Đức Chúa Trời đã ban cho dân Y-sơ-ra-ên quy định về việc giữ lễ Vượt Qua. Ngài cũng ban cho những người bị ô uế và những người kiều ngụ cơ hội để tham dự lễ Vượt Qua.
Dân Số Ký 9:1-14
1 Vào tháng giêng năm thứ hai sau khi ra khỏi Ai Cập, Đức Giê-hô-va phán với Môi-se trong hoang mạc Si-na-i rằng: 2 “Dân Y-sơ-ra-ên phải giữ lễ Vượt Qua vào thời gian ấn định. 3 Các ngươi phải giữ lễ đó vào thời gian ấn định, tức là ngày mười bốn tháng nầy vào lúc chiều tối, và phải làm theo mọi quy định cùng luật lệ về lễ đó.”
4 Như vậy, Môi-se truyền cho dân Y-sơ-ra-ên phải tổ chức lễ Vượt Qua. 5 Dân Y-sơ-ra-ên giữ lễ Vượt Qua vào chiều tối ngày mười bốn tháng giêng tại hoang mạc Si-na-i như Đức Giê-hô-va đã phán với Môi-se. 6 Nhưng có mấy người không được dự lễ Vượt Qua vì bị ô uế bởi xác chết, đến với Môi-se và A-rôn; 7 họ thưa với Môi-se rằng: “Chúng tôi bị ô uế vì xác chết, nhưng tại sao chúng tôi phải bị cất phần dâng tế lễ cho Đức Giê-hô-va theo thời gian ấn định?” 8 Môi-se đáp: “Hãy đợi để ta tìm biết điều Đức Giê-hô-va muốn truyền dạy cho anh em.”
9 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: 10 “Hãy bảo dân Y-sơ-ra-ên rằng: ‘Khi một người trong anh em hay con cháu anh em bị ô uế bởi xác chết hoặc bận đi xa thì họ vẫn phải giữ lễ Vượt Qua cho Đức Giê-hô-va. 11 Họ phải giữ lễ nầy vào chiều tối ngày mười bốn tháng hai và ăn bánh không men cùng rau đắng. 12 Họ không được để dư lại đến sáng mai, cũng không được bẻ gãy bất cứ xương nào. Họ phải giữ theo mọi luật lệ về lễ Vượt Qua. 13 Nhưng ai tinh sạch và không đi xa mà không giữ lễ Vượt Qua thì sẽ bị khai trừ khỏi dân tộc mình vì người ấy không dâng tế lễ cho Đức Giê-hô-va trong thời gian ấn định. Người ấy sẽ mang lấy tội mình. 14 Khi một người ngoại quốc sống giữa anh em mà muốn giữ lễ Vượt Qua cho Đức Giê-hô-va thì phải theo quy định và luật lệ về lễ Vượt Qua. Các ngươi phải có một luật chung cho cả ngoại kiều lẫn người sinh trong xứ.’
Suy ngẫm và hiểu
Đức Chúa Trời truyền lệnh cho dân Y-sơ-ra-ên giữ lễ Vượt Qua trước khi họ rời hoang mạc Si-na-i. Đối với những người đã bị ô uế qua việc tiếp xúc với xác chết hoặc những người đi một cuộc hành trình dài, một quy định đặc biệt được ban, cho phép họ giữ lễ Vượt Qua vào tháng sau (c.1-13). Hơn nữa, Đức Chúa Trời cũng cho phép những người kiều ngụ có đức tin giữ lễ Vượt Qua nếu họ tuân theo những quy định này. Như vậy, Đức Chúa Trời đã thiết lập những nguyên tắc công bằng cho việc thờ phượng và đưa ra sự sắp xếp đặc biệt cho những người đang ở trong hoàn cảnh ô uế (c.14).
Đức Chúa Trời là Đấng như thế nào?
C.1-3 Đức Chúa Trời đã truyền lệnh cho dân Y-sơ-ra-ên giữ lễ Vượt Qua. Như Ngài đã khiến họ rời khỏi Ai Cập với lễ Vượt Qua, Ngài cũng khiến dân Y-sơ-ra-ên rời núi Si-na-i và thực hiện bước đầu tiên về miền Đất Hứa bằng lễ Vượt Qua thứ hai. Điều này là vì những thành công hay thất bại trong hành trình của dân Y-sơ-ra-ên đều phụ thuộc vào việc ghi nhớ của họ về cuộc xuất hành và trông cậy vào khả năng của Đức Chúa Trời, điều được bày tỏ ở Ai Cập và Biển Đỏ.
Ngài ban cho tôi bài học gì?
C.8 Môi-se đã lắng nghe kháng nghị của những người bị ô uế, những người đã bị từ chối không được tham gia lễ Vượt Qua. Ông không trả lời ngay lập tức bằng ý kiến riêng của mình, mà bảo họ “hãy đợi”, và cầu hỏi Đức Chúa Trời. Chẳng nhẽ chúng ta cũng không cần một người lãnh đạo, người lắng nghe những băn khoăn của hội chúng và tìm kiếm những câu trả lời nơi Đức Chúa Trời, hay sao?
Tham khảo
9:1-5 Lễ Vượt Qua này, kỷ niệm một năm sau đó tại Si-na-i, là lễ đầu tiên trong nhiều lễ mà chủ yếu là những sự kỷ niệm về quá khứ của lễ Vượt Qua đầu tiên ở Ai Cập. Vào ngày mười bốn (c.3, 5). Điều này đặt việc cử hành lễ Vượt Qua giữa các sự kiện được mô tả trong các chương 7-8 và các cuộc điều tra dân số trong các chương 1-4.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, chúng con mong muốn bước theo con đường của hoang mạc mà Ngài sẽ cho phép chúng con bước ngày hôm nay, với lòng biết ơn sâu sắc đối với sự cứu rỗi tuôn tràn của Ngài.
Đọc Kinh Thánh trong năm: I Sa-mu-ên 4-7