Gởi lời chứng và tham gia cầu thay cùng mọi người
Cầu Thay
Vào lúc 14h chiều ngày CN 07/08/2016, chị Bùi Thị Mạnh (quê ở Cao Lãnh, Đồng Tháp và tạm trú tại An Nhơn Tây, Củ Chi) đang trên đường về nhà từ một Hội Thánh ở Hóc Môn thì gặp phải 1 tai nạn nghiêm trọng. Khi nhập viện, chị đã ở trong tình trạng nguy kịch đến tính mạng: xương đùi bên phải bị đứt lìa khỏi xương hông (chỉ còn liền với thân trên bởi 1 chút phần thịt), chấn thương sọ não nhẹ (hộp sọ bị thủng 2 cm và được may 5 mũi), chấn thương nội tạng, và đa chấn thương phần mềm… Sau cuộc phẫu thuật vào đêm hôm qua thì sáng nay sức khoẻ của chị đã tạm thời tốt hơn rất nhiều và hiện đang được điều trị đặc biệt tại Bệnh Viện Nhân Dân 115. Tiền viện phí tạm thời của chị là 4.500.000 đồng (tính đến thời điểm ngày 08/08 sau 5 lần đóng), gia đình chị hiện tại đang rất khó khăn về tài chính: một mình chị phải đi làm công nhân may để nuôi 2 đứa con nhỏ, chồng chị thì đã bỏ nhà đi từ mấy năm nay, chị cùng với đứa em gái phải chăm sóc và phụng dưỡng cho mẹ già.. Chị cũng là 1 thành viên sốt sắng và năng nổ trong các công tác phục vụ của Hội Thánh. Qua bài chia sẻ này, kính mong quý con cái Chúa xa gần thêm lời cầu nguyện cho chị sớm vượt qua cơn hiểm nghèo và nếu có quý ân nhân nào muốn giúp đỡ gia đình chị về tài chánh, xin vui lòng liên hệ với anh Sang theo số đt: 0932951594. Nguyện Chúa chữa lành chị để chị sớm được hồi phục trong Danh Đức Chúa Jesus Christ. Amen.
“Vậy, đang lúc có dịp tiện, hãy làm điều thiện cho mọi người, nhất là cho anh em chúng ta trong đức tin.” (Galati 6:10)
Chung Lòng Cầu Nguyện Cho Em Trần Châu Thiên Ân Đang Phát Bệnh Tâm Thần
Xin quý vị chung lòng cầu nguyện cho em Trần Châu Thiên Ân đang tái phát bệnh tâm thần.
Em Trần Châu Thiên Ân 17 tuổi đang sinh hoạt tại hội thánh Tân An, tỉnh Long An. Em mắc bệnh down và trong thời gian gần đây bệnh của em đang tái phát. Hiện, em đang điều trị tại bệnh viện Chợ Quán Thành phố Hồ Chí Minh. Xin Quý con cái Chúa dành thời gian cầu thay cho em để em mau bình phục.
Chị Bùi Thị Mạnh bị tai nạn giao thông vào lúc 14h ngày 7 tháng 8 năm 2016. Chúng ta hãy hiệp một cầu nguyện khẩn cấp cho Mạnh. Vì tình hình đang chuyển biến xấu hơn. Bác sĩ phải mổ cấp cứu gấp lần 2.
Chân phải bị gãy gần như lìa. Họ đang nẹp cho ổn định chân và chích thuốc tê cho đỡ đau. Nhưng đang xử lý phần đầu, còn phần chân chưa biết khi nào phẩu thuật.
Anh chị em hoặc bạn bè nào biết đến gia đình chị có thể thông báo đến gia đình chị . Hiện giờ chị đang ở Bệnh viện nhân dân 115
Mọi người chia sẻ tin này để liên lạc được với gia đình .
Mong quý con cái Chúa thêm lời cầu nguyện cho chị, xin Chúa thêm sức cho chị.
