Văn Phẩm
“Bộ sách Phúc Âm Ma-thi-ơ” do mục sư Đặng Ngọc Phước biên soạn là kết quả của nhiều năm hầu việc Đức Chúa Trời sẽ đưa các nhà truyền đạo bước vào một hành trình khám phá xuyên suốt Phúc Âm Ma-thi-ơ. Nó giúp bạn vượt qua những khó khăn trong việc rao giảng toàn bộ sách Ma-thi-ơ. Đây cũng là bộ sách dưỡng linh rất cần thiết cho mỗi tín hữu Cơ Đốc. Quyển 1 từ chương 1 đến chương 14, quyển 2 từ chương 15 đến chương 28. Với 35 bài giảng đầy đủ, các ví dụ, áp dụng, phân tích và giải nghĩa hết sức thú vụ và bổ ích cho quí con cái Chúa mong mốn tìm hiểu và giảng dạy một cách sâu sắc, xúc tích Phúc Âm Mathiơ.
Ý kiến độc giả:
“Tôi có duyên may được một người thân tặng cho quyển bài giảng Phúc Âm Ma-thi-ơ của Mục sư. Tôi cảm ơn Chúa về món quà tặng đầy ý nghĩa và quý báu nầy. Nhất là sau khi tôi đọc nó, tôi thật được khích lệ qua các sứ điệp của Mục sư, thật mạch lạc rõ ràng và nhất là gần gũi và thực tế, dễ đi vào lòng người. Tôi hầu việc Chúa ở một hội thánh vùng quê, số tín hữu tại đây trên 300. Vì xa thành phố nên chúng tôi thiếu những tài liệu bồi linh như thế nầy…Nó thật sự là một yến tiệc đối với cá nhân tôi…Tôi thật sự ngưỡng mộ Mục sư vì giữa những bận rộn bon chen của cuộc sống, Mục sư lại còn dư thì giờ để làm ‘một con tằm nhả những sợi tơ óng mượt’ và làm ‘một con ong đem lại mật ngọt’ cho đời. Cầu xin Chúa tiếp tục đại dụng Mục sư cho chức vụ ‘ban sự sống…”
Truyền đạo Nguyễn Hữu Dũng (HT. Trảng Bàng, Tây Ninh, Việt nam)
“Cảm ơn Chúa tôi được đọc qua quyển sách Phúc Âm Ma-thi-ơ I của Mục sư. Tuy mới biết Chúa nhưng tôi cũng đã cảm nhận được những lời dạy quý báu của Chúa chúng ta. Các bài giảng của Mục sư rất đầy ơn, những ví dụ rất rõ ràng, tôi học được rất nhiều những sự dạy dỗ quý báu. Xin Chúa tiếp tục hà hơi trên Mục sư và dùng Mục sư trong những ngày kế tiếp.”
Ông Khánh Nguyễn (Georgia, USA)
Sách dày 243 trang, NXB Tôn Giáo ấn hành năm 2011. Sách hiện đang phát hành khắp cả nước và trên toàn cầu tại website: www. sachcodoc. com
Linh Nguyễn
Chuyên mục này được thực hiện với sự cộng tác của SACHCODOC.COM – Mục vụ Sách toàn cầu cho Người Việt.
Rời bàn học, tôi uể oải bước vào phòng kho với dự định dọn dẹp cho ngăn nắp, sạch sẽ. Phòng kho mẹ tôi dành riêng cho tôi để chứa đồ đạc, sách vở cũng như những thứ linh tinh khác. Đã lâu lắm rồi tôi không để ý tới nó bởi công việc dạy học, những buổi nhóm tại nhà thờ cũng như những chuyến công tác khiến tôi không còn thời gian để quan tâm tới buồng kho riêng cuả tôi với những thùng sách cũ kĩ đã bám đầy mấy lớp bụi.
Tự cho phép mình tạm rời xa với những trang giáo án với những đề tài hóc búa, tôi quyết định dọn dẹp lại phòng kho của mình. Ôi chao, đống sách vở cũ từ hồi học phổ thông bám đầy bụi bặm và mạng nhện làm tôi bực cả mình. Tôi tự hỏi không hiểu sao tôi lại giữ những thứ này làm gì nữa. Tôi gom hết và cho vào một thùng lớn để thanh lí. Ngồi xuống ghế tựa, đưa mắt nhìn xung quanh căn phòng một cách vô thức , mắt tôi bị thu hút bởi một quyển sổ bìa da cũ đã sờn rách nằm trên cùng của thùng sách vở.
Đưa tay với cuốn sổ, tôi nhận ra đây là cuốn nhật kí tôi viết từ thời niên thiếu. Những dòng nhật kí ghi lại những kỉ niệm vui, những nỗi buồn, những khi bị ba mẹ đánh đòn, những khi bị bạn bè bắt nạt và chê cười… những dòng chữ viết trên nền giấy đã ố vàng theo thời gian chứa bao kí ức của tuổi thơ khiến tôi bồi hồi xúc động nhớ lại quãng đời nhỏ dại của mình, sống mũi tôi bỗng cay cay …
Và trái tim tự nhiên nhói đau khi tôi đọc đến những dòng nhật kí cuối cùng tôi viết:
“Cơn mưa chiều thu!
Ngày 20/10/1999.
Thư gửi ba!
Ba yêu dấu của con!
