Truyen giang
“Tôi đã trở nên mọi cách cho mọi người, để cứu chuộc được một vài người không cứ cách nào. Mọi diều tôi làm thì làm vì cớ Tin Lành, hầu cho tôi cũng có phần trong đó.” (ICôrinhtô 9:22,23)
“Chúa dùng mỗi một người, bằng nhiều cách khác nhau theo ý muốn của Ngài để làm vinh hiển danh Chúa và Chúa đã dùng tôi để làm vinh hiển danh Ngài qua những chiếc xe lăn”. Đó là lời chia sẻ cảm động của Mục Sư Hoàng Nguyên Vũ – Hôi Thánh Tin Lành Đất Hứa-Quận Gò Vấp-TPHCM về câu chuyện kỳ diệu kể trên.
Free Wheelchair Mission là tổ chức xe lăn quốc tế của các tín đồ Tin Lành tại Hoa Kỳ với sứ mệnh giúp đỡ xe lăn cho những người khuyết tật ở những quốc gia nghèo khó trên thế giới. Tại Việt Nam, Mục sư Hoàng Nguyên Vũ là người đại diện chính thức của tổ chức này.
Chỉ bắt đầu từ vài năm nay, nhưng chương trình xe lăn của Free Wheelchair Mission đã đem lại niềm hy vọng cho hàng ngàn người tàn tật trên khắp mọi miền đất nước như Đà Nẵng, Quy Nhơn, Nha Trang, Bình Thuận, TP.HCM, Bến Tre, Cà Mau. Các chương trình này thường được kết hợp với Hội chữ thập đỏ và chính quyền ở từng địa phương. Những chiếc xe lăm đã đem đến một cuộc sống mới đầy ý nghĩa cho những người khuyết tật, làm nên sự thay đổi lớn lao trong cuộc sống của họ, góp phần chia sẻ gánh nặng cho người thân những người khuyết tật.
Đây là một chương trình thật sự đã làm vinh hiển danh Chúa, tạo nên sự ảnh hưởng lớn và ấn tượng tốt đẹp cho Hội Thánh Chúa đối với chính quyền địa phưong. Đã có rất nhiều bằng khen, cảm ơn của những lãnh đạo các tỉnh, các tổ chức từ thiện, Hội chữ thập đỏ khắp nơi đã gởi về thể hiện sự tri ân đối với những người thực hiện chương trình.
Trao xe lăn cho người khuyết tật ở huyện Hàm Thuận Bắc, tỉnh Bình Thuận
Trao xe lăn cho người tàn tật ở huyện Ninh Hòa tỉnh Khánh Hòa
Chiếc xe lăn “Tin Lành” trên đường phố Huế
Trao xe lăn đến những người tàn tật ở tỉnh Bến Tre
Trao xe lăn cho những người tàn tật ở huyện Bình Chánh, TP.HCM
Chiếc xe lăn đến với những người tàn tật ở tận cùng tổ quốc, tỉnh Cà Mau.
Không chỉ dừng lại ở tên gọi là một chương trình từ thiện hay một hoạt động công ích xã hội, chưong trình trao tặng xe lăn của Free Wheelchair Mision cùng với Hội thánh Đất Hứa chính là con đường để đem Tin Lành của Chúa đến với người Việt Nam mà trước hết là những người khuyết tật và người thân của họ.
“Bên cạnh việc đem đến những đôi chân cho những người tàn tật, trên hết chúng tôi muốn mang đến món quà kỳ diệu của Đức Chúa Trời – đó chính là tình yêu của Ngài – đến với những người bất hạnh. Họ chỉ mù hoặc tàn tật thể xác nhưng không hề mù tâm linh vì đã có ánh sáng Tin Lành đến với họ”. Với thông điệp ấy mà song song với việc trao tặng xe lăn, chương trình muốn đem đến sự “môn đệ hóa bên trong”. Tại những buổi lễ trao tặng xe lăn, nhiều người đã rất cảm động, thậm chí còn có cả người đã khóc và quỳ xuống cảm ơn, nhưng Mục sư Vũ đã giải thích rằng những chiếc xe lăn này không phải đến từ bất cứ cá nhân hay tố chức nào mà “đây chính là món quà đến từ Đức Chúa Trời”. Những lời phát biểu này là một bài làm chứng nhỏ và đầy sống động về tình yêu của Chúa đã đến với hàng trăm người khuyết tật cùng với người thân của họ và cả chính quyền đia phương.
Không dừng lại ở đó, chưong trình còn kết hợp với các Hội thánh ở địa phương đưa danh sách cụ thể để Mục sư Quản Nhiệm và Hội thánh có thể đến thăm viếng và chăm sóc nhiều hơn.
Ráp xe lăn trước khi trao, nguyên tắc của chương trình là chỉ trao chiếc xe khi nào đã được lắp xong
Lấy lại địa chỉ liên hệ của những người nhận xe
Chỉnh sửa những công đoạn cuối cùng cho phù hợp với từng người tàn tật
Những người được nhận xe lăn ở hai huyện Thới Bình & U Minh, Cà Mau
Những chiếc xe lăn được đưa về nhà
Trong những ngày tiếp theo, sẽ có thêm hàng ngàn chiếc xe lăn sẽ đến với nhiều và rất nhiều người khuyết tật nữa trên khắp đất nước Việt Nam. Trên hết mọi điều đó, những người thực hiện chương trình mong muốn Tin Lành sẽ đến với cuộc đời của họ.
” Tôi có lòng trông cậy chắc chắn nầy, việc chi tôi cũng chẳng hổ thẹn cả, nhưng bao giờ cũng thế tôi nói cách tự do mọi bề, như vậy dầu tôi sống hay chết Đấng Christ sẽ được cả sáng trong mình tôi.”
Thật sự danh Chúa đã đựơc cả sáng qua nhưng chiếc xe lăn ý nghĩa này.