Mọi chi tiết xin liên hệ :
Mục sư Tuấn : 01222010863
Hoặc Sang : 0932951594
Xin tập trung vào cầu nguyện cho các nạn nhân còn sống trong vụ tai nạn vừa qua.
Thưa các Tôi Con Chúa,
Xin quý tôi con Chúa xa gần vui lòng cầu nguyện khẩn thiết với Chúa cho Bà Mục Sư Đặng Bá Nhâm. Đã mổ bắt vít vào cột sống + chỉnh sửa xương cổ + chữa các cơ phận nội tạng từ sáng Thứ Hai 9-5-2016, đã tỉnh nhưng rất đau đớn (vì Bác Sĩ không dám tiêm nhiều thuốc giảm đau), phình bụng vì không xì hơi được.
Cũng xin cầu nguyện cho anh Hoàng Ngọc Hùng, nhân sự trong HT Vinh, Nghệ An. Đã chuyển ra bệnh viện tại Hanoi. Đã mổ chấn thương sọ não, nhưng đến nay chưa tỉnh. Bác sỹ nói hy vọng sống chỉ 10 đến 20%.
Các gia đình nạn nhân rất cần sự hỗ trợ từ quý Tôi con Chúa xa gần.
Rất cần sự hết lòng cầu nguyện của quý vị.
Mục Sư Đặng Bá Nhâm (1962-2016) Quản Nhiệm Hội Thánh Truyền Giảng Phúc Âm tại Thành Phố Vinh, Nghệ An vừa về an nghỉ nơi nước Chúa lúc 17 giờ ngày 5/5/2016 tại TP Vinh, Nghệ An.Sau buổi nhóm thờ phượng Chúa sáng Chúa Nhật 8/5/2016 là Lễ Truy Niệm và Lễ An Táng Mục Sư Đặng Bá Nhâm, tại Hội Thánh Vinh, Nghệ An.Xin con cái Chúa khắp nơi cầu xin Chúa Thánh Linh an ủi đặc biệt tang quyến Mục Sư Nhâm và Hội Thánh Chúa tại Nghệ An.
Các gia đình nạn nhân rất cần sự cầu nguyện, hỗ trợ tinh thần và tiền bạc từ quý Tôi con Chúa xa gần.
Xin liên lạc với Đặng Vũ Hiệp 098-372-8285
hoặc Đặng Vũ Sơn 096-796-9496
Một số hình ảnh tại hiện trường trong sáng nay (11/04/2016):

Khu đất bị chính quyền địa phương chiếm dụng và bỏ hoang hơn 10 năm (ảnh tư liệu Hội Thánh).

Chính quyền khẩn trương đập phá.

Chính quyền dùng loa phóng thanh cực lớn để áp đảo tiếng phản đối của tín hữu.

Rất đông con cái Chúa tại HT Phú Phong đã đến nhà thờ để phản đối cách làm của chính quyền trong sự ôn hòa.

Tôi con Chúa tại HT Phú Phong dốc lòng cầu nguyện xin Chúa can thiệp.

Cảnh sát cơ động hỗ trợ chính quyền để chiếm dụng phần đất của HTTL Phú Phong.

Công an ghi hình tại hiện trường.

Tín hữu bức xúc và bày tỏ đối với chính quyền.
“Chân tôi ngày nào cũng ra máu mủ, hôi thối vô kể, ai đứng hoặc ngồi gần cũng không thể chịu nổi, chính tôi cũng không thể chịu nổi mùi hôi của mình”, chị Hà Thi Khanh.
Tôi là mẹ góa có sáu con, năm gái một trai. Từ ngày chồng tôi qua đời, gia đình chúng tôi sống thật khốn khổ trong cảnh nghèo thiếu, khô cằn của chính mình và của khu vực Hà Tây miền Bắc. Chồng tôi qua đời lúc con trai út tôi chỉ được sáu tuổi; nay thì cháu đã mười một. Từ khi chồng tôi còn sống, tôi đã mang trong mình một chứng bệnh thần kinh tọa khiến tôi phải đi còng lưng rất đau đớn. Sau khi chồng tôi qua đời, tôi lại thấy trong cơ thể mình bị xuất hiện một căn bệnh nữa, dân làng gọi bệnh sâu quản, giống như bệnh phung ngày nay.
