Ê-sai 23:1-18
1 Lời tiên tri về Ty-rơ: Hỡi tàu bè Ta-rê-si, hãy than khóc, vì Ty-rơ đã bị hủy phá, không còn nhà cửa, cũng chẳng còn lối vào! Từ đất Kít-tim, họ đã biết được tin nầy.2 Hãy nín lặng! Hỡi cư dân duyên hải, hỡi những thương gia ở Si-đôn, là những kẻ vượt biển chở đầy hàng.3 Hạt giống của Si-ho, mùa màng của sông Nin, được chở theo đường biển, là nguồn lợi của nó; Nó là nơi giao thương của các nước.4 Hỡi Si-đôn, hãy hổ thẹn! Vì biển đã nói, pháo đài của biển nói rằng: “Tôi không quặn đau, cũng không sinh con, không nuôi thanh niên, cũng không nuôi thiếu nữ.”5 Khi tin nầy đồn đến Ai Cập, Người ta chắc sẽ rất đau xót khi nghe tin về Ty-rơ.6 Hãy dời qua Ta-rê-si; Hỡi cư dân duyên hải, hãy than khóc!7 Phải chăng đây là thành vui vẻ của các ngươi? Là thành có từ thời cổ mà chân nó đã đem nó đến các miền xa trú ngụ.8 Ai đã định điều nầy chống lại Ty-rơ, là thành đã đội mão miện? Các thương gia của nó vốn thuộc hàng quý tộc, các nhà buôn của nó vốn là hạng danh giá trong thiên hạ.9 Chính Đức Giê-hô-va vạn quân đã định điều ấy, để hạ tính kiêu căng của mọi vinh quang, và làm nhục mọi kẻ sang trọng trên mặt đất.10 Hỡi con gái Ta-rê-si, hãy đi xuyên qua đất ngươi, như lưu vực sông Nin; Không còn sự trói buộc nào nữa11 Đức Giê-hô-va đã giơ tay Ngài trên biển, làm cho các vương quốc rúng động. Ngài đã truyền lệnh về Ca-na-an: Phải phá hủy đồn lũy nó.12 Ngài phán: “Hỡi con gái Si-đôn, là trinh nữ bị áp bức, ngươi sẽ chẳng còn vui mừng nữa! Hãy mau chạy sang xứ Kít-tim! Nhưng tại đó ngươi cũng sẽ không được an thân.”13 Hãy xem đất của người Canh-đê! Ở đây không còn dân nữa. Người A-si-ri đã làm cho nó thành chỗ ở của dã thú. Chúng đã dựng tháp, vây thành, phá hủy cung điện, và làm cho nó thành ra đống đổ nát. 14 Hỡi tàu bè Ta-rê-si, hãy than khóc! Vì đồn lũy các ngươi đã bị phá hủy rồi15 Lúc ấy, thành Ty-rơ sẽ bị quên lãng trong bảy mươi năm, tức là một đời vua. Sau bảy mươi năm ấy, Ty-rơ sẽ như bài ca của kỹ nữ:16 “Hỡi kỹ nữ bị lãng quên kia! Hãy lấy đàn hạc dạo quanh thành phố, đàn cho thật hay, hát cho thật nhiều Để người ta nhớ đến ngươi!”17 Sau bảy mươi năm ấy, Đức Giê-hô-va sẽ thăm viếng thành Ty-rơ; nó sẽ trở lại nghề cũ của nó và làm điếm cho mọi vương quốc trần gian trên mặt đất nầy. 18 Nhưng lợi nhuận và tiền công của nó sẽ được biệt ra thánh cho Đức Giê-hô-va, thay vì gom góp tích trữ. Vì lợi nhuận ấy sẽ được dành cho những người phục vụ trước mặt Đức Giê-hô-va, để họ được ăn sung mặc sướng
SUY GẪM
Đức Chúa Trời là Đấng như thế nào?
Câu 8-12: Đức Chúa Trời quyết định hủy diệt Ty-rơ và các nước sẽ run sợ, Ty-rơ là một nước giàu có tọa lạc ở giữa vùng giao thương của biển Địa Trung Hải, và sự hủy diệt của nó là điều không thể hiểu được. Nhưng dù là một quốc gia giàu có và quyền lực thế nào đi nữa, nếu Đức Chúa Trời quyết định tiêu diệt nó thì chẳng có gì hoặc chẳng ai có thể ngăn cản được Ngài. Trong một tai họa, Đức Chúa Trời đã biến sự vinh quang và niềm kiêu hãnh của Ty-rơ thành sự xúc phạm và sỉ nhục. Trong lòng bạn có đang ganh tị với kiểu thành công này không? Hãy nhìn sự cuối cùng mà Ty-rơ gặp là thể nào với sự hổ thẹn và chắc chắn bạn biết ngày hôm nay bạn phải nương cậy vào ai.
Ngài ban cho chúng ta bài học gì?
Câu 17-18: Bạn không thể dâng những hoa lợi và sự giàu có bất chính lên cho Đức Chúa Trời (Phục 23:18). Nhưng để thấy điều mà dân thành Ty-rơ dâng lên cho Chúa, số tiền mà họ kiếm được qua việc buôn gian bán lận, cho thấy rằng từ “buôn bán” được dùng cho thuật ngữ “làm điếm”. Trước đây dân chúng đã sử dụng việc kinh doanh và lợi nhuận cho chính họ, thì bây giờ trở thành những người dùng chúng cho Đức Chúa Trời. Từ khi gặp Đức Chúa Trời, bạn đã dùng của cải vật chất của mình như thế nào?
Cầu nguyện: Xin hãy giúp con đừng nghĩ điều mà thế gian coi là thành đạt phải là cách mà con xem xét mọi điều; hãy để con chỉ sống một đời sống nương cậy nơi Ngài.