Bên cạnh chương trình trao tặng xe lăn, hiện nay Hội thánh Đất hứa với sự giúp đỡ của các ân nhân còn có nhiều hoạt động ý nghĩa khác như chương trình “Nhà Mở”. Đây là chương trình nhằm đem đến cho trẻ em đường phố, trẻ em mồ côi, cơ nhỡ không nơi nương tựa có một mái ấm gia đình, được học hành và trên hết là giúp các em nhận được tình yêu của Chúa. Bên cạnh đó là các chương trình giúp đỡ phát triển kinh tế cho đồng bào các dân tộc ít người.
Đoàn từ thiện đến thăm điểm nhóm của đồng bào sắc tộc ở Nha Trang, Khánh Hòa
Những con gà được tặng cho tín hữu ở đây để “làm vốn” lâu dài
Đến với những tín hữu người mù ở Nha Trang
Tặng gạo cho những người mù ở Khánh Hòa
Trao những món quà cho các em thiếu nhi ở Nha Trang vào năm 2009
Một điểm nhóm mới được thành lập của Hội thánh Đất Hứa tại Cần Thơ
Hiện nay, Hội thánh Đất Hứa cũng có những ngôi nhà nguyện mới được cất lên. Hội thánh cũng có chương trình huấn luyện nhân sự, bổ túc kiến thức thần học cho những người muốn hấu việc Chúa đặc biệt là sinh viên. Trải qua 4 khóa học đã có khoảng 80 nhân sự bước ra tứ lớp học này để trở thành những người hầu việc Đức Chúa Trời.
* Nếu quí vị muốn giới thiệu hay muốn xin để nhận những chiếc xe lăn, xin liên hệ và gửi đơn thư đến địa chỉ: Mục sư Hoàng Nguyên Vũ, Hội Thánh Tin Lành Đất Hứa, 205/10A, đường số 1, Phường 3, Quận Gò Vấp, Tp.HCM. ĐT: 0989 113 393. Hoặc Email đến newvietland@yahoo.com.
Trong thư xin gửi kèm theo: Thông tin cá nhân, địa chỉ, ngày sinh, tình trạng bệnh tật, nguyên nhân bị tàn tật… kèm theo một tấm ảnh của người muốn xin xe.
Ngọc Diễm – HoiThanh.Com
Tin tức, bài vở cộng tác xin gửi về tintuc@hoithanh.com
Bộ Phim Về Chúa Giê-xu Được Giới Thiệu Trên Trang Phim Lớn Nhất Việt Nam
The passion of Christ đã làm xôn xao cả Bắc Mỹ vào năm 2004. Bộ phim miêu tả chân thực và xúc động về những giờ phút cuối cùng của Chúa Giê-xu trước khi Ngài chịu chết trên thập tự giá. Bộ phim cũng đã được đón nhận nồng nhiệt tại VN từ nhiều năm qua thông qua DVD và mới đây nhất đã được giới thiệu trên trang Zing Movies.
Zing là một mạng cộng đồng đông khách hàng đầu Việt Nam, theo xếp hạng của Alexa, trang web xếp hạng có uy tín nhất hiện nay, Zing đang đứng thứ 4 ở Việt nam, sau Google, Yahoo và VNExpress. Zing cũng được xếp hạng 349 trên thế giới, xếp thứ 51 ở Hàn Quốc… Đây được đánh giá là một trong những trang web mạnh nhất về xem phim trực tuyến ở Việt Nam hiện nay.
Việc giới thiệu một bộ phim “đậm chất” Cơ đốc như “Cuộc khổ nạn của Chúa Giê-xu” trên một trang web đông khách hàng đầu Việt Nam có một ý nghĩa hết sức thú vị, điều đó chứng tỏ xã hội Việt Nam đang dần cởi mở với các giá trị của văn hóa Cơ đốc, cũng như dần dần trở nên thích nghi và ưa chuộng với các sản phẩm văn hóa Tin Lành. Thông qua bộ phim cảm động này, có thêm hàng chục ngàn người được biết rõ thêm về tình yêu của Chúa một cách tự nhiên và sống động, là điều mà trước đây trên các phương tiện thông tin đại chúng chính thống dường như không bao giờ người Tin Lành có được.
Cũng trên trang web này, có hàng chục ý kiến bàn tán về Chúa và về bộ phim của các bạn trẻ.
Dưới đây là phần giới thiệu và những hình ảnh về bộ phim này trên trang Movies.Zing.Vn:
Giới thiệu: Bộ film với sự diễn xuất tuyệt vời của 2 diễn viên chính: James Caviezel trong vai Jesus và Monica Bellucci trong vai Mary Magdalene đã gây ra một cơn sốt tại Mĩ và Canada.
Người xem cảm nhận được 12 giờ cuối cùng của cuộc đời chúa Jesus qua sự đau đớn, chịu đựng và đức tin dưới sự thể hiện bởi đôi mắt đầy cảm xúc của James Caviezel.
Theo lịch sử, Pontius Pilate được mô tả như một kẻ đê tiện khát máu, nhưng dưới sự đạo diễn của Mel Gibson, Pontius được người xem đồng cảm khi thể hiện sự do dự của ông khi trao chúa Jesus cho người Do Thái…
Link: http://movie.zing.vn/Movie/noi-kho-hinh-cua-chua/The-Passion-of-the-Christ/phim-dien-anh/m2215.html
Chúng ta cầu nguyện để ngày càng có nhiều phương cách truyền giáo mới mẻ và sâu rộng hơn nữa đến xã hội Việt Nam. Chúng ta cũng cầu nguyện để Tín hữu Tin lành Việt Nam sẽ có những kênh Media đủ mạnh để tác động mạnh mẽ đến toàn xã hội.
Hiện tại HoiThanh.Com đang cập nhật bộ phim với phần lồng tiếng tiếng Việt và chất lượng tốt nhất trong mục Phim Cơ Đốc, mới quí vị quay lại để đón xem.
Ninh Nguyễn
Tiếp theo và hết.