Thân thể tôi ngày càng suy kiệt. Tôi không thể đi làm nuôi con, các cháu lớn của tôi lâu nay đã gánh vác việc gia đình nặng nề, nay phải gánh thêm công việc đồng áng của mẹ. Lúc ấy con gái lớn nhất của tôi được mười tám tuổi.
Tôi bắt đầu phát hiện hai gót chân của tôi bị nứt ra và mỗi ngày bị khoét dần thành hai lỗ sâu hoắm. Tôi đau nhức vô kể, lỗ sâu ngày càng lớn đến nỗi dường như người ta có thể bỏ lọt một quả trứng gà. Tôi không thể đi lại được, chỉ có thể bò và kêu la đau đớn. Mặc dầu đã đi khám nhiều nơi nhưng không bác sĩ hoặc bệnh viện nào có thể chữa lành cho tôi, họ nói tôi chỉ có thể uống thuốc giảm đau.
Rồi một năm gần đây, tôi bắt đầu nghe chú em chồng của tôi nói về Chúa Giê-xu. Tôi chỉ cười nhạo vì cho rằng ấy là đạo lạ, tôi còn khuyên em không nên theo, từ hồi cha sanh mẹ đẻ cả làng ta không ai theo đạo ấy. Chú không nói nhiều, chỉ bảo chị nên tin Chúa Giê-xu thì được chữa lành. Tôi không tin, tôi nghĩ mình sắp chết, bệnh tôi đã kéo dài quá lâu. Tôi nghĩ nếu bác sĩ mà còn không chữa được cho tôi thì chẳng ai có thể làm gì. Đối với tôi lúc ấy, Chúa Giê-xu chẳng có ý nghĩa gì, tôi cần tiền, tôi cần miếng ăn, tôi cần bao nhiêu thứ trước mắt… còn Chúa Giê-xu thì thật xa vời.
Vào một ngày Chúa nhật, con trai tôi đi theo chú ấy đến nơi gọi là Hội Thánh để thờ phượng. Theo lời con trai út mười tuổi của tôi kể lại, sau buổi thờ phượng, thầy Truyền đạo đặt tay cầu nguyện và có mấy người được chữa lành. Nó chạy đến hỏi thầy:
– Thế Mẹ con cũng bị bệnh, thầy có thể cầu nguyện cho Mẹ con được không?
– Được chứ, nếu mẹ con hết lòng tin nơi Chúa thì Ngài cũng sẽ chữa bệnh cho Mẹ con. Hãy mời mẹ đến đây.
– Nhưng Mẹ con không đi được, Mẹ con con chỉ bò mà thôi, Mẹ con bệnh nặng lắm.
Thầy chỉ nói vắn tắt:
– Vậy thì con hãy tiếp nhận Chúa Giê-xu, mời Chúa Giê-xu làm chủ cuộc đời con, lúc ấy con có thể đặt tay trên Mẹ để bà được lành.
Buổi sáng hôm ấy, con trai tôi đã quì gối tiếp nhận Chúa Giê-xu, rồi nó chạy như bay về nhà không đợi người lãnh đạo Hội Thánh giải thích thêm một lời nào.
– Mẹ ạ, con đã tiếp nhận Chúa Giê-xu vào cuộc đời con, bây giờ con là con của Chúa. Con sẽ bắt chước ông ấy đặt tay cầu nguyện cho Mẹ, con thấy ông ấy đặt tay cho nhiều người và có vài người được lành. Con còn nghe có vài người đứng lên kể lại họ bệnh tưởng chết mà nay Chúa chữa lành.