Trời hôm nay lại mưa, mưa thật to ba à! Giờ này ba đang ở đâu? Ba đang làm gì? Ba có bị dầm mưa như hôm nào ba con mình đi dưới mưa không ? Ba có nhớ con không ba? Còn con đang ngồi đây- bên khung cửa sổ của căn gác xép nhỏ nhìn những hạt mưa thi nhau rơi xuống lấp đầy những khỏang không gian trước maëtvà con nhớ ba nhiều lắm. Cơn mưa chiều thu lại càng làm con nhớ ba hơn, con phải làm sao để vơi đi nỗi nhớ, con cầm bút và viết thư cho ba. Lá thư này con viết cho ba không biết đến bao giờ ba sẽ nhận được, có thể là ngày mai có thể là một tuần sau, một tháng sau. Một năm sau hoặc có thể là không bao giờ đến được với ba, song con vẫn cứ viết vì con tin lúc nào ba cũng luôn nhớ về con, bên con và che chở cho con.
Chiều mưa hôm đó, cũng như hôm nay, con lấp ló sau cánh cửa phòng nhìn ba sắp quần áo vào vali; ánh mắt buồn và xót xa ba nhìn con không nói nên lời. Con không hiểu vì sao ba lại cứ ra đi và con cũng không hỏi là ba sẽ đi đâu, con chỉ nhìn ba và khóc. Sau khi đã sắp xếp xong quần áo, ba lại bên con, ôm con , hôn con, rồi ba xoay bước đi. Con đi theo ba ra ngoài ngõ , không nói, không hỏi, không lời từ biệt mà chỉ lăng lẽ khóc. Bước chân ngập ngừng rồi vội vã , dáng ba khuất xa cuối rặng tre đầu làng; con nhìn theo mà mà nước mắt tuôn rơi . Nỗi cô đơn, trống trải và sợ hãi ngập tràn lòng con. Ba đã ra đi thật sao? Sao ba lại bỏ con đi mà không nói lời nào? Cuộc sống con giờ đây sẽ ra sao? Trên con đường đầy chông gai thử thách ba sẽ không con dìu dắt và chở che cho con nữa sao? Những niềm vui nổi buồn ba sẽ không còn chia sẻ cùng con? Ai sẽ dạy dỗ con những điều hay lẽ phải trong cuộc sống hả ba? Con muốn chạy theo ba để kéo mà chân con sao không nhấc nổi. Ôi ba ơi, giá như lúc ñó con chạy theo và giữ ba lại chắc ba sẽ không đi nữa phải không ba?
Những ngày sau đó cuộc sống với con thật vô nghĩa , mỗi khi đi học về , đáp lại tiếng gọi “ba ơi” của con là sự lặng lẽ im ắng của ngôi nhà trống vắng với tiếng hung hắng ho của ngoaị và dáng mẹ cặm cụi làm vườn. Ba ra đi, mẹ làm việc nhiều hơn, ngoài việc ở cơ quan, về nhà mẹ làm đủ mọi việc, công việc chiếm hết thời gian để mẹ không khóc vì nhớ mong ba. Bà ngoại buồn và gầy đi rất nhiều, bà không dám nhắc tới ba vì sợ mẹ và con đau lòng nên chỉ lặng lẽ thở dài và cố gắng giấu đi những giọt nước mắt rơi từ đôi mắt mờ đục của tuổi già. Còn con, ba đã đi mang theo cả quãng đời tươi đẹp nhất của con. Quãng thời gian con 16 tuổi ba còn nhớ không ba, con hay vòi ba kể chuyện cổ tích với những nhân vật thần tiên, với những buổi chiều không tên, con đường không tên bao quanh các khu vườn cổ tích…”
Nước mắt đã lăn dài trên má, những dòng chữ nhoè đi, lòng tôi nhớ ba da diết. Những ký ức của tuổi thơ ùa về trong tâm trí tôi như một cuốn phim quay chậm. Tôi nhớ ba… và tôi khóc…
“ Con còn nhớ, có một lần ba con mình về thăm nội. Nhà nội nghèo nhưng ấm áp tình thương. Đó là một ngày đẹp trời, chiều đó ba con mình chơi trò đuổi bắt trên triền đê. Những bông hoa cỏ may màu tím biếc cứ cố găm đầy ống quần ba con mình. Ba ngồi nhổ nó ra khỏi ống quần bên con khi hoàng hôn chiều vừa buông xuống. Ba ngồi ôm con vào lòng, kể chuyện cổ tích cho con nghe, gió thổi mát lộng con dần đi vào giấc ngủ trong vồng tay ba. Giấc mơ vừa chợt đến nhưng con vẫn nghe tiếng ba trầm ấm đều đều kể chuyện, xa xa nơi xóm Đạo tiếng chuông nhà thờ ngân lên hòa lẫn trong gó tiếng hát văng vẳng: “ …. Cha yêu thương luôn đỡ nâng đời con…”.