Sáng 16/08/2009, chúng tôi nhóm lại tại Hội Thánh Tin Lành Kiến An. Chiều hôm đó, chúng tôi đi làm từ thiện tại Viện Dưỡng Lão Hải Phòng, cách chỗ ở của chúng tôi 5 – 7 km. Có rất nhiều người đã đi cùng chúng tôi: thanh niên Kiến An, các bạn mới tin CHÚA, một số bạn chưa tin CHÚA và một số khách mời. Khi đến đó, chúng tôi cảm thấy rất buồn. Có những cụ già độc thân, không người chăm sóc, ở trong viện thì không nói làm gì. Nhưng có rất nhiều cụ có con cháu đầy đàn mà vẫn phải chịu cảnh cô đơn lúc tuổi già bóng xế. Chúng tôi buồn vì tình cảm của con người ngày một chai sạn nên mới có Viện Dưỡng Lão đông người già như vậy. Nhìn các cụ mà thấy đau lòng. Quà cho các cụ chỉ là chiếc khăn rửa mặt và chai dầu gió nhưng đó là tất cả tình cảm của chúng tôi. Tôi cũng đã chuẩn bị 10 cái bấm móng tay để bấm móng tay, móng chân cho các cụ và một ít dụng cụ vệ sinh để làm vệ sinh phòng ở và toalét cho các cụ. Các bạn gái thì bấm móng tay, móng chân, hỏi han, chuyện trò, mát xa và tặng quà cho các cụ. Các bạn nam thì làm vệ sinh. Nhiều cụ cảm động chảy nước mắt làm tôi cũng muốn khóc theo. Có cụ khóc lớn tiếng khiến chúng tôi cảm thấy bối rối. Chúng tôi lặng lẽ làm công việc của mình. Cám ơn CHÚA vì đã có 1 cụ ông và 1 cụ bà bằng lòng tin nhận Chúa khi chúng tôi hoàn tất công việc tại Viện Dưỡng Lão. Đó là 1 sự khích lệ lớn đối với chúng tôi. Mặc dù đã hơi mệt nhưng chúng tôi vẫn tiếp tục tổ chức chương trình picnic tại đồi Thiên Văn. Đây cũng là lúc để chúng tôi nghỉ ngơi, vui chơi, tâm tình với những bạn mới tin CHÚA và làm chứng về Chúa cho các thân hữu. Đó cũng là 1 cách để chúng tôi trang bị thêm cho thanh niên Kiến An những kĩ năng dã ngoại đơn giản nhưng hữu ích. Cám ơn CHÚA vì Ngài đã cho chúng tôi có 1 ngày thật tốt lành.
Nhóm Volunteer chụp hình lưu niệm với các cụ ở viện dưỡng lão Kiến An
Theo kế hoạch, ngày 17/08/2009 chúng tôi sẽ đi thăm viếng nhà của các cô chú tôi ở Kiến An và gia đình bé Định ở Tiên Lãng – một thành viên trong nhóm Volunteer Hải Phòng. Mục đích chính là để làm chứng vì các cô chú của tôi và mẹ của bé Định đều chưa tin CHÚA. Tôi và Sơn hơi bối rối vì không biết sẽ đến đó như thế nào. Nếu thuê xe cho cả 11 người thì sẽ không đủ tiền. Tôi nói với CHÚA cách bâng quơ: “Chúa ơi! Tụi con đi như thế nào đây?” Sau đó, tôi gọi điện cho cô của tôi, hỏi cô cách đi đến nhà cô như thế nào? Cô đã làm tôi rất sung sướng khi nói rằng: “Cứ yên chí! Sáng mai, 8 giờ có mặt ở cổng trường Đại Học, cô sẽ cho 2 chiếc taxi đến đón, chiều cô lại cho 2 xe chở về”. Cám ơn CHÚA. Chiều hôm đó, chúng tôi cũng mượn được 3 chiếc xe máy để các bạn đến thăm gia đình của Định. Nhà của Định thì khá xa, cách 20 km nên chúng tôi không thể đi cả đoàn được. Cám ơn Chúa vì ngày hôm đó chúng tôi rất vui, họ hàng, gia đình của chúng tôi cũng rất vui và có 1 người thím của tôi đã bằng lòng cầu nguyện tin nhận CHÚA. Chúa thật tốt lành.
Thông công giữa nhóm Volunteer và các bạn trẻ Hội thánh
Ngày 18/08/2009 cũng là ngày cuối cùng chúng tôi hầu việc CHÚA tại Hội Thánh Kiến An. Hôm đó, chúng tôi tổ chức buổi nhóm với nội dung: bàn giao các tân tín hữu cho Hội Thánh Kiến An, cho ban thanh niên Kiến An để họ tiếp tục chăm sóc những người mới này. Lời chia tay sao thật khó nói. Sao mắt ai cũng rưng rưng. Sao trông ai cũng ngẩn ngơ như đã mất cái gì đó thật quý giá. Chúng tôi ngồi lặng lẽ bên cạnh những người anh em mới của mình. Cảm giác thân thương đến lạ. Một buổi nhóm nhẹ nhàng để giúp các bạn mới quen với cách thức thờ phượng CHÚA. Một lời nhắn nhủ tha thiết: “Ở lại nhớ đi nhóm đều đặn nhen. Mình sẽ nhớ bạn nhiều lắm”. Có một điều khiến chúng tôi hơi ngạc nhiên khi chúng tôi nhận được lời mời của thầy TOÀN: “về Đồ Sơn hầu việc CHÚA để khích lệ Hội Thánh Đồ Sơn. Chi phí ăn ở sẽ có người lo, các bạn chỉ tốn tiền xe xuống Đồ Sơn thôi”. Chúng tôi cám ơn thầy về ý tốt đó và hứa sẽ trả lời thầy vào trưa thứ 5 – ngày 20/08/2009. Ngày 19/08/2009, chúng tôi được nghỉ ngơi, thu xếp hành lý để chuẩn bị chuyển đến thành phố Hải Phòng. Sáng hôm đó, thanh niên Kiến An đến chia tay chúng tôi và nấu chiêu đãi chúng tôi món bún riêu cua ngon tuyệt. Nhưng điều làm cho chúng tôi cảm động nhất là NHẬT. Biết chúng tôi sẽ rời khỏi Kiến An để đi đến nơi mới, em đã âm thầm đi chụp hình Hàn Quốc một mình, làm ra 11 cái móc khoá để tặng cho 11 người chúng tôi. Em nói rất hồn nhiên: “để các anh chị sẽ luôn nhớ đến em và nhớ đến Kiến An – Hải Phòng”. Hơn thế nữa, rất nhiều bạn sinh viên đã đến chơi với chúng tôi, chào tạm biệt chúng tôi và mong sang năm chúng tôi sẽ quay trở lại. Cám ơn CHÚA thật nhiều vì những tình cảm tốt lành mà mọi người đã dành cho chúng tôi.