– Ừ thì con muốn cầu gì cho Mẹ thì cứ cầu, tùy ý con. Mẹ bây giờ không biết còn sống được mấy hôm.
Thế là cậu con út đặt tay lên vai tôi, tôi thấy nó nhắm mắt lại và nói:
– Lạy Chúa Giê-xu, con nghe nhiều người kể về Ngài giống như ông bác sĩ thần kỳ, xin Ngài hãy thương xót Mẹ con, chữa lành cho Mẹ con.
Sáng sớm hôm sau, tôi mệt mỏi cầm cây quạt phe phẩy vào hai lỗ hổng to tướng dưới gót chân để đuổi ruồi mòng đi. Đó là việc ngày nào tôi cũng phải làm như một thói quen. Tôi quên nói là chân tôi ngày nào cũng ra mủ, hôi thối vô kể, ai đứng hoặc ngồi gần tôi không thể chịu nổi. Chính tôi còn không thể chịu nổi mùi hôi của mình. Thêm vào đó, ruồi nhằng nghe mùi bu đến đậu vào rất nhiều.
Nhưng tôi ngạc nhiên vì hôm nay không thấy ruồi đậu vào. Tôi bất ngờ khám phá ra rằng vết thương của tôi đã ngưng ra máu, mủ. Tôi mừng quá, bước xuống giường, tôi đứng thử. Ôi! Tôi có thể đứng được… tôi vừa khóc vừa la hét. Đã từ rất lâu, tôi không thể đứng được. Tôi lại bước thử vài bước và vui mừng vì mình còn có thể đi được. Các con tôi thức giấc vì tiếng reo vui lạ lùng của Mẹ chúng. Con trai út tôi chạy vào, rồi mấy đứa con gái lớn cũng chạy vào, chẳng ai hiểu chuyện gì rõ ràng, nhưng chúng tôi ôm chầm lấy nhau mà khóc lấy khóc để.
Sau đó, tôi đi khắp làng để khoe với mọi người tôi đã đi được… Đi đến đâu tôi cũng nói ông tên Giê-xu đã chữa lành cho tôi. Chẳng ai trong làng mà không biết tình trạng bệnh sắp chết của tôi. Mọi người đều vui mừng. Họ bảo tôi giơ chân lên cho họ xem, hai lỗ sâu hoắm vẫn còn đó, nhưng điều lạ lùng là tôi không còn đau nhức và máu mủ không chảy ra nữa.
Bà con dòng họ sau khi nghe tôi được chữa lành cũng quá đỗi vui mừng, họ vui vì thấy tôi còn sống để nuôi con. Nếu tôi chết, không biết gánh nặng của sáu đứa con ấy sẽ trút lên vai ai!
Tôi bắt đầu đến thờ phượng Chúa và cả Hội Thánh đều reo vui vì tôi. Tôi lại được biết tại nơi nầy có nhiều người cũng được Chúa chữa lành những căn bệnh rất nguy kịch. Tôi bắt đầu học Lời Chúa. Người lãnh đạo khuyên tôi bây giờ đã hoàn toàn thuộc về Chúa, hãy mời Chúa ngự vào làm chủ đời sống và làm chủ căn nhà của tôi. Chỉ có thờ phượng một mình Chúa mà thôi.
Tôi vui mừng làm theo lời Chúa dạy và dọn dẹp mọi hình tượng của sự thờ lạy cũ. Bây giờ dân làng lại gây khó khăn cho tôi. Họ vui vì thấy tôi được chữa lành, nhưng không vui mà còn tức giận khi thấy tôi không còn cúng bái như trước… Mặc dầu tôi đã hết sức giải thích, họ vẫn không hiểu.
Có lẽ nhiều người vẫn còn thắc mắc về Chúa của tôi, nhưng tôi không nghi ngờ. Tôi đã thấy quá rõ cách Ngài cứu rỗi cuộc đời tăm tối của tôi và chữa lành đôi chân của tôi.