Ba ơi, quãng thời gian đó thật đẹp và hạnh phúc phải không ba? Mỗi buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống, khói bếp của mỗi nhà đã bốc lên hòa lẫn với mùi thơm của rơm nếp mới phơi được một vài nắng tạo lên một hương vị đặc trưng của làng quê. Ba và con thường ngồi dưới hiên nhà ngắm hoàng hôn qua làn sương mỏng manh và se lạnh của mùa thu, ba thủ thỉ cùng con: “Con gái à, tuổi mười sáu là tuổi đẹp nhất đời người , ánh trăng 16 đẹp và thanh khiết bao nhiêu thì con yêu của ba cũng đẹp và đáng yêu như vậy. Con gái của ba hãy vững chân bước tới cánh cửa của tương lai, hãy xác định lấy con đường đi cho riêng mình. Con hãy biến ước mơ mà con hằng ấp ủ thành hiện thực. Tương lai đang chờ đón con, cánh cửa cuộc đời đang rộng mở chờ con bước tới. Hãy dũng cảm và bước đi con yêu nhé, ba sẽ luôn ở bên, động viên con,che chở cho con. Ba ôi, ba chính là người thầy đầu tiên của con đó, vậy mà ba nỡ bỏ con đi mãi…”
Ba ơi, những lời căn dặn bên tai con mà ba không còn bên con nữa. Gió heo may thổi nhè nhẹ đi qua con làm lòng con tê lạnh. Cảm giác như là cơn gió mang theo cả mua đông rét buốt và muốn ôm trọn lấy con khi một mình con lang thang trên triền đê quê nội để mong tìm thấy ba. Lại những bông hoa cỏ may hôm nào mà ba đâu có ở nơi đây. Bất giác con khẽ gọi “ba ơi!” khi hai hàng nước mắt đã lăn dài trên má. Bứớc chân con nhanh hơn như con muốn chạy trốn khỏi nơi này nhưng những bông hoa cỏ may cứ cố gắng găm đầy gấu quần như muốn níu giữ bước chân con. Con ngồi xuống, âm thầm trong tiếng nấc nghẹn ngào những bông hoa cỏ may găm kín cả gấu quần mà đau đớn như gỡ cái dằm trong trái tim mình. Ánh tím của chiều hoàng hôn xuyên qua làn sương mỏng làm con càng nhôùba da diết. Con khóc!
Lại hồi chuông xóm đạo ngân lên phá tan không gian tĩnh lặng và rồi câu hát ấy vang lên trong gió: “…cha yêu thương luôn đỡ đần nâng đỡ con…”
Những bước chân nhanh dần con tiến về phía nhà thờ, mọt tiếng nói trong tâm trí con “ ba đang ở đó”, con đi như chạy và dừng chân tröôùccổng nhà thờ, con mong tìm thấy ba trong đám đông nhưng sự thật thất vọng tràn ngập trong con: ba không có ở đó! Con đưa mắt vào trong nhà thờ, chăm chú nhìn , hình ảnh những con người trong nhà thờ để lại trong con một ấn tượng khó phai! Họ hát, họ giơ tay lên cao, có người thì khóc có người thì quỳ gối sấp mặt xuống sàn nhà….con không hiểu vì sao họ lại khóc nhưng con cảm thấy ở nơi đây có một điều gì đó vừa lạ vừa quen , con không biết cảm giác này là sao nữa. Nước mắt con dừng lại nơi cây thánh giá bằng gỗ khá lớn được treo chính giữa nhà thờ. Hình ảnh đó đọng lại trong tâm trí con và không hiểu vì sao con cũng khóc. Không phải vì nhớ ba mà cái gì đó rất diễn tả đang diễn ra trong lòng con. Nỗi nhớ ba vơi đi, lòng con thấy nhẹ nhàng hơn, bất giác con tự hỏi chính mình: Chúa Jesus là ai? Ngài có thật hay không? Chúa có thể đem ba về trở về với con được không?… Những câu hỏi đó chỉ thoáng qua suy nghĩ của con và rồi con cũng vội xoay bước đi…”
-*-
Khép lại trang Nhật kí với những dòng thư nghẹn ngào còn dang dở… tôi nhắm mắt lại và để cho dòng nước mắt tuôn rơi theo dòng cảm xúc của tâm hồn tôi. Bất giác, tôi lấy vội cây bút, lật vội trang nhật kí và viết tiếp những dòng thư dang dở….
“Ba ơi, sáu năm đã trôi qua giờ con đã lớn, không còn là con bé mười sáu tuổi năm nào. Ước mơ của con hằng ấp ủ giờ đã thành hiện thực, con đã trở thành một cô giáo như là điều ba mong ở con. Nhưng ba ơi, ba có biết điều tuyệt vời nhất mà con đã tìm được đó là gì khoânghả ba? Đó là con đã tìm thấy Ba Thiên Thượng của con. Chính ngài đã đến với con cũng trong một chiều mưa mùa thu, khi con đang ngồi trong lớp học thẫn thờ nhìn ra khoàng sân trường trước mặt. Một bạn gái có nụ cười tươi, khuôn mặt dễ thương và dáng người nhỏ nhắn lại ngồi cạnh con và nói cho con biết về Ngài. Ban đầu con chẳng muốn nghĩ về những điều bạn ấy nói. Song , những ngày sau đó hai chúng con học với nhau, chơi với nhau, tâm sự cùng nhau, bạn ấy vẫn cứ nói về tình yêu của Chúa Jesus cho con nghe. Con bắt đầu lắng nghe với sự tò mò dần dần với niềm thích thú và cuối cùng với lòng tràn ngập sự hi vọng về lời hứa của Ngài: “Chúa đã ban cho người điều lòng người ao ước. Không từ chối sự gì môi người cầu xin” (Thi thiên 21:1).Con hi vọng và tin Chúa sẽ đưa ba trở về với con. Con tuyên xưng tiếp nhận Chúa Jesus làm Chúa của cuộc đời mình và tất cả những hình ảnh của chiều thu năm nào khi con đứng trước cổng nhà thờ lại ùa về trong tâm trí con. Giờ thì con đã hiểu vì sao những người trong nhà thờ hôm ấy họ lại khóc khi hát tôn vinh Chúa. Vì niềm hạnh phúc quá lớn lao khi gặp được Chúa, vì tình yêu của Ngài quá tuyệt vời và sự bình an mà Ngài ban cho thật không gì sánh bằng. Con đã hiểu cảm giác của con năm xưa ba à, con đã biết được tiếng nói hôm đó trong tâm trí con từ đâu mà đến và rồi con oà khóc khi nhận ra rằng chính Ngài đã dùng bạn con để nói cho con biết tình yêu và sự cứu rỗi của Chúa Jesus trong cuộc đời của con. Để con nhận ra rằng ngoài ba ra con còn có một người ba nữa luôn theo dõi theo từng bước chân con, đó là Ba Thiên Thượng.Con khóc nức nở như một đứa trẻ bị lạc đường và tìm thấy ba mình sau tất cả những nỗi sợ hãi vừa trải qua. Con khóc không phải vì nhớ ba, không phải vì đau buồn mà con khóc vì con quá hạnh phúc khi con gặp được Ba Thiên Thượng. Khoảng trống vắng thiếu thốn trong tâm hồn con được lấp đầy bằng tình yêu của Chúa Jesus. Sự vui mừng, bình an từ Chúa xoá đi sự đau đớn sầu thảm khi thiếu ba. Con đã tìm thấy Chúa Jesus, tìm thấy con đường đi cho chính mình đó là con đường của thập tự giá. Chính Ba Thiên Thượng đã tìm và cứu con khi con lưu lạc trên dòng đời. Chính Ngài đã thực hiện ước mơ và khát vọng của con. Ba Thiên Thượng luôn ở bên con , an ủi con, nâng đỡ và giúp con đứng dậy khi con vấp ngã trên đường đời…..