Hai thành viên của nhóm Volunteer kiêm luôn vai trò làm MC
Chia tay với Kiến An, chúng tôi lại đối mặt với một thử thách mới: tài chính của chúng tôi sắp hết, chỉ còn đủ ăn vài ngày và đủ tiền xe về, không có khả năng ở lại thành phố Hải Phòng. Nếu có ở lại thì chúng tôi cũng không có chỗ ở. Các chỗ ở mà ân nhân giúp thì khá xa các trường Đại Học. Tuyến đường đến các trường đại học từ các chỗ ở đó thì lại không có xe buýt, đi taxi thì chúng tôi không có khả năng. Một số ân nhân hứa dâng cho chúng tôi một khoản tiền lớn nhưng chờ hoài vẫn không thấy. Nhà thờ Tin Lành C&MA ở Hải Phòng thì hơi khuôn khổ nên chúng tôi không có cơ hội được hầu việc CHÚA tại đó. An ninh ở Hải Phòng thì nguy hiểm hơn Kiến An rất nhiều. Một sự bế tắc lớn, tôi và Sơn rất căng thẳng, các bạn cũng rất lo lắng. Dù ở Kiến An rất ít ngày nhưng CHÚA cho chúng tôi có mối quan hệ rất tốt với Hội Thánh Kiến An, ban thanh niên Kiến An, đặc biệt là các bạn sinh viên ở Đại Học Hải Phòng. Một số bạn trong nhóm đặt vấn đề là: “tại sao không ở lại Kiến An? Môi trường ở Kiến An rất tốt mà. Nếu thiếu tiền thì mọi người đóng góp thêm, còn hơn là phải về thành phố sớm”. Một số bạn khác thì gợi ý: “chúng ta đi Đồ Sơn cũng được!” Có bạn thì phản đối: “Đồ Sơn không có trường đại học, như vậy là không đúng với mục tiêu của chúng ta, biết ở Hải Phòng khó khăn nhưng em vẫn muốn đến Hải Phòng hơn”. Tôi giải thích cho các bạn hiểu: “dù ở Kiến An rất tốt nhưng chúng ta vẫn phải ra đi. Nếu chúng ta tiếp tục ở lại thì sau này thanh niên Kiến An sẽ rất khó làm việc. Các bạn sinh viên cũng sẽ quen với cách làm việc, cách hướng dẫn của chúng ta – là những người đã được huấn luyện, đã có kinh nghiệm – nên họ sẽ so sánh chúng ta với thanh niên Kiến An. Tình cảm mà họ dành cho chúng ta nhiều hơn thì họ cũng khó gần gũi với thanh niên Kiến An hơn, điều này cũng làm cho thanh niên Kiến An cảm thấy nản lòng. Vì một tương lai tốt đẹp hơn, chúng ta hãy đành lòng dứt áo ra đi và liên lạc với các bạn sinh viên từ xa, qua email, qua điện thoại… Còn vấn đề chuyển đến Hải Phòng hay đến Đồ Sơn thì chúng ta cùng cầu nguyện với CHÚA. Chị và Sơn sẽ cố gắng sắp xếp, các em đừng quá lo lắng. Tinh thần trước mắt là chúng ta sẽ dọn đi”. Tôi chia sẻ sự khó khăn này với Ninh và nhờ Ninh đăng tin trên Vietcampus.net (trang báo điện tử của sinh viên Tin Lành) để mọi người cầu nguyện cho chúng tôi. Huy cũng thay mặt anh em trong nhóm viết bài về tình hình chung của nhóm để đăng trên Vietcampus. Một số anh em khác thì lo dọn dẹp, sắp xếp đồ đạc để trả lại cho bà mục sư và một số ân nhân khác. Nhờ lời cầu thay của các con cái CHÚA xa gần, chúng tôi đã được tiếp trợ nhưng vẫn chưa đủ so với nhu cầu mà chúng tôi đang cần.