Mỗi ngày, không những Chúa cho tôi hết đau đớn mà Ngài tiếp tục chữa lành cho tôi bằng cách Chúa cho thịt bên trong được đẩy lên từ từ. Khi tôi ghi lại lời chứng này thì tôi đã được Chúa chữa lành năm tháng. Đến nay, hai lỗ sâu dưới chân tôi vẫn còn sâu lắm, đến nỗi có nhiều người không dám nhìn vào. Nhưng chính tôi biết rõ rằng Chúa đang chữa lành cho tôi cách lạ lùng đến nỗi bây giờ bỏ quả trứng vào không được nữa đâu, chỉ có thể bỏ quả tắc vào thôi. Tôi cảm tạ Chúa vô cùng.
CAO NGUYÊN
Ghi lại theo lời kể của chị Hà Thi Khanh
[Cập Nhật] – Ngày 05/11/2015, đoàn Mục sư Châu Văn Hường, Mục sư Phan Tấn Phúc, Mục sư nhiệm chức Lê Minh Tân, CS Đinh Văn Ba, CS Lê Trung Khỏe, CS Đổ Hoàng Chung và CS Nguyễn Thị Chín đã đến tại Hội Thánh H’mông Ea Uôl – Đắk Lắk nơi xảy ra vụ hỏa hoạn khiến ngôi nhà của anh Vàng A Sính cùng toàn bộ tài sản của gia đình anh bị thui rụi. Tại đây, đoàn đã thăm hỏi, cầu nguyện và chuyển số tiền 19,184,000 VNĐ của các ân nhân đến gia đình anh Vàng A Sính.
Trước đó, sáng Chúa nhật ngày 25/10/2015, trong lúc cả gia đình anh Vàng A Sính đi thờ phượng Chúa tại Điểm nhóm H’mông Ea Uôl (Krông Bông, Đắk Lắk) vừa được Chính quyền địa phương cho ra mắt, có người chạy đến báo nhà anh đã gặp hoả hoạn.
Lập tức rời điểm nhóm, anh Vàng A Sính chạy về nhà thì đúng như lời loan báo, mọi thứ trong nhà chỉ còn là đống tro tàn: 1 chiếc xe máy, 24 bao lúa, 50 bao bắp, quần áo và vật dụng trong gia đình đều đã cháy hết.
Trước hoàn cảnh thương tâm này xin quý con cái Chúa cùng góp lời cầu thay cũng như chung tay chia sẻ cùng gia đình anh trong lúc khó khăn này.
Thông tin liên lạc:
Trưởng Điểm nhóm H’mông Ea Uool: Thào Mí Hờ – ĐT 0948577097
Đẹp ý Chúa, cháu Phước Ân đã về với Chúa tại bệnh viện Trung Ương Huế vào lúc 11 giờ trưa nay 09/10/2015. Xin tôi con Chúa thêm lời cầu nguyện cho tang quyến. Nguyện xin Thần An Ủi ở cùng các thành viên trong gia đình và Hội Thánh An Tân – tỉnh Quảng Nam.
Trước đó, vào rạng sáng ngày 28/03/2015, gia đình anh Trương Vĩnh Phước là tín hữu Hội Thánh An Tân, huyện Núi Thành, tỉnh Quảng Nam đã bị hỏa hoạn. Cháu Trương Lê Phước Ân bị bỏng 70% và rơi vào tình trạng nguy kịch. Sau 6 tháng cháu được chữa trị tại bệnh viện Nhi Đà Nẵng sau đó là bệnh viện Trung Ương Huế.
Trong suốt thời gian trên, cháu đã được tôi con Chúa khắp nơi quan tâm, cầu nguyện và hỗ trợ tài chính để lo chi phí điều trị. Đại diện gia đình cảm ơn Chúa và tôi con Chúa khắp nơi, mặc dầu trong tang thương nhưng gia đình đã được sự an ủi, khích lệ rất nhiều từ tôi con Chúa.
Thông tin lễ tang cháu TRƯƠNG LÊ PHƯỚC ÂN: