Xuất Ai Cập Ký 11:1-10
1 Vả, Đức Giê-hô-va có phán cùng Môi-se rằng: Ta sẽ giáng cho Pha-ra-ôn và xứ Ê-díp-tô một tai vạ nữa; đoạn, người sẽ tha các ngươi đi khỏi đây. Khi người định tha đi, thì sẽ đuổi các ngươi ra khỏi đây. 2 Vậy, hãy nói cùng dân sự và dặn rằng mỗi người bất luận nam hay nữ phải xin kẻ lân cận mình những đồ bằng bạc và bằng vàng. 3 Đức Giê-hô-va làm cho dân sự được ơn trước mặt người Ê-díp-tô; Môi-se cũng là một người rất tôn trọng trong xứ Ê-díp-tô, trước mắt quần thần của Pha-ra-ôn và trước mắt dân ấy. 4 Môi-se nói: Đức Giê-hô-va có phán như vầy: Chừng giữa đêm ta sẽ ra tuần hành xứ Ê-díp-tô. 5 Hết thảy con trưởng nam trong xứ Ê-díp-tô sẽ chết, từ thái tử của Pha-ra-ôn ngồi trên ngai mình, cho đến con cả của người đòi ở sau cối, và luôn mọi con đầu lòng của súc vật nữa. 6 Trong cả xứ Ê-díp-tô sẽ có tiếng kêu la inh ỏi, cho đến đỗi chưa hề có, và cũng sẽ chẳng bao giờ có giống như vậy nữa. 7 Nhưng, trong cả dân Y-sơ-ra-ên dầu đến một con chó cũng sẽ chẳng sủa hoặc người, hoặc vật; hầu cho các ngươi biết rằng Đức Giê-hô-va phân biệt dân Y-sơ-ra-ên cùng người Ê-díp-tô là dường nào. 8 Nầy, quần thần của bệ hạ sẽ xuống cùng tôi, sấp mình trước mặt tôi mà rằng: Ngươi và cả dân sự theo ngươi hãy đi đi! Đoạn, tôi sẽ đi ra. Môi-se bèn lui ra khỏi Pha-ra-ôn lấy làm giận lắm. 9 Vả, Đức Giê-hô-va có phán cùng Môi-se rằng: Pha-ra-ôn chẳng khứng nghe ngươi đâu, hầu cho các dấu lạ ta thêm lên trong xứ Ê-díp-tô. 10 Môi-se và A-rôn bèn làm các dấu lạ trước mặt Pha-ra-ôn; nhưng Đức Giê-hô-va làm cho Pha-ra-ôn cứng lòng, nên người chẳng tha dân Y-sơ-ra-ên đi khỏi xứ mình.
Suy ngẫm và hiểu
Thông qua Môi-se, Đức Chúa Trời cảnh báo Pha-ra-ôn về tai vạ cuối cùng. Tai vạ này, sự chết của tất cả các con đầu lòng, là một tai vạ khủng khiếp chưa từng có, cũng sẽ không bao giờ có nữa. Dầu vậy, trong tai vạ cuối cùng này, Đức Chúa Trời sẽ phân biệt và cứu dân sự của Ngài. Môi-se, giận dữ với Pha-ra-ôn, người đã chối bỏ lời của Đức Chúa Trời và vi phạm lời hứa của mình hết lần này đến lần khác, công bố rằng dân sự của Ngài sẽ ra đi không phải với sự cho phép của Pha-ra-ôn, mà là với sự cầu xin của ông ta (c.1-10).
Đức Chúa Trời là Đấng như thế nào?
C.5-6 Thông qua Môi-se, Đức Chúa Trời tuyên bố rằng tất cả các con đầu lòng sẽ mất mạng. Hành động gian ác của Pha-ra-ôn trước đó giết các con trai của người Y-sơ-ra-ên bằng cách ném chúng xuống sông Nin đã nhận được sự đoán phạt qua người con trai được cứu lên từ sông Nin lúc đó. Tuy vậy, lời công bố của Đức Chúa Trời không chỉ bày tỏ sự phán xét. Khi Ai Cập nhận sự đoán phạt, Y-sơ-ra-ên sẽ được giải cứu. Sự kiện này báo trước sự cứu chuộc tất cả mọi người thông qua sự chết của ‘Con Trưởng Nam’ Jêsus, Đấng nhận sự đoán phạt thay cho chúng ta.
Ngài ban cho tôi bài học gì?
C.8 Môi-se không còn sợ hãi Pha-ra-ôn hoặc viện cớ việc thiếu kinh nghiệm diễn thuyết. Ông dạn dĩ đại diện cho Đức Chúa Trời, bất chấp việc Pha-ra-ôn có nghe hay không. Sự dạn dĩ này đến từ đâu?
Tham khảo
11:2-3 Chúa hướng dẫn cho Y-sơ-ra-ên hỏi xin người Ai Cập bạc và vàng, một sự ứng nghiệm điều Ngài đã phán với Môi-se tại bụi gai cháy (3:21-22). Thêm vào đó, thực tế rằng Môi-se được cả những cận thần của Pha-ra-ôn và người Ai Cập coi là vĩ đại là một sự làm thành lời hứa của Chúa tại bụi gai cháy: “Ta sẽ ở cùng ngươi” (3:12, 15).
11:8 Câu chuyện không nói rõ cho người đọc tại sao Môi-se đi ra khỏi Pha-ra-ôn một cách bực tức. Là một người đã tương tác với Pha-ra-ôn suốt thời gian đó và thậm chí còn thay mặt ông ta cầu xin với Chúa, có thể Môi-se đã thấy được sự khăng khăng kiêu ngạo khiến bực bội bởi vì hậu quả có tính hủy diệt sẽ đến trên người dân Ai Cập.
Cầu nguyện: Cám ơn Ngài vì ân điển của Ngài, hy sinh Con Trưởng Nam của Ngài để tìm lại và cứu chuộc chúng con.
Đọc Kinh Thánh trong năm: Dân Số Ký 24-27
Được Sự Cho Phép Của Liên Đoàn Đọc Kinh Thánh Su Việt Nam