Giô-suê 18:11-28
11 Bộ tộc thuộc con cháu Bên-gia-min bắt thăm theo từng gia tộc của họ và địa phận mà họ bắt thăm được nằm giữa bộ tộc Giu-đa và bộ tộc Giô-sép. 12 Ranh giới của Bên-gia-min về phía bắc chạy từ Giô-đanh, đi lên phía sau Giê-ri-cô về hướng bắc, băng qua miền đồi núi phía tây rồi dừng lại tại hoang mạc Bết A-ven. 13 Từ đó ranh giới chạy thẳng về hướng nam Lu-xơ, cũng gọi là Bê-tên, rồi chạy xuống A-ta-rốt A-đa trên ngọn đồi về phía nam Bết Hô-rôn Hạ. 14 Ranh giới đi vòng từ phía tây qua phía nam, tức là từ núi đối diện Bết Hô-rôn về phía nam và dừng lại ở Ki-ri-át Ba-anh, tức là Ki-ri-át Giê-a-rim, thành của người Giu-đa. Đó là ranh giới phía tây.
15 Biên giới phía nam bắt đầu từ ngoại thành Ki-ri-át Giê-a-rim về phía tây, chạy đến suối nước Nép-thô-ách, 16 rồi xuống đến chân núi nằm đối diện thung lũng Bên Hi-nôm, về phía bắc thung lũng Rê-pha-im. Nó chạy xuống thung lũng Hi-nôm ở sau lưng thành của dân Giê-bu-sít, về phía nam, rồi xuống đến Ên Rô-ghên. 17 Sau đó, ranh giới chạy về phía bắc đến Ên Sê-mết; từ đó đi thẳng về Ghê-li-lốt, đối diện dốc A-đu-mim, chạy xuống đến hòn đá Bô-han (Bô-han là con trai Ru-bên) 18 rồi đi ngang triền núi phía bắc A-ra-ba và chạy xuống A-ra-ba. 19 Ranh giới nầy đi qua Bết Hốt-la về hướng bắc, rồi dừng lại ở vịnh bắc của Biển Chết, phía cực nam của sông Giô-đanh. Đó là ranh giới về phía nam. 20 Phía đông giáp giới với sông Giô-đanh. Đó là sản nghiệp của con cháu Bên-gia-min và ranh giới bốn phía, theo từng gia tộc của họ. 21 Các thành của bộ tộc Bên-gia-min, theo từng gia tộc của họ là: Giê-ri-cô, Bết Hốt-la, Ê-méc-kê-sít, 22 Bết A-ra-ba, Xê-ma-ra-im, Bê-tên, 23 A-vim, Pha-ra, Óp-ra, 24 Kê-pha A-mô-nai, Óp-ni, và Ghê-ba: tất cả là mười hai thành và các làng mạc của chúng. 25 Ga-ba-ôn, Ra-ma, Bê-ê-rốt, 26 Mích-pê, Kê-phi-ra, Một-sa, 27 Rê-kem, Giệt-bê-ên, Tha-rê-a-la, 28 Xê-la, Ê-lép, Giê-bu, tức là Giê-ru-sa-lem, Ghi-bê-át, Ki-ri-át. Tất cả là mười bốn thành với các làng mạc của chúng. Đó là sản nghiệp của con cháu Bên-gia-min theo từng gia tộc của họ.
Suy ngẫm
Chi phái Bên-gia-min là chi phái đầu tiên nhận được đất trong số bảy chi phái còn lại. Vùng đất mà họ nhận được là vùng đất nhỏ nhất và ở giữa chi phái Giu-đa và người Ép-ra-im. Đó là bởi vì Đức Chúa Trời ban cho họ đất theo số lượng các gia đình ở trong chi phái. Đức Chúa Trời ban cho các chi tộc đông người sản nghiệp lớn, và sản nghiệp nhỏ hơn cho những chi phái ít người hơn. Điều này chỉ ra rằng Đức Chúa Trời coi lợi ích và đời sống cá nhân quan trọng hơn việc phân chia quyền lực của mỗi chi phái (c. 11-28).
Ngài ban cho tôi bài học gì?
C.12-20 Chi phái Bên-gia-min nhận được một phần đất nhỏ hơn giữa chi phái Giu-đa và người Ép-ra-im. Đó là vùng đất tốt nhất. Trong vùng đất của họ có những vùng đất hoang và đồi núi, mà chi phái Giô-sép than phiền. Hơn nữa, đó là một vùng đất ảnh hưởng bởi những giai đoạn bất ổn về chính trị, bởi vì chi phái Giu-đa rộng lớn và người Ép-ra-im vây quanh họ. Điều này cho thấy rằng vận mệnh của chi phái Bên-gia-min phụ thuộc vào thái độ của họ đối với Đức Chúa Trời. Lý do Đức Chúa Trời chỉ định Sau-lơ làm vị vua đầu tiên của Y-sơ-ra-ên từ chi phái Bên-gia-min, là bởi vì Ngài muốn Y-sơ-ra-ên và vị vua dựa vào Ngài, chứ không phải dựa vào năng lực của họ. Chúng ta hãy đừng so sánh chính mình với những người khác và thất vọng. Thay vào đó chúng ta hãy trông cậy Đức Chúa Trời với sự biết ơn, và hãy nhớ rằng mọi thứ đều là quà tặng từ Đức Chúa Trời.
Cầu nguyện: Cám ơn Ngài vì ban cho con một công việc và một chỗ ở. Xin hãy giúp con không bị rúng động bởi sự bất công của thế giới này.
*Với bài học hôm nay, chúng ta hãy sống một đời sống từ bỏ chính mình và để Đức Chúa Trời cai trị.
Đọc Kinh Thánh Trong Năm: Tít 1-3 ; Phi-lê-môn 1