưa thích của họ, khen ngợi những người giáo sĩ mà họ theo và khinh thường những vị giáo sĩ khác. Ngoài ra, họ còn khoe khoang tài sản và ân tứ, tự hào rằng họ đặc biệt hơn người khác. Phao-lô quở trách sự ngạo mạn và khoe khoang của họ và nhắc nhở họ rằng họ không có được tất cả những thứ này bởi sự cao quý riêng của họ, mà tất cả những thứ đó được ban cho họ bởi ân điển của Đức Chúa Trời (c.6-13). Sự quở trách của Phao-lô sắc bén như gươm, nhưng trong lời quở trách đó là tình yêu của ông đối với mọi người mà ông xem như con mình. Phao-lô chân thành mong muốn cho mọi người trong Hội Thánh Cô-rinh-tô bắt chước ông, người đã trở thành cha họ trong Phúc Âm (c.14-21).

Ngài ban cho tôi bài học gì?

C.6 Mọi người trong Hội Thánh Cô-rinh-tô đã không bước theo đời sống của thập tự giá mà những giáo sĩ đầu tiên của họ đã bày tỏ cho họ. Thay vì thế, họ khen ngợi những người lãnh đạo theo sự lựa chọn của họ và tự khoe khoang như thể họ, những người đã đi theo những người lãnh đạo như thế, là tốt đẹp hơn người khác. Điều tương tự cũng đúng với ngày hôm nay. Không phải là chúng ta học được bao nhiêu từ ai đó là quan trọng, mà việc nhận biết ý nghĩa của thập tự giá và sống phù hợp với điều nhận thức đó mới là quan trọng.

C.18-21 Cho dù chỉ là một thành viên của hội chúng hay một người lãnh đạo, dân sự của vương quốc Đức Chúa Trời không khoe khoang bằng “lời nói” hoặc chứng tỏ mình là ai bằng “lời nói”. Chúng ta bày tỏ lời chứng qua đời sống sống phù hợp với Phúc Âm của thập tự giá, bởi quyền năng của Đức Thánh Linh. Giống như Đấng Christ, chúng ta chỉ có thể đưa ra lời chứng bằng cách trở nên ngu dại với thế gian, chứ không phải khoe khoang về bản thân, và qua khả năng của mình để chịu được sự bắt bớ và hoạn nạn với sự vui mừng. Đây không phải là khả năng có ảnh hưởng và cai trị người khác; đó là khả năng để dâng mình, phục vụ và hy sinh.

Tham khảo   

4:6 Phao-lô nhấn mạnh tầm quan trọng của việc không vượt ra ngoài lời đã chép trong Kinh Thánh, như đã được minh họa bằng năm trích dẫn của ông về điểm này: Ê-sai 29:14 (1 Cô-rinh-tô 1:19); Giê-rê-mi 9:22-23 (1 Cô-rinh-tô 1:31); Ê-sai 64:4 (1 Cô-rinh-tô 2:9); Gióp 5:13 (1 Cô-rinh-tô 3:19); và Thi Thiên 94:11 (1 Cô-rinh-tô 3:20).

4:9 đã đặt…như những người bị án tử hình. Có lẽ Phao-lô đang nghĩ về đám diễu hành chiến thắng của người La Mã, trong đó những tên lính của kẻ thù bị bắt bị diễu hành qua các phố trước khi bị công khai hành quyết. Hoặc ông có thể đang nghĩ về các đấu sĩ bị kết án tử hình trong một đấu trường. Cũng xem 2 Cô-rinh-tô 2:14 và vì hình ảnh được dùng theo một cách khác, Cô-lô-se 1:15.

Cầu nguyệnChúa ôi, xin hãy để hình ảnh của Ngài được bày tỏ thông qua đời sống của chúng con.

Đọc Kinh Thánh trong năm: Công Vụ 1-4

Bình Luận:

You may also like