Khoảng thời gian tuy ngắn ngủi nhưng cũng đủ để nhóm Volunteer nhận được sự yêu mến của Hội thánh
Sáng 20/08/2009, tôi và Sơn chạy xe lên thành phố Hải Phòng để trả lời dứt khoát với các ân nhân là chúng tôi sẽ không ở chỗ họ được và cám ơn tấm lòng của họ. Hai chị em quyết định: “Nếu CHÚA muốn cho chúng ta ở Hải Phòng thì Ngài sẽ cho chúng ta nhận được khoản tiền mà ân nhân hứa dâng và có nhà ở, dù phải thuê nhà cũng được. Bằng không thì chúng ta sẽ chuyển đến Đồ Sơn để khích lệ Hội Thánh và chinh phục trường Cao Đẳng Lương Thực Thực Phẩm”. Chúng tôi đi rút tiền nhưng không có. Sau đó, Sơn và tôi đi tìm phòng trọ để thuê cho các bạn ở tạm nhưng cũng không có kết quả. Sơn nói với tôi: “nói thật với chị, giờ em chạy xe mà em cũng không biết em chạy đi đâu, cảm thấy rất chán nản…” Tôi cũng đồng tình: “Ừ! Chị cũng đang chán đây. Hôm nay phải dọn đi rồi mà chưa biết sẽ đi đâu. Tối nay lại phải lo làm chương trình ở Hải Phòng nữa chứ”. Sơn bèn đề nghị: “Chúa đã đóng tất cả các cửa để chúng ta không thể ở Hải Phòng, vậy tại sao chúng ta không chuyển xuống Đồ Sơn?” Tôi nói với Sơn: “Chị cũng muốn xuống Đồ Sơn từ hôm gặp thầy Toàn nhưng chị đang cầu nguyện nên chưa nói cho em biết”. Tự dưng cả 2 chúng tôi cùng cảm thấy sự bình an của CHÚA tràn ngập lòng khi chúng tôi quyết định chuyển đến Đồ Sơn. Trưa đó, Sơn gọi điện trả lời cho thầy TOÀN, thầy Toàn khuyên chúng tôi nên đến Đồ Sơn vào sáng thứ 6 để Hội Thánh sắp xếp chỗ ở cho chúng tôi luôn. Các bạn trong nhóm rất vui mừng. Riêng Vỹ và Hùng thì xin phép ở lại Kiến An 2 ngày để dạy cho xong loạt bài Đời Sống Mới cho các bạn mới tin CHÚA sau này và sẽ ra Đồ Sơn sau. Tôi và Sơn sắp xếp cho các bạn di chuyển đến Hải Phòng, ở tạm nhà chị Hương – rất yêu mến CHÚA và có tấm lòng tiếp đãi con cái CHÚA. Tối hôm đó, chúng tôi vẫn tiến hành làm chương trình ở câu lạc bộ TIẾNG ANH của 1 người anh em cũng rất yêu mến CHÚA. Đó là một buổi tâm tình dành cho các thân hữu đang tham gia học TIẾNG ANH trong câu lạc bộ đó. Cám ơn CHÚA vì đã có 2 thân hữu bằng lòng tin nhận CHÚA.
Thành phố Hải Phòng cách Đồ Sơn 20 km. Nếu theo lịch trình bình thường: chúng tôi phải đi taxi ra siêu thị BIG C, từ siêu thị chúng tôi sẽ đi xe bus đến Đồ Sơn. Nhưng hành lý của chúng tôi lại quá nhiều, chưa chắc xe buýt sẽ đồng ý chở chúng tôi. Cám ơn CHÚA vì Ngài đã mở đường cho chúng tôi. Một người bạn của chị HƯƠNG đã đồng ý chở chúng tôi xuống Đồ Sơn bằng xe du lịch 12 chỗ với giá 300.000đ. Trưa ngày 21/08/2009, chúng tôi có mặt ở Đồ Sơn. Không khí ở Đồ Sơn mát mẻ hơn ở Kiến An. Biển ở Đồ Sơn không đẹp nhưng có nét đặc trưng riêng. Gia đình của thầy Toàn sắp xếp cho chúng tôi ở 2 phòng, còn cả nhà thầy – 4 người – thì rút về 1 phòng làm chúng tôi rất biết ơn và ái ngại. Điều kiện vật chất của chúng tôi ở Đồ Sơn thì tương đối đầy đủ nhưng tinh thần thì hơi áp lực. Chúng tôi được biết rằng người Đồ Sơn có 3 cái tự hào: không có ăn mày, không có cave, không có tôn giáo. Mỗi người dân là một công an viên, sẵn sàng tố giác những gì mà họ nghi ngờ. Mỗi người dân là 1 y tá, bác sĩ vì tự tiêm chích ma tuý cho mình. Chúng tôi nghe một số anh em kể rằng mua cái gì có thể khó chứ mua thuốc phiện ở đây là dễ nhất. Ông mục sư quản nhiệm cũng đã từng bị công an bắt bớ… 50 lần vì những chương trình truyền giảng và học Kinh Thánh của Hội Thánh. Với tinh thần khích lệ Hội Thánh, tối thứ 7, ngày 22/08/2009, chúng tôi nhóm chung với thiếu niên của Hội Thánh Đồ Sơn vì lúc này Hội Thánh Đồ Sơn chưa có ban thanh niên. Thanh niên Đồ Sơn lớn lên đều đi nơi khác học tập và sinh sống nên Hội Thánh ĐỒ SƠN không còn ban thanh niên nữa. Thanh niên ít người nên nhóm chung với thiếu niên luôn. Các bạn làm chương trình rất tốt. Các em thiếu niên rất thích. Sau buổi nhóm, đã có 1 bạn thanh niên bằng lòng tin nhận CHÚA. Cám ơn CHÚA.
Các thành viên nữ kiêm luôn vài trò múa để truyền giảng
Chúng tôi cảm thấy buồn khi con người Đồ Sơn rất lạnh nhạt và khó tiếp xúc. Việc làm chứng cá nhân rất khó khăn. Ngay tại trường Cao Đẳng Lương Thực Thực Phẩm cũng không đơn giản. Chúng tôi chỉ được phép vào trường sau 6 giờ tối. Kí túc xá ở ngay trong trường nên việc gặp gỡ các bạn sinh viên cũng không được thoải mái như hồi ở bên Kiến An. Mặc dù có nhiều sự khó khăn nhưng cám ơn CHÚA vì các bạn rất cưu mang cho Đồ Sơn. Các bạn nói với CHÚA rằng: “Nếu Chúa muốn chúng con xuống Đồ Sơn để hầu việc CHÚA thì xin CHÚA hãy làm cho chúng con được thoả lòng”. Đức Chúa Trời đã thúc giục các bạn bước vô trường, hòa nhập vào với sinh viên và làm chứng cho họ. Chiều đến, các bạn đi tắm biển, làm chứng cho dân địa phương, cho thanh niên Đồ Sơn và mời họ đi dự truyền giảng. Nhờ vậy, nhiều người dân mới biết được rằng ở gần nhà mình có 1 nhà thờ Tin Lành. Tinh thần của các bạn rất tốt, đến nỗi tôi cũng cảm thấy ngạc nhiên. Ngày 25/08/2009, chúng tôi sẽ tổ chức truyền giảng ở Hội Thánh Tin Lành – Chi hội Đồ Sơn với nội dung: “Họp mặt – giao lưu sinh viên Sài Gòn với chủ đề: Tôi Là Ai?”. Trước đó 1 ngày, tối ngày 24/08/2009, các bạn được CHÚA cảm động để đi đến kí túc xá. Lúc đầu, bác bảo vệ không cho vào, sau đó các bạn lại được phép vào. Các bạn chơi ở giữa sân trường, phía trước cửa kí túc xá, với 1 cây đàn ghita, rất phong cách và ấn tượng nên đã thu hút các bạn sinh viên cùng chơi với mình. Sau các trò chơi rất ngẫu hứng, các bạn mời các bạn sinh viên đến tham dự buổi truyền giảng vào tối mai, hầu hết các bạn sinh viên đó đã nhận lời mời.
