Alexander Fleming, người được nhận giải thưởng Nobel về y học năm 1945 bởi tìm ra thuốc kháng sinh Penicilin.
Khi được gọi là nhà sáng chế thuốc kháng sinh Penicilin ông đã đính chính lại, tôi không phải là người sáng chế ra nó, tôi chỉ là người tìm ra nó.
Vua Salomon cũng nói chẳng có gì mới ở dưới mặt trời, người ta nghĩ cái này mới nhưng thật ra nó đã có rồi. Đức Chúa Trời đã tạo ra tất cả từ trước vô cùng. Con người đang được tận hưởng mọi thứ xung quanh mình như mưa, nắng, mặt trời, mặt trăng….là do Chúa ban, vậy hãy biết ơn Chúa.
Gióp một người đàn ông hiền lành, tin kính Chúa, có một gia đình hạnh phúc, vậy mà đại nạn lại đến trên nhà ông. Trong một ngày ông đã mất đi tất cả, nhà cửa, tài sản, con cái, không những thế người ông còn đầy ghẻ chốc, ung độc, nhưng ông lại nói Tôi lọt ra khỏi lòng mẹ trần truồng, tôi trở về cũng vậy thôi, ngợi khen Đức Giê-hô-va.
Ông nhận biết mình đâu có mang gì vào đời, tất cả những gì mình có đều đến từ Chúa. Chúa ban cho thì Chúa có quyền lấy đi.
Tấm lòng biết ơn của ông đẹp lòng Chúa, Ngài đã ban lại cho ông gấp đôi những gì ông đã mất.
Phao lô là một người tri thức, học cao, hiểu rộng, đứng trong hàng ngũ người Pha-ri-si, một nhóm học giả được tôn trọng trong xã hội Do Thái, nhưng ông coi mọi sự như là lỗ, chỉ sự nhận biết Chúa là quý hơn hết.
Mỗi khi có ai đó khen ông thì ông lại nói: Tôi làm được mọi sự là nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi. Tôi nay là người thể nào là bởi ơn của Chúa.
Tại sao ông không để người ta khen ngợi mình, tại sao ông không giữ lấy địa vị mà bao người đang muốn leo lên? Vì ông biết ngoài Chúa ra ông chẳng làm được điều chi cả.
Lòng biết ơn của ông đã giúp ông sống vui mừng ngay cả trong những ngày hoạn nạn.
Davit đã đánh đông dẹp tây không những để bảo vệ đất nước mình, mà cũng để thâu góp tài sản, đất đai cho mình. Ông trở nên người rất giàu có, đến mức toàn dân dâng hiến xây đền thờ cho Chúa chỉ bằng 1/20 số tài sản ông dâng, vậy mà ông chẳng bắt ai phải ghi danh mình tại đó.
Ông nói: Tôi là ai là có sức dâng như vậy, vả mọi vật tôi dâng cho Chúa chẳng qua đã thuộc về Chúa rồi.
Tại sao lại vậy, có vô lý không khi ông không muốn người khác nhìn nhận những thành quả mình đã làm? Vì ông biết nếu không bởi Chúa, thì không biết hôm nay ông đã ra thể nào rồi, nên ông tiếp tục thốt lên: Tôi may được phần cơ nghiệp ở trong nơi tốt lành, phải tôi có được cơ nghiệp đẹp đẽ nhờ Chúa ban.
Họ là những người có lòng biết ơn!
Vậy, hãy đếm các ơn phước Chúa ban mỗi ngày, người biết ơn sẽ luôn được thêm ơn.
Happy Thanksgiving Day!!!
Debbie Thủy – Lê Hằng.