Ba ơi, chuyến tàu cuộc đời vẫn lạnh lùng lăn bánh dù không biết đoạn đường phía trước êm ả hay bất trắc. Nó không dừng lại cũng không quay về bến cũ. Con là một hành khách nên không thể chậm trễ. Con sẽ theo chuyến tàu đồng hành với Chúa Jesus con sẽ đồng đi với Ngài. Với những gì Ngài mong đợi ở nơi con. Ba ơi, dù ba ở đâu, phương trời nào con vẫn luôn cầu nguyện xin Chúa thương xót và cứu lấy linh hồn của ba. Con luôn tin rằng, một ngày nào đó, ngôi nhà nhỏ bé của mình sẽ ngập tràn tiếng cười hạnh phúc khi con đón ba trở về. Hãy trở về ba yêu nhé!”
Khép lại trang nhật kí với biết bao kí ức. Bên tai tôi lại văng vẳng tiếng chuoângnhà thờ ngân vang hoà lẫn trong gió câu hát năm nào: “Cha yêu thương luôn nâng đỡ đời con…”. Giờ thì câu hát đó đã trở lên quen thuộc với tôi hằng ngày; mỗi khi tôi cất cao lời hát lòng tôi tràn ngập niềm vui và niềm trông đợi tin rằng Chúa sẽ đưa ba tôi trở về ngôi nhà bé nhỏ của chúng tôi. Hằng ngày, mẹ tôi và ngoại thay vì cứ đưa mát ngóng trông ra cửa mong ba tôi trở về thì mẹ và ngoại đã dành nhiều thời gian quì gối cầu nguyện xin Chúa đưa ba trở về .
Tôi cảm thấy thật là tuyệt vời khi tôi có Ba Thiên Thượng cùng đi với mình. Tôi biết rằng, con đường con đường tôi đi với Ngài sẽ gặp vô số những khó khăn nhưng tôi vững tin vì có Ngài đồng đi. Và khi tôi đi đến sân ga cuối cùng của cuộc đời thì Chúa Jesus , Ngài đã đứng sẵn nơi đó chờ tôi và chính Ba Thiên Thượng sẽ đón tôi trở về nhà sau một cuộc hành trình dài trên đất…
Nguyễn Thị Hường (Hà Nội)
Xuân Diệu đã tặng cho đời những bài thơ của ông, những bài thơ từ lòng ông, từ hồn ông, từ tuổi xuân của ông và từ cả sự sống của ông nữa, trong đó có những vần thơ viết về mùa Thu rất đặc sắc của thi sĩ.
Nói đến mùa thu là người ta nghĩ ngay đến nỗi buồn, một nỗi buồn man mác, một nỗi buồn cô quạnh, một nỗi buồn vời vợi, xa vời khôn tả. Hãy nghe nỗi buồn mùa thu đó dưới mắt của Xuân Diệu:
“Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang/ Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng/ Đây mùa thu tới-mùa thu tới/ Với áo mơ phai dệt lá vàng/ Hơn một loài hoa đã rụng cành/ Trong vườn sắc đỏ rủa màu xanh/ Những luồng run rẩy rung rinh lá…/ Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh”. (Đây mùa thu tới)
Còn có nỗi buồn nào hơn thế chăng?
Viết về mùa thu, không gì hơn là viết về chiều thu, chiều thu có cái đặc biệt của nó: đi qua rất chậm và rất hiu quạnh, cùng với gió, với trăng, với sương mù, với lá rụng, khiến thi sĩ phải … tương tư. Xuân Diệu đã viết về chiều thu như sau:
“Thôi hết rồi! còn chi nữa đâu em!/ Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm/ Với sương lá rụng trền đầu gần gũi/ Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi/ (Được giận hờn nhau, sung sướng biết bao nhiêu/ Anh một mình nghe tất cả buổi chiều/ Vào chầm chậm ở trong hồn hiu quạnh”. (Tương tư chiều)
Hai động từ “nghe” và “vào” thật độc đáo, như lột tả được tất cả cái quạnh hiu của chiều thu.