Sau thời gian tập dợt cho chương trình truyền giảng chúng tôi lại đi ra biển để tranh thủ mời thật nhiều người đến dự truyền giảng. Thay vì ngủ đến 6 giờ 30, nhiều bạn thức dậy lúc 5 giờ, đi ra biển để mời những người đi tập thể dục buổi sáng đến dự truyền giảng. Lúc này tôi và Sơn đang lên kế hoạch cho các bạn thư giãn sau chuyến đi Volunteer Hải Phòng. Chúng tôi suy nghĩ nên cho các bạn đi Hạ Long chơi hay đi Hà Nội chơi hay là đi cả 2: vừa đi Hạ Long, vừa đi Hà Nội? Nếu như vậy thì chúng tôi phải đóng thêm tiền mới có thể thực hiện được kế hoạch của mình. Tôi nói với Sơn: “Chị muốn chúng ta đi Hạ Long và Hà Nội và chúng ta sẽ đi về bằng máy bay”. Sơn nói rằng: “Đi về bằng ô tô cũng được vì lúc đầu chúng ta đã lên kế hoạch đi ô tô mà nhưng chị cứ cầu nguyện đi”. Tôi nói cho các bạn biết ước muốn của mình, nhiều bạn cũng muốn giống như tôi và chúng tôi cùng cầu nguyện với CHÚA về điều đó. Đêm 24/08/2009, chúng tôi đã có 1 đêm thờ phượng CHÚA thật ngọt ngào. Suốt những ngày tháng ở Hải Phòng, đó là đêm chúng tôi được gần với CHÚA nhất. Lòng của chúng tôi tuôn đổ. Chúng tôi sẵn sàng để làm công việc CHÚA, sẵn sàng để làm chương trình truyền giảng được tốt nhất, sẵn sàng đáp ứng với sự kêu gọi của CHÚA một lần nữa nếu CHÚA muốn chúng tôi quay trở lại Hải Phòng vào năm sau.
Chương trình truyền giảng ở Đồ Sơn với số thân hữu ngồi chật Nhà thờ
Cuối cùng, tối ngày 25/08/2009 cũng đã đến. Chúng tôi trang trí đường dẫn vào phòng nhóm chính rất đẹp mắt. Biết trước là người Đồ Sơn sống về đêm nên chúng tôi không còn cảm thấy sốt ruột. Đúng 8 giờ, chương trình bắt đầu. Cám ơn CHÚA vì Ngài đã cho các thân hữu đến rất đông. Chưa đến 8 giờ mà tôi đã đếm được 53 người lạ, chỉ có rất ít trong số họ là tín đồ. Đoàn người cứ kéo đến các lúc càng đông. Từng tốp người vẫn đang tiếp tục bước vô nhà thờ. Mọi người trong nhà thầy Toàn nói là chưa bao giờ thấy nhiều người đến nhà thờ Tin Lành Đồ Sơn nhiều như vậy. Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời mà họ được chứng kiến. Không chỉ có các thân hữu đến nhà thờ Tin Lành Đồ Sơn, các con cái CHÚA ở các nơi xa, đã biết về nhóm chúng tôi cũng đến nhà thờ Tin Lành Đồ Sơn để tham dự chương trình truyền giảng. Các bạn thanh niên ở Kiến An, cách Đồ Sơn 30 km cũng đến dự. Phòng nhóm chính không còn chỗ ngồi. Chúng tôi xếp đầy ghế ở sân bên cạnh cho các tín hữu và những người đến trễ. Và cũng là lần đầu tiên chúng tôi được chứng kiến cảnh: khi đang giữa chương trình, thân hữu bỏ về nháo nhác, chỉ còn lại số ít người. Lý do là thầy quản lý kí túc xá đã đến tận nhà thờ kêu các bạn sinh viên trở về để đóng cổng. Nếu ai không trở về thì sẽ bị nhốt ở ngoài. Các bạn sinh viên hầu hết là năm nhất, mới nhập trường nên ai cũng sợ, ai cũng đi về. Chỉ có 1 số bạn khác trọ ngoài thì vẫn tham dự hết chương trình. Chúng tôi rất bất ngờ và cảm thấy hơi buồn vì chúng tôi đã không cầu nguyện xin CHÚA cho các thân hữu tham dự hết chương trình mà chỉ cầu nguyện xin CHÚA cho các thân hữu đến tham dự chương trình thật đông. Có lẽ, lần sau chúng tôi cần phải cầu nguyện chi tiết hơn nữa. Bé Mai nói trong sự ân hận: “Lúc nãy CHÚA đã nhắc em nói mọi người cầu nguyện mà em cứ lu bu cho những việc khác nên quên mất, giờ mới như vậy”. Tôi an ủi: “Không sao đâu em. Giờ chúng ta sẽ cầu nguyện đặc biệt cho các tiết mục còn lại và cho diễn giả. Chúa sẽ cho chúng ta có người tin CHÚA”. Nói xong, cả 4 đứa chúng tôi cùng bước vào phòng riêng để cầu nguyện. Chúng tôi chỉ ngừng cầu nguyện khi bài hát kêu gọi được cất lên lần thứ 2, tất cả chúng tôi đều cảm thấy rất hồi hộp. Cám ơn CHÚA, đã có 8 người bằng lòng tin nhận CHÚA. Cảm giác lâng lâng lại đến với chúng tôi. CHÚA quá tuyệt vời.
