Home Dưỡng Linh Ngày 06 – Đa-Vít Chạy Trốn

Ngày 06 – Đa-Vít Chạy Trốn

by SU Việt Nam
30 đọc

Đa-vít chạy trốn khỏi Sau-lơ, và với sự giúp đỡ của A-hi-mê-léc, thầy tế lễ thành Nóp, ông đã đi đến xứ Gát của người Phi-li-tin. Tuy vậy, khi danh tính của ông bị phát hiện, ông đã giả vờ điên khùng, điều đã cứu mạng sống của ông.

1 Sa-mu-ên 21:1-15

1 Đa-vít đến thành Nóp, gặp thầy tế lễ A-hi-mê-léc. Thầy tế lễ ra đón Đa-vít, run sợ và hỏi: “Sao ông đi một mình mà không có ai đi cùng vậy?” 2 Đa-vít trả lời với thầy tế lễ A-hi-mê-léc: “Vua có sai tôi một việc và dặn rằng: ‘Đừng cho ai biết gì cả về việc ta sai ngươi làm, cũng đừng cho ai biết lệnh ta truyền cho ngươi.’ Tôi đã hẹn gặp các thuộc hạ ở chỗ kia rồi. 3 Bây giờ, ông có gì ăn không? Xin cho tôi năm ổ bánh hay là thức gì ông có thể tìm được.” 4 Thầy tế lễ nói với Đa-vít: “Tôi không có sẵn bánh thường, chỉ có bánh thánh mà thôi; miễn là các thuộc hạ của ông giữ mình không đến gần đàn bà.” 5 Đa-vít trả lời với thầy tế lễ: “Đã vài ba ngày rồi, từ khi tôi ra đi, chúng tôi không gần một người nữ nào hết. Ngay trong chuyến đi thông thường, các thuộc hạ tôi cũng giữ thân thể thanh sạch, huống chi hôm nay họ lại không giữ mình thanh sạch hơn sao?” 6 Rồi thầy tế lễ trao bánh thánh cho ông, vì ở đó không có bánh gì khác ngoài bánh cung hiến đã được đặt trước mặt Đức Giê-hô-va, mà người ta lấy đi để đặt bánh mới vào trong ngày thay bánh.

7 Cũng trong ngày ấy, có một trong các đầy tớ của Sau-lơ ở đó, bị cầm giữ tại trước mặt Đức Giê-hô-va. Hắn tên là Đô-e, người Ê-đôm, đứng đầu các người chăn chiên của Sau-lơ. 8 Đa-vít hỏi A-hi-mê-léc: “Ở đây ông có sẵn một cây giáo hay là một thanh gươm nào không? Tôi đã không đem theo gươm hay là vũ khí gì, vì lệnh vua quá khẩn cấp!” 9 Thầy tế lễ nói: “Đây có thanh gươm của Gô-li-át, người Phi-li-tin mà ông đã giết trong thung lũng Ê-la; nó được bọc trong một miếng vải, để phía sau ê-phót. Nếu ông muốn thì hãy lấy đi, vì ở đây không có gươm nào khác.” Đa-vít nói: “Chẳng có gươm nào bằng! Ông đưa gươm đó cho tôi.”

10 Trong ngày đó, Đa-vít lên đường trốn khỏi Sau-lơ. Ông đến gặp A-kích, vua thành Gát. 11 Triều thần của A-kích hỏi: “Người nầy chẳng phải là Đa-vít, vua của xứ ấy sao? Chẳng phải người ta đã hát mừng người nầy trong lúc nhảy múa rằng:

‘Sau-lơ giết hàng ngàn, còn Đa-vít giết hàng vạn’ sao?”

12 Đa-vít suy nghĩ về những lời nầy, và rất sợ A-kích, vua thành Gát. 13 Ông giả điên trước mặt chúng, làm bộ dại khờ giữa họ; ông vẽ nguệch ngoạc trên cửa cổng và để nước miếng chảy xuống râu. 14 A-kích nói với bầy tôi mình: “Kìa, các ngươi thấy hắn điên khùng, tại sao các ngươi còn dẫn hắn đến cho ta? 15 Ta có cần người điên đâu mà các ngươi dẫn tên nầy đến để nó bày trò điên khùng trước mặt ta? Một người như thế làm sao vào cung của ta được?”

Suy ngẫm và hiểu

Đa-vít, người đã chạy trốn khỏi Sau-lơ, đã đi đến thầy tế lễ A-hi-mê-léc. Bởi vì ông không thể tin cậy được ai đứng về phía mình trong hoàn cảnh của ông, ông không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc nói dối A-hi-mê-léc để có được đồ ăn và vũ khí (c.1-9). Sau việc này, Đa-vít chạy trốn đến với người Phi-li-tin, nơi ông đi đến trước vua Gát. Nhưng bởi danh tính của ông chẳng bao lâu sau bị phát hiện, để sống sót Đa-vít phải giả bộ điên. Toàn bộ cuộc chiến đấu này mới chỉ là sự bắt đầu đối với ông. Ông sẽ trải qua một quá trình thậm chí còn gian khổ hơn của việc được tinh luyện để trở thành một “vị vua đẹp lòng Đức Chúa Trời” (c.10-15).

Ngài ban cho tôi bài học gì?

C.4-6, 8-9 Sau khi kiểm tra sự thanh sạch của Đa-vít và những người theo ông, thầy tế lễ A-hi-mê-léc đã trao cho họ “bánh thánh” để ăn, và thậm chí đưa cho Đa-vít thanh gươm mà Đa-vít đã lấy từ Gô-li-át. Sau này, Đức Chúa Jêsus đã giải thích hành động của A-hi-mê-léc là một hành động bày tỏ sự nhận biết ý nghĩa đích thực của Luật Pháp (Ma-thi-ơ 12:3-4), bởi vì ý nghĩa thực sự của Luật Pháp là dành tình yêu thương cho những người xung quanh chúng ta, những người đang ở trong những tình trạng khó khăn.

C.7 Khi A-hi-mê-léc đang giúp đỡ Đa-vít, có một trong các đầy tớ của Sau-lơ ở đó, bởi việc thông báo của người mà một cuộc tàn sát các thầy tế lễ sẽ xảy ra (chương 22). Trong thế giới bất hảo này, không phải tất cả những việc tốt đều kết thúc tốt đẹp. Một hành động được thực hiện không có ý muốn xấu, có thể trở thành nguồn tổn thương đối với một ai đó, và bóng tối của sự bất hạnh và lo lắng có thể theo sau sự thành công và sự mãn nguyện.

Tham khảo

21:2 Vua có sai tôi. Đa-vít nói dối thầy tế lễ A-hi-mê-léc bằng việc ngụ ý rằng ông (Đa-vít) đang làm nhiệm vụ đặc biệt cho nhà vua. Tuy nhiên, việc nói dối của Đa-vít đã dẫn đến cái chết của A-hi-mê-léc và các thầy tế lễ thành Nóp (22:9-19; so sánh với 22:22). Mặc dù Đa-vít bình thường hành động như một người ngay thẳng, Kinh Thánh cũng không ngần ngại ghi lại một cách trung thực những ví dụ về việc làm sai trái của ông ấy.

Cầu nguyện: Chúa ôi, xin hãy giúp chúng con tin cậy nơi Ngài, thậm chí ở giữa sự chịu khổ, và không trở nên nản lòng, qua đức tin rằng Ngài biết tất cả mọi sự.

Đọc Kinh Thánh trong năm: Thi Thiên 34-36

Bình Luận:

You may also like