Ở một chỗ khác, chiều thu cũng thật buồn, buồn đến lạnh cả người, buồn đến thê lương, chắc chắn là do cảnh mây biếc, trời rộng, sương mù đem lại:
“Mây biếc về đâu bay gấp gấp/ Con cò trên ruộng cánh phân vân/ Chim nghe trời rộng dang thêm cánh/ Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần/ Ai hay tuy lặng bước thu êm/ Tuy chẳng băng nhân gạ tỏ niềm/ Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy/ Lòng anh thôi đã cưới lòng em”. (Thơ duyên).
Nói đến mùa thu thì không thể nào không nói đến cảnh lá rụng, hoa rơi, vì chính cảnh ấy “vẽ” nên nét đặc thù của mùa thu: buồn man mác:
“Những chút hồn buồn trong lá rụng/ Bị nhàu ai tưởng dưới trăm chân/ Bông hoa rứt cánh, rơi không tiếng/ Chẳng hái mà hoa cũng hết dần”. (Ý thu)
Mùa thu thường đem đến cho con người sự vắng lặng, sự cô quạnh đến ngẩn ngơ cả tâm hồn:
“Không gian như có dây tơ/ Bước đi sẽ dứt, động hờ sẽ tiêu/ Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều/ Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn”. (Chiều)
Nói đến mùa thu thì phải nói đến trăng, vì không có trăng thì mùa thu đâu còn có ý nghĩa gì nữa, mùa thu đâu còn gì để người ta nói chung, thi sĩ nói riêng mơ mộng, nghĩ suy những điều xa xăm, hão huyền, dịu vợi, nhưng rất thú vị, thú vị một cách huyền ảo:
“Trăng của xa xôi, trăng của hão huyền/ Ngươi vĩnh viễn như lòng trăng ý gió/ Trăng của mắt, trăng của hồn rạng tỏ/ (Trăng rất trăng là trăng của tình duyên)/ Trăng của xa xôi, trăng của hão huyền/ Trăng, vú mộng của muôn đời thi sĩ”. (Ca tụng)
Nói đến mùa thu là nói đến sự trống vắng, cô liêu, tĩnh mịch, chính những điều đó làm cho lòng người nhung nhớ, thương yêu một cái gì đó, một ai đó đến độ… tương tư, một nỗi nhớ, niềm thương lâng lâng, bay bổng cả tâm hồn:
Cây cỏ bình yên: khuya tĩnh mịch/ Bỗng đâu lên khúc Lạc âm thiều…/ Nhị hồ để bốc niềm cô tịch/ Không khóc, nhưng mà buồn hiu hiu/ Điệu ngả sang bài Mạnh Lệ Quân/ Thu gồm xa vắng tự muôn đời/ Sương nương theo trăng ngừng lưng trời/ Tương tư nâng lòng lên chơi vơi. (Nhị hồ).
Hai câu thơ sau trong khổ thơ trên thi sĩ cho gieo toàn vần bằng thật “đắc địa”, lột tả được sự chơi vơi của tâm hồn thi sĩ trước mùa thu tịch liêu.
Mùa thu trong thơ Xuân Diệu hiện lên với một hương vị buồn man mác, hiu hiu khó tả, vì nó lặng lẽ, kín đáo:
“Hôm nay, trời nhẹ lên cao/ Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn…/ Lá Hồng rơi lặng ngõ thuôn/ Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương”. (Chiều).
Là thi sĩ của tình yêu, cho nên Xuân Diệu có một tâm hồn rất mơ mộng. Mà một tâm hồn mơ mộng như thế thì chắc chắn phải “mê” mùa thu thôi, vì chỉ có mùa thu mới có thể đáp ứng được và đáp ứng đủ những mơ mộng cho trái tim đầy ắp yêu thương của thi sĩ. Chỉ có mùa thu mới chiếm được “hồn” của chàng thi sĩ đa tình Xuân Diệu:
“Làm sao cắt nghĩa được tình yêu!/ Có nghĩa gì đâu một buổi chiều/ Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt/ Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu…” (Vì sao)
Tôi rất yêu thơ Xuân Diệu và nhất là những vần thơ viết về mùa thu của thi sĩ. Những vần thơ viết về mùa thu của thi sĩ mới đẹp làm sao, mới dễ thương làm sao! Đọc những vần thơ ấy ta như thấy tâm hồn mình nhè nhẹ, lâng lâng, bay bổng, mơ mộng một cách khó tả, làm cho ta thêm yêu mùa thu của đất trời, yêu cảnh vật thiên nhiên xinh đẹp quanh ta. Giữa biết bao nhiêu bận rộn, xô bồ của cuộc sống trong thời đại điện tử, tin học nầy, đọc những vần thơ thơ mộng, êm đềm của Xuân Diệu viết về mùa thu, ta như thấy lòng nhẹ nhỏm hơn, bớt mệt mỏi hơn nhiều.
Cảm ơn Xuân Diệu đã để lại cho đời những vần thơ đầy ắp tình yêu và cả những vần thơ đẹp mơ màng về mùa thu nữa.
Ô kìa! “Đây mùa thu tới” rồi bạn ơi! Hãy “Gởi hương cho gió” đi để mà mơ, mà mộng, để mà “Tương tư chiều” cho đời thêm yêu thương và đẹp đẽ bạn nhé!