Kết quả chung cuộc: chúng tôi đã có 50 người bằng lòng tin nhận CHÚA. CHÚA cũng đáp lời cầu xin của chúng tôi: chúng tôi được đi nghỉ ngơi ở Hạ Long, đi tham quan thủ đô Hà Nội và trở về nơi mình xuất phát bằng máy bay. Niềm vui tràn ngập trong chúng tôi vì chúng tôi đã được kết quả cho CHÚA và làm vinh hiển danh NGÀI. Đức Chúa Trời đã ban ơn cho chúng tôi và đồng công với chúng tôi trong mọi sự. Giờ đây, chúng tôi tiếp tục giữ liên lạc với mọi người ở Hải Phòng. Tiếp tục duy trì nhóm Volunteer Hải Phòng với đầy đủ 11 thành viên và có lẽ sẽ kết nạp thêm thành viên mới. Tiếp tục giữ sự cưu mang cho Hải Phòng và nếu CHÚA muốn, sang năm chúng tôi sẽ quay trở lại Hải Phòng để tiếp tục chinh phục Hải Phòng về cho NGÀI. Xin cám ơn sự đồng công của các anh chị em con cái CHÚA xa gần đã cùng hầu việc CHÚA chung với nhóm Volunteer Hải Phòng chúng tôi qua sự cầu thay, sự dâng hiến, sự quan tâm, sự khích lệ, sự động viên mỗi ngày. Nguyện Đức Chúa Trời ghi nhận công khó của quý anh chị em và Ngài sẽ ban phước cho các anh chị em cùng gia đình cách dư dật.
Xin các anh chị em tiếp tục cầu nguyện nhiều cho nhóm Volunteer Hải Phòng chúng tôi để chúng tôi có thể trở lại Hải Phòng vào năm sau:
VOLUNTEER HẢI PHÒNG 2010 – GIẤC MƠ TIẾP TỤC GIẤC MƠ
Trưởng nhóm Volunteer Hải Phòng
Trần Thị Thanh Hoa
Ảnh: Hoàng Việt
TP.HCM, tháng 9-2009
“Tận sâu thẳm tâm hồn con, con cám ơn NGÀI – ĐỨC CHÚA TRỜI VĨ ĐẠI của chúng con”. Đây là suy nghĩ mà luôn thường trực trong tâm trí, trong tấm lòng của tôi suốt những ngày tháng ở HẢI PHÒNG cho đến khi chúng tôi đã trở về nơi xuất phát được mọi sự bình an. Tôi xin phép kể lại một số những công việc mà chúng tôi đã làm, những trải nghiệm thú vị mà chúng tôi đã có được khi chúng tôi hầu việc CHÚA tại HẢI PHÒNG. Cám ơn CHÚA vì Ngài đã ở cùng chúng tôi, Ngài đã đồng công với chúng tôi, chúc phước cho mọi công việc, mọi ước muốn của chúng tôi. Qua những công việc này, những trải nghiệm này, một lần nữa tôi chỉ biết nói rằng: “con cám ơn CHÚA về tất cả mọi điều”.
Khi bắt đầu cưu mang cho công việc CHÚA tại Hải Phòng, bước đầu thành lập nhóm Volunteer Hải Phòng, tôi cầu nguyện xin CHÚA ban cho 10 thành viên đến từ các địa phương khác nhau, với các ân tứ khác nhau nhưng có cùng sự cưu mang cho Hải Phòng, cho phong trào Sinh viên cơ đốc tại Việt Nam. Đức Chúa Trời đã đáp lời cầu xin của tôi thật lạ lùng: nếu như không tính cả tôi, CHÚA đã cho có 10 người như lòng tôi ao ước: 5 nam và 5 nữ. Hơn nữa, Ngài cho nhóm Volunteer Hải Phòng gồm có 11 thành viên: HOA, SƠN, VỸ, HUỆ, MAI, ĐỊNH, TUYẾT, KHÁNH, VIỆT, HÙNG, HUY, đến từ 6 tỉnh thành khác nhau: LÂM ĐỒNG, KHÁNH HOÀ, QUẢNG NAM, BÀ RỊA – VŨNG TÀU, HẢI PHÒNG, VĨNH LONG với các ân tứ khác nhau: đàn, hát, múa, trang trí, cầu nguyện, đức tin, nấu ăn, lãnh đạo, hoạt náo, MC, chia sẻ…đã cùng hiệp nhất với nhau để làm công việc CHÚA cách kết quả tại HẢI PHÒNG.
Chúng tôi di chuyển đến Hải Phòng chia làm 3 đợt. Đợt 1 vào ngày 05/08/2009 với các thành viên: Sơn, Vỹ, Huệ, và Mai. Vì Sơn là phó đoàn nên có nhiệm vụ sắp xếp chỗ ăn ở cho cả nhóm sao cho hợp lý nhất, phân công lịch tĩnh nguyện và lịch nấu ăn cho mọi thành viên trong nhóm, phổ biến kế hoạch chung cũng như thời gian biểu sinh hoạt mỗi ngày. Đợt 2 vào ngày 08/08/2009 với 3 thành viên: Hùng, Khánh và Huy. Đợt 3 vào ngày 10/08/2009 với 4 thành viên: Hoa, Việt, Định, Tuyết. Mặc dù là trưởng nhóm nhưng tôi lại ra Hải Phòng sau một số bạn trong nhóm vài ngày để tiện sắp xếp một số công việc. Lúc đó, CHÚA đã cho có một bạn sinh viên năm hai tại Đại Học Hải Phòng tin CHÚA làm cho cả nhóm Volunteer Hải Phòng rất phấn khởi, rất hăm hở để bắt đầu công việc của mình.
