Giô-suê 14:1-15
1 Đây là sản nghiệp mà dân Y-sơ-ra-ên nhận lãnh trong xứ Ca-na-an, do thầy tế lễ Ê-lê-a-sa, Giô-suê, con trai Nun, và các trưởng gia tộc của các bộ tộc dân Y-sơ-ra-ên phân phát cho họ. 2 Họ bắt thăm để phân chia sản nghiệp cho chín bộ tộc và phân nửa bộ tộc, đúng như Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se. 3 Môi-se đã cấp sản nghiệp cho hai bộ tộc và phân nửa bộ tộc ở bên kia sông Giô-đanh nhưng ông không cấp cho người Lê-vi sản nghiệp nào giữa các bộ tộc. 4 Con cháu Giô-sép đã trở thành hai bộ tộc là Ma-na-se và Ép-ra-im. Người Lê-vi không được cấp phần đất nào làm sản nghiệp mà chỉ được cấp các thành để ở, với những đồng cỏ chung quanh thành dùng cho các bầy súc vật và là tài sản của họ. 5 Dân Y-sơ-ra-ên đã phân chia đất đai đúng theo điều Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se. 6 Bấy giờ, con cháu Giu-đa đến với Giô-suê tại Ghinh-ganh, và Ca-lép, con trai Giê-phu-nê, người Kê-nít, nói với ông rằng: “Ông biết những gì Đức Giê-hô-va đã phán với Môi-se, người của Đức Chúa Trời, tại Ca-đe Ba-nê-a liên quan đến ông và tôi. 7 Khi Môi-se, đầy tớ của Đức Giê-hô-va, ở Ca-đe Ba-nê-a sai tôi đi do thám xứ, thì tôi đã được bốn mươi tuổi; và tôi tường trình cho người cách trung thực. 8 Nhưng các anh em cùng đi lên với tôi đã làm cho dân chúng sờn lòng, còn tôi trung thành vâng theo Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tôi. 9 Trong ngày đó, Môi-se có thề rằng: ‘Vùng đất mà chân anh đã đạp đến chắc chắn sẽ thuộc về anh và con cháu anh làm sản nghiệp đời đời, vì anh trung thành vâng theo Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tôi.’ 10 Kìa, trong bốn mươi lăm năm nay, từ khi Đức Giê-hô-va phán lời nầy với Môi-se trong lúc Y-sơ-ra-ên còn đi trong hoang mạc, Đức Giê-hô-va đã bảo tồn mạng sống tôi đến bây giờ, và nay tôi được tám mươi lăm tuổi. 11 Hiện nay tôi vẫn còn mạnh khỏe như ngày Môi-se sai tôi đi; tôi vẫn còn sức lực như ngày xưa để đi đánh giặc, hoặc vào ra. 12 Vậy hãy cấp cho tôi vùng đồi núi nầy mà Đức Giê-hô-va đã phán hứa trong ngày đó, vì lúc ấy ông đã nghe rằng ở đó có dân A-na-kim cùng các thành lớn và kiên cố. Xin Đức Giê-hô-va ở với tôi để tôi đuổi chúng đi như Ngài đã phán.”13 Giô-suê chúc phước và cấp Hếp-rôn cho Ca-lép, con trai Giê-phu-nê, làm sản nghiệp. 14 Vì thế, Hếp-rôn trở thành sản nghiệp của Ca-lép, con trai Giê-phu-nê, người Kê-nít, cho đến ngày nay vì ông trung thành vâng theo Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. 15 Khi xưa Hếp-rôn gọi là Ki-ri-át A-ra-ba; A-ra-ba là người cao lớn hơn hết trong dân A-na-kim. Từ đó về sau, xứ sở được bình yên, không còn giặc giã.
Suy ngẫm
Giô-suê phân chia các vùng đất phía tây sông Giô-đanh, khi có mặt thầy tế lễ Ê-lê-a-sa và trưởng các gia tộc của các bộ tộc dân Y-sơ-ra-ên. Đất đai được phân chia bằng cách bốc thăm. Các bộ tộc được nhận đất là chín chi phái, trừ chi phái Lê-vi và chi phái Ru-bên đã nhận được đất trước đó (c.1-5). Sau đó Ca-lép xin Giô-suê cấp cho ông vùng đất Môi-se đã hứa. Vùng Hếp-rôn mà Ca-lép xin không phải là một vùng đất tốt. Đó là vùng đồi núi và là đất người A-na-kim đáng sợ đã sinh sống. Nhưng Ca-lép nói rằng ông sẽ đánh bại chúng và chiếm lấy đất. Giô-suê chúc phước cho Ca-lép và cấp vùng Hếp-rôn cho nhà Ca-lép (c. 6-15).
Ngài ban cho tôi bài học gì?
C.6-12 Ca-lép, người đã đi do thám xứ Ca-na-an cùng Giô-suê khi 40 tuổi, bây giờ đã 85 tuổi. Ông xin vùng đất này khi tin vào lời hứa ông đã nhận cách đó 45 năm. Ca-lép không rời bỏ những đường lối của Đức Chúa Trời, dẫu rằng một thời gian dài đã trôi qua kể từ khi ông nhận được lời hứa. Ông muốn làm nhân chứng về việc Đức Chúa Trời làm thành lời hứa của Ngài. Ngày nay, liệu có những thách thức chúng ta phải đối diện bằng đức tin – giống như Ca-lép công bố nhận sản nghiệp đã được hứa ban không sợ hãi ở tuổi già hay không? Hãy hô to, “Xin hãy cấp cho con xứ này!” và hãy mạnh mẽ.
Cầu nguyện: Xin hãy giúp con hoàn toàn đi theo Ngài, hỡi Chúa, và xin hãy giúp con thực hiện sứ mạng của Ngài trong năm mới đang tới.
*Với bài học hôm nay, chúng ta hãy sống một đời sống từ bỏ chính mình và để Đức Chúa Trời cai trị
Đọc Kinh Thánh Trong Năm: Cô-lô-se 1-4