Cảm ơn Tạo Hóa đã ban tặng cho con người một thiên nhiên đẹp đẽ, một cảnh thu tuyệt vời cho con người thưởng thức. Phải là Đấng tuyệt mỹ thì mới có thể tạo nên được một thiên nhiên tuyệt mỹ như thế được phải không bạn? Cứ mỗi lần nhìn ngắm thiên nhiên tươi đẹp là tôi lòng tôi luôn hân hoan ca ngợi Thiên Chúa vì Ngài đã ban cho chúng ta thế giới đẹp đẽ như thế nầy để chúng ta sống và thưởng thức, khám phá và tôi thầm hát: “Khi xem muôn vật do tay Thiên Chúa sáng tạo chúng. Cứu Chúa của tôi, lòng cảm xúc bao kinh sợ…” (Bài hát “Lớn bấy duy Ngài” của Carl Gustav Boberg).
Hãy cùng tôi chúc tụng Thiên Chúa tuyệt mỹ vì Ngài đã ban cho chúng ta thiên nhiên mỹ tuyệt nầy!
Bình Tú Ngọc
Bài vở cộng tác và góp ý xin gởi về tintuc@hoithanh.com
Có Bao Giờ Bạn Tự Hỏi Vì Sao Mình Phải Có Con?
Trong cuốn “Phụ Mẫu Thánh”, tác giả Gary Thomas, một trong những nhà tư vấn đầy ảnh hưởng đã đưa ra câu trả lời rằng:
Có con không chỉ vì riêng chúng ta, nhưng vì Ngài. Chúng ta được kêu gọi để sinh sản và nuôi dạy con cái vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.
Con cái dạy chúng ta biết hy sinh (Chương 12) và cách giải quyết tội lỗi (chương 3); dạy chúng ta về nghệ thuật lắng nghe và buộc chúng ta quỳ gối cầu nguyện (chương 4); chúng cũng dạy chúng ta cười như thế nào (chương 5), đau đớn ra sao (chương 9) và làm thế nào để sống cách dũng cảm (chương 6); chúng cũng giúp chúng ta đối diện với sự thiếu thốn, với nhu cầu và dạy chúng ta biết dựa vào Đấng lớn hơn chúng ta (chương 13). Kinh nghiệm làm cha mẹ gồm một trong các khía cạnh có tính chất ảnh hướng nhát trong việc hình thành đời sống thuộc linh mà tác giả Gary Thomas (đồng tác giả cuốn Hôn Nhân Thánh) sẽ cho bạn biết.
Phụ Mẫu Thánh không giống như bất kỳ quyển sách nuôi dạy con cái nào mà bạn đã từng đọc. Đây không phải là một quyển sách dạy cho bạn cách để kỷ luật con cái hay cách giúp chúng phát huy tối đa tiềm năng của mình. Thay vì bàn đến việc làm thế nào cha mẹ có thể thay đổi con cái thì Phụ Mẫu Thánh lại chuyển hướng ngược lại, trình bày cách Đức Chúa Trời có thể sử dụng con cái để thay đổi chúng ta.
Cuốn “Phụ Mẫu Thánh” ấn hành tại Việt Nam với sự cho phép của NXB Zondervan, Grand Rapids, Michigan 49530, đăng ký tại Nhà xuất bản Tôn Giáo, năm 2010. Biên tập và phát hành tại Việt Nam bởi Spiritual Light Ministries, Akron, Ohio, USA.
Sachcodoc.com phát hành toàn cầu cuốn sách này trên mạng lưới internet bản Tiếng Việt.
Tại website www.sachcodoc.com, quí tín hữu khắp nơi có thể đặt mua các sản phẩm mới này và được giao hàng tận nơi đi khắp toàn cầu.
Linh Nguyễn
Chuyên mục này được thực hiện với sự cộng tác của SACHCODOC.COM – Mục vụ Sách toàn cầu cho Người Việt.
Khi tìm hiểu thì biết được đây là bức tranh đá quí được thực hiện bởi một nhóm nghệ nhân Cơ đốc. Bức tranh có tên “Người phụ nữ đầu tiên tin Chúa”. Người nữ trong bức tranh đá quí hàng trăm Mĩ kim kia là bà Võ Thị Thu, người phụ nữ Việt Nam đầu tiên tin Chúa, nhận thánh lễ báp têm tháng 10/1914 tại Đà Nẵng, sau đó bà đã mạnh mẽ tham gia giảng đạo với các giáo sĩ.
Bức tranh “Người Phụ Nữ Đầu Tiên Tin Chúa”
Gặp gỡ nữ chủ nhân của Bức tranh đá quí này, chị Hồ Ngọc Hiền tâm sự: “Là một doanh nhân Cơ đốc, tôi cứ đau đáu trong mình một dòng sản phẩm Cơ đốc để lưu hành. Loay hoay mãi trong những bộn bề và khó khăn của cuộc sống, tôi cứ như bị kéo dần xa ao ước này. Mãi đến khi được cùng tham gia với Ban Triển Lãm của Tổng Liên Hội, ao ước này lại được thôi thúc lớn. Sắp đến tôi sẽ đầu tư mạnh vào việc sản xuất ra nhiều sản phẩm Cơ đốc. Tin Lành của Chúa đến với Việt Nam đã 100 năm nay mà tôi mới biết đến Chúa chỉ ngót 5 năm…”
“Khi tham gia để thực hiện các sản phẩm trưng bày triển lãm, Ban Triển Lãm gợi ý tôi về bức tranh của bà cụ Võ Thị Thu mà trước đó họa sĩ Đinh Nhật Tân đã vẽ lại từ ảnh chụp. Lòng tôi lúc đó gợi lên một sự cảm động tột độ. Hình ảnh này vừa mang ý nghĩa lịch sử, vừa mang ý nghĩa nghệ thuật.”
