Một người dâng một tế lễ cho Đức Chúa Trời, phải dâng nó bằng một cách để Đức Chúa Trời chấp nhận họ (một cách vui mừng) qua tế lễ đó. Điều quan trọng không phải là chính của lễ, mà là tấm lòng của những người dâng và nhận của lễ.
Lê-vi Ký 22:10–33
10 Không người nào ngoài gia đình thầy tế lễ được ăn các lễ vật thánh. Khách trọ hay người làm thuê trong nhà thầy tế lễ đều không được ăn lễ vật thánh. 11 Nhưng người nô lệ được thầy tế lễ mua về hoặc được sinh ra trong nhà sẽ được phép ăn thức ăn của thầy tế lễ. 12 Nếu con gái của thầy tế lễ lấy chồng không phải là thầy tế lễ thì sẽ không được ăn phần từ lễ vật thánh. 13 Nhưng nếu con gái của thầy tế lễ đã góa chồng hay ly dị mà không có con, nay trở về ở với cha như khi còn trẻ thì nàng sẽ được ăn thức ăn của cha. Không người nào ngoài gia đình thầy tế lễ được phép ăn các lễ vật thánh cả.
14 Nếu người nào vô ý ăn lễ vật thánh thì phải đền lại cho thầy tế lễ vật thánh đã ăn, cộng thêm một phần năm giá trị vật ấy. 15 Thầy tế lễ không được làm ô uế lễ vật thánh mà dân Y-sơ-ra-ên dâng lên Đức Giê-hô-va 16 khi để cho người ngoài ăn lễ vật thánh, khiến họ mắc tội và phải đền lễ vật. Ta là Đức Giê-hô-va, Đấng thánh hóa các vật đó.’” 17 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: 18 “Hãy truyền bảo A-rôn, các con trai người và toàn dân Y-sơ-ra-ên rằng: ‘Nếu một người trong nhà Y-sơ-ra-ên hoặc ngoại kiều sống giữa họ đã hứa dâng hay tự nguyện dâng tế lễ thiêu lên Đức Giê-hô-va 19 thì phải dâng một con đực không tì vết bắt từ bầy bò, hoặc chiên con hay dê cái. 20 Các con không được dâng một con vật có tì vết vì sẽ không được đoái nhậm.
21 Khi một người đã hứa dâng hay tự nguyện dâng lên Đức Giê-hô-va một tế lễ bình an bằng bò hay chiên thì phải dâng một con vật không tì vết mới được đoái nhậm. 22 Các con không được dâng cho Đức Giê-hô-va một con vật mù mắt, què chân, bị thương tích, ghẻ chốc hay lở lói. Đừng bao giờ đem những con vật như thế đặt lên bàn thờ làm tế lễ thiêu dâng lên Đức Giê-hô-va. 23 Các con có thể dâng một con bò hay chiên con có chân quá dài hay quá ngắn làm lễ vật tự nguyện, nhưng nếu dâng nó làm lễ vật khấn nguyện thì sẽ không được đoái nhậm. 24 Trong toàn xứ, các con không được dâng lên Đức Giê-hô-va con vật có tinh hoàn bị giập, bị rách hay bị thiến. 25 Các con cũng không chấp nhận một con vật nào như thế từ người nước ngoài để làm thức ăn cho Đức Chúa Trời. Chúng sẽ không được đoái nhậm vì đã bị thương tật và tì vết.’”
26 Đức Giê-hô-va lại phán với Môi-se: 27 “Một bò con, chiên con hay dê con mới sinh ra phải được ở bên mẹ nó bảy ngày. Từ ngày thứ tám trở đi nó có thể được chấp nhận làm tế lễ dùng lửa dâng lên Đức Giê-hô-va. 28 Không được giết cả bò mẹ lẫn bò con, chiên mẹ lẫn chiên con trong cùng một ngày.
29 Khi các con dâng tế lễ tạ ơn lên Đức Giê-hô-va thì phải dâng thế nào để được đoái nhậm. 30 Phải ăn tế lễ trong chính ngày đó, không nên để lại bất cứ thứ gì đến sáng hôm sau. Ta là Đức Giê-hô-va.
31 Vậy các con hãy gìn giữ và làm theo các điều răn của Ta. Ta là Đức Giê-hô-va. 32 Không được xúc phạm đến danh thánh Ta để Ta được tôn thánh giữa con dân Y-sơ-ra-ên. Ta là Đức Giê-hô-va, Đấng thánh hóa các con, 33 là Đấng đã đem các con ra khỏi Ai Cập để làm Đức Chúa Trời của các con. Ta là Đức Giê-hô-va.”
Suy ngẫm và hiểu
Đức Chúa Trời giải thích cách thực hiện một tế lễ thánh (c.10-16) và ban cho những sự chỉ dẫn về cách dâng tế lễ. Khi dân sự của Đức Chúa Trời dâng một của lễ, họ phải dâng nó để nó được chấp nhận. Điều này dạy chúng ta hai điều. Thứ nhất, một tế lễ dâng cho Đức Chúa Trời không được dâng một cách bất cẩn và máy móc, nhưng phải được dâng với tất cả tấm lòng của chúng ta, để Đức Chúa Trời có thể nhận nó một cách đẹp lòng. Thứ hai, cho dù chính là tấm lòng của chúng ta là quan trọng, chúng ta cũng không được bỏ qua về hình thức dâng ở bề ngoài: của lễ phải không có tì vết (c.17-33).
Đức Chúa Trời là Đấng như thế nào?
C.17-25 Đức Chúa Trời, Đấng đòi hỏi một của lễ không tì vết, ban cho một người làm của lễ không tì vết. Đức Chúa Jêsus nhập thể đã trở nên một của lễ không tì vết. Bây giờ chúng ta có thể trông cậy nơi Ngài và dự phần vào công việc của sự sáng tạo mới thông qua đời sống bởi quyền năng của sự giải phóng của Đức Chúa Jêsus.
Ngài ban cho tôi bài học gì?
C.10-16 Một người thế tục không được ăn một của lễ thánh. Chỉ bởi vì điều gì đó tốt đẹp, nó không có nghĩa chúng ta tất cả đều có thể có nó. Cũng không có nghĩa một điều gì đó phải làm chỉ vì chúng ta muốn nó. Chúng ta có thể hạnh phúc nhất khi chúng ta sở hữu chỉ những thứ Đức Chúa Trời ban cho chúng ta và vui hưởng những gì Đức Chúa Trời cho phép. Thông qua sự suy ngẫm một cách sâu sắc và sự cầu nguyện, chúng ta hãy chắc chắn rằng lòng tham của chúng ta không vượt qua ranh giới của những việc làm đẹp lòng Đức Chúa Trời.
Tham khảo
22:10-16 Các thầy tế lễ và gia đình của họ sống được nhờ thức ăn từ các của dâng đến đền thờ. Các thầy tế lễ phải bảo vệ thức ăn thánh để những người không được phép ăn không thể ăn chúng (c.15-16).
Cầu nguyện: Chúa ôi, xin hãy giúp chúng con vui hưởng chỉ những gì Ngài cho phép, dâng những gì Ngài sẽ chấp nhận một cách đẹp lòng và bắt chước sự thánh khiết của Ngài.
Đọc Kinh Thánh trong năm: Xa-cha-ri 9-11