Showroom của Ngọc Việt Art tại Trần Bình Trọng
Và những nghệ nhân của Ngọc Việt Art đã thể hiện bức tranh bằng chất liệu đá quí một cách công phu và tỉ mĩ. Sản xuất tranh đá quí đòi hỏi sự tĩ mĩ cao nơi nghệ nhân. Đá đã được phân loại theo màu sắc được đem giã và bào mòn, tiếp theo đó được đem đi sàng lọc và chuốt. Sau đó, dùng bột đá này rắc vào bức tranh mẫu trên nền mica. Sản phẩm tranh đá quí vừa có giá trị về nghệ thuật cao, vừa mang tính lưu trữ lâu dài.
Tại các buổi triển lãm ở Đà Nẵng, nhiều khách tham quan viếng thăm và cảm thấy thú vị khi được nhìn tận mắt những sử liệu được trình bày dưới những hình thức khác nhau.
Thật những hạt giống của Tin lành được gieo ra khắp nơi, nơi nào có Phúc Âm nơi đó có những cộng đồng được biến đổi. Ngợi khen Ngài về những việc Chúa làm cho niềm vui lớn của con dân Chúa ngày hôm nay.
Thiên Trường
Bài vở cộng tác và góp ý xin gởi về tintuc@hoithanh.com
1. “Sự kiện và hình ảnh 100 năm Hội thánh Tin lành Việt Nam”: Là cuốn sách trình bày các sự kiện lớn trong mỗi 10 năm của HTTL Việt Nam với hình ảnh minh họa, đối chiếu với sự kiện truyền giáo lớn trên thế giới và những sự kiện xảy ra trong nước trong cùng thời gian (sẽ phát hành trong tháng 7/2011).
2. “Tuyển tập tiểu sử người phục vụ Chúa” (tập 1): Với 456 trang, cuốn sách giới thiệu tiểu sử của 45 cố mục sư, giáo sĩ, tín hữu với nhiều câu chuyện về sự tận tụy hy sinh phục vụ Chúa cách âm thầm của họ đã góp phần quan trọng vào sự gây dựng và phát triển Hội thánh (giá 80.000đ).
3. “Ân điển diệu kỳ” là cuốn sách viết về Tiểu sử cố mục sư Đoàn Văn Miêng – người đã giữ chức vụ Hội trưởng HTTL VN nhiều năm (1960 – 1976) và góp phần rất lớn vào sự nghiệp giáo dục và phát triển Hội Thánh (giá 40.000đ). Thiết nghĩ đây là một cuốn sách rất nên có trong tủ sách mỗi gia đình Cơ đốc để học tập và noi gương hầu việc Chúa của một tôi tớ Chúa đáng kính, người được ví như “Simpson của Việt Nam”..
4. “Sống bởi đức tin” là cuốn sách viết về tiểu sử cố mục sư Nguyễn Văn Bảng. Cuốn sách đã ghi nhận những công khó của mục sư trong nhiều năm phục vụ Chúa tại miền Bắc và miền Nam với lòng tận tụy hy sinh, chịu khổ vì danh Chúa với đức tin mạnh mẽ nơi Ngài (giá 30.000đ).
5. “Hành trình trên đất của một đầy tớ Chúa” viết về tiểu sử cố mục sư Lưu Văn Mão cũng là một nhà thơ xuất thân từ miền Trung, dâng đời sống phục vụ Chúa tại cả ba miền Tổ quốc với chiết xe đạp đồng hành trên khắp mọi nẻo đường (Mục sư xem đây là con ngựa sắt của mình). Ngoài ra, Mục sư còn dùng cả tài làm thơ để phục vụ Chúa. (giá 40.000đ).
6.“Tình yêu chan chứa” viết về Tiểu sử Ông bà giáo sĩ Travis với nhiều câu chuyện cảm động về sự hy sinh và lòng yêu thương người Việt Nam của ông bà giáo sĩ Travis, giáo sĩ có thời gian gắn bó lâu nhất tại Việt Nam. Qua 50 năm rao giảng Tin Lành ở miền Trung Việt Nam, ông bà còn được kể là người đầu tiên truyền giáo cho dân tộc Chăm (giá 50,000đ).
7. “Những bước chân đầu tiên đem Tin lành đến Việt nam” là cuốn sách trình bày về những sự kiện liên hệ đến những nỗ lực của Hội truyền giáo nhằm đem Tin Lành đến Việt Nam từ thời kỳ đầu cho đến năm 1920. Đây là tập tài liệu ngắn gọn và súc tích nhưng cung cấp cho độc giả khá đầy đủ những sự kiện lịch sử thời đầu của HTTL Việt Nam bằng tiếng Việt (giá 10.000đ).
8. “Tìm hiểu xứ Thánh qua hình ảnh” là tập sách ảnh màu về xứ thánh trên đất nước Do Thái. Tập sách được biên tập và xuất bản lần đầu tiên nhằm giúp cho người học Kinh Thánh có được nhiều tài liệu tham khảo về các địa danh theo những chặng đường mà Chúa đã đi qua (giá 180.000đ).
9. “DVD xứ Thánh”: Với nhiều hình ảnh về xứ Thánh Do Thái hiện nay có chú thích và nhạc thánh ca. Người xem có thể thấy được những hình ảnh thật, sinh động, rõ nét về xứ Thánh. Đặc biệt DVD rất phù hợp cho việc phóng lớn làm hình ảnh minh họa trong lớp học hoặc phòng nhóm (giá 40.000đ).
10. “Sự lãnh đạo trong tinh thần tôi tớ” là cuốn sách do Giáo sư Tiến sĩ Phạm Hoàng, Viện Đại học Rutger (Mỹ) biên soạn. Cuốn sách đề cập đến những phẩm chất căn bản của sự lãnh đạo đặt nền tảng trên lời dạy của Chúa trong Kinh thánh. Cuốn sách rất đáng có trong tủ sách của mỗi người hầu việc Chúa để học hỏi và áp dụng vào chức vụ (giá 50.000đ).
11. DVD “Hành trình 100 năm” là tựa đề của đĩa phim ký thuật lại lịch sử HTTL Việt nam. Đây là DVD Phim lịch sử về HTTL VN đầu tiên được phát hành nhân kỉ niệm 100 năm Tin Lành truyền đến Việt Nam. Với thời lượng 60 phút, đĩa phim đã cô đọng lại lịch sử HTTLVN qua 100 năm từ buổi sơ khai đến hiện tại. Qua việc thể hiện bằng những cảnh quay sống động, những đoạn phim tư liệu, những cảnh dựng, những đoạn phỏng vấn và hình ảnh sưu tầm… bộ phim giúp cho người xem có cái nhìn tổng thể về HTTLVN suốt một thế kỉ qua. Đây là một đĩa phim rất đáng có trong mỗi gia Cơ đốc để tìm hiểu về HTTL VN đã được thành lập và phát triển như thế nào và thế hệ hiện nay sẽ có thể làm gì cho Chúa khi muốn noi dấu các tiền nhân (giá 50.000đ)
12.“Chung lời tạ ơn” CD album gồm 14 bài biệt thánh ca về chủ đề kỷ niệm 100 năm Tin Lành truyền đến VN do các ca sĩ Cơ đốc trình bày. CD này được phát hành nhằm ca ngợi Chúa và cũng để gây quỹ xây dựng 100 căn nhà cho người nghèo tại Đà Nẵng và Quảng Nam. Giá 50.000đ
Trên đây là những văn phẩm Cơ đốc rất quý báu, giá trị về thuộc linh trong tinh thần kỉ niệm 100 năm Tin Lành được truyền đến Việt Nam. Tất cả đều rất đáng có trong tủ sách mỗi gia đình Cơ đốc và phù hợp làm quà tặng. Quý con cái Chúa trong và ngoài nước có nhu cầu sở hữu các loại sách, CD, DVD nói trên vui lòng liên hệ anh Phước Tiến: 01287 592 079 hoặc email tienlai@oneway.vn (Nhận giao tận nơi) hoặc tại các nhà sách Cơ đốc.
Thiên Trường
Bài vở cộng tác và góp ý xin gởi về tintuc@hoithanh.com
1. Lời Giới Thiệu:
– Nhân dịp kỷ niệm 100 năm Tin Lành đến Việt Nam, cùng với mọi tín hữu nhóm VietBible xin giới thiệu Chương Trình VietBible 3.0
– VietBible là chương trình giúp việc học và nghiên cứu Kinh Thánh bằng tiếng Việt cho mọi người không phân biệt tôn giáo, giáo phái.
– Chương trình VietBible được phổ biến phi lợi nhuận. Người sử dụng không phải trả chi phí và không dùng chương trình này để kinh doanh dưới bất cứ hình thức nào.
– Trang web của chương trình VietBible 3.0 là: http://vietbible100.com
2. Lời Tri Ân:
Chương trình VietBible 3.0 được hình thành với sự đóng góp của rất nhiều cá nhân, các cơ quan phiên dịch Kinh Thánh, các tác giả, các nhà xuất bản, các cơ quan, các mạnh thường quân. Và bạn là người sử dụng chương trình này để học Lời Chúa.
Theo VietBible100.com
Bài vở cộng tác và góp ý xin gởi về tintuc@hoithanh.com
Dẫu chưa có ánh trăng rằm.
Bóng đêm cô quạnh tối tăm mịt mùng.
Tình yêu Chúa quá bao dung.
Ngài đã kêu gọi tin dùng chẳng phai.
Vào trong mục đích của Ngài.
Để mà sai phái những ai sẵng lòng.
Vững tin khao khát chờ mong.
Đi vào đồng lúa chín vàng khắp nơi.
Thánh Linh tuôn đổ từ trời.
Đấng đang lãnh đạo tuyệt vời biết bao.
Chúa kêu gọi bạn thể nào ?
Giáo hạt Miền Bắc hay là Bình Long.
Miền Tây nước lớn nước ròng.
Buôn Mê,Đắc Lắc, miền Đông Sài Gòn.
Ba Tơ cách trở núi non.
Thủ đô Hà Nội mãi còn vấn vương.
Miền Trung khúc ruột yêu thương.
Vũng Tàu, Đà Lạt quê hương hữu tình.
Chúng con là những chiến binh.
Vào quân Thập Tự dâng mình Chúa ơi !
Làm cho danh Chúa rạng ngời.
Liên Hiệp Truyền Giáo tâm tình thiết tha.
Tinh thần hiệp nhất mọi nhà.
Gương cao cờ xí bài ca khải hoang.
Hướng về đất Thánh vinh quang.
Dự mừng tiệt cưới Thiên Đàng chung vui.
Sơ Anh (Quảng Nam)
Bài vở cộng tác và góp ý xin gởi về tintuc@hoithanh.com