Tôi đã cầu nguyện thật nhiều về phương tiện di chuyển từ thành phố Hồ Chí Minh ra Hải Phòng và từ thành phố Đà Nẵng ra Hải Phòng. Lúc đầu, tôi chỉ ao ước là sẽ đi bằng tàu lửa và về bằng tàu lửa. Sau một thời gian, tôi được cảm động để cầu nguyện rằng: nhóm sẽ đi bằng máy bay và về bằng ô tô. Tôi muốn các thành viên trong nhóm phải thật khoẻ và có một điều gì đó để khích lệ các bạn hầu cho các bạn thật tận tâm trong công việc CHÚA và làm công việc CHÚA được kết quả bởi ơn của NGÀI. Quyết định di chuyển đến Hải Phòng bằng máy bay là một sự thách thức lớn đối với tôi trong khi tài chính để chi phí cho suốt chuyến đi còn thiếu 16 triệu đồng. Lúc đó, phó đoàn – SƠN – có nói với tôi rằng: “Chị quyết định đi. Đi máy bay mắc quá, hay mình để cho các bạn đi ô tô cũng được”. Tôi trả lời Sơn rất cương quyết: “Dù thiếu tiền nhưng chị vẫn để các bạn đi máy bay. Chị muốn các bạn đến nơi là bắt tay vào làm việc chứ không phải ngủ dưỡng sức. Chị muốn các bạn được khoẻ mạnh cả về thể xác và tinh thần. Chị muốn các bạn được khích lệ và làm công việc CHÚA cách hết lòng”. Tôi giao cho SƠN công việc lo đặt vé máy bay còn tôi thì cứ tiếp tục cầu nguyện. Cám ơn CHÚA vì Ngài đã mở đường trong mọi sự để chuyến đi đến Hải Phòng được bắt đầu tốt đẹp và đúng theo kế hoạch đã đề ra: chúng tôi đi đến Hải Phòng bằng máy bay.
11 thành viên nhóm Volunteer Hải Phòng
Ngày 10/08/2009, tôi đến sân bay Cát Bi Hải Phòng lúc 17h10p, nhiệt độ tại sân bay là 33 độ C. Đã biết trước là ở Hải Phòng rất nóng nhưng tôi không thể hình dung nổi là nóng như thế nào. Trong máy bay có điều hoà nên rất mát, đến khi bước ra ngoài máy bay tôi có cảm giác mình đang bốc khói, cái nóng ngột ngạt rất lạ lùng và rất ấn tượng. Cùng đi với tôi hôm đó có Việt, Định và Tuyết. Chúng tôi đã reo lên trong sự vui mừng: “nóng quá, nóng quá…”, mặt đứa nào cũng đỏ bừng, xen lẫn sự ngạc nhiên về thời tiết ở Hải Phòng làm tôi rất mắc cười. Nước mắt ngân ngấn nhưng tôi không khóc. Tôi nói với CHÚA rằng: “Cám ơn CHÚA vì Ngài đã cho chúng con đến nơi được mọi sự bình an. Xin Chúa chúc phước cho chúng con cách đặc biệt để chúng con được kết quả cho Ngài”.
Ở Hải Phòng thì có thành phố Hải Phòng và các huyện lân cận: Kiến An, An Lão, Đồ Sơn, Kiến Thụy, Thuỷ Nguyên, Tiên Lãng…Tại thành phố Hải Phòng thì có 3 trường đại học: Đại Học Hàng Hải Hải Phòng, Đại Học Y Hải Phòng, Đại Học Dân Lập Hải Phòng. Riêng trường Đại Học Hải Phòng thì nằm ở huyện Kiến An, cách thành phố Hải Phòng 10 km. Theo kế hoạch, chúng tôi sẽ làm việc ở Kiến An trước, đến ngày 20/08/2009 chúng tôi mới chuyển đến thành phố Hải Phòng để làm việc tại 3 trường đại học còn lại. Vì thế, vừa xuống khỏi sân bay là chúng tôi di chuyển thẳng đến Kiến An – Hải Phòng để làm việc tại trường Đại Học Hải Phòng. Cám ơn CHÚA vì Ngài đã sắm sẵn cho chúng tôi mọi sự. Cám ơn CHÚA vì chúng tôi được ơn trước mặt CHÚA và mọi người. Tôi đã rất ngạc nhiên về sự chu cấp đầy đủ từ Đức Chúa Trời. Nhóm của chúng tôi có 11 người, 5 nam và 6 nữ. Chúng tôi được ở trong 2 phòng, thông nhau bởi một cửa ra vào. Phòng nam ở ngoài, còn là phòng tiếp khách. Phòng nữ ở trong, còn là phòng thay đồ của cả nhóm. Mặc dù đã rất cố gắng nhưng chúng tôi không thể giữ cho phòng luôn gọn gàng vì hành lý cá nhân và đồ đạc chung của nhóm thì quá nhiều. Phòng khách thì tạm ổn còn phòng trong thì không nói ra chắc mọi người cũng hiểu nhưng chúng tôi rất tự hào về chốn riêng tư ấy, “thật đúng là đi volunteer”. Sau đó, tôi được biết rằng: anh Mạnh, trưởng ban thanh niên của Hội Thánh Tin Lành- Chi Hội Kiến An, đã nhường 2 căn phòng đó mà gia đình anh đang sống cho chúng tôi ở tạm. Biết chúng tôi chưa quen với thời tiết ở Hải Phòng, anh còn cho chúng tôi mượn 1 cái tủ lạnh nữa. Hơn nữa, bà mục sư ở Hội Thánh Kiến An đã cho chúng tôi mượn 3 cái quạt điện và đầy đủ dụng cụ nấu ăn để chúng tôi vừa có thể đảm bảo sức khoẻ và tiết kiệm chi phí cho mình. Một số con cái CHÚA ở thành phố Hải Phòng cũng giúp đỡ chúng tôi rất nhiều về mặt tinh thần. Chính những điều đó đã khích lệ chúng tôi rất nhiều. Dù không nói ra nhưng mỗi chúng tôi tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng làm việc thật tốt để đáp lại tình cảm mà mọi người dành cho mình.
Tối 10/08/2009 là buổi tối rất đặc biệt vì nhóm được tập trung đông đủ. Hôm đó chúng tôi có 1 người khách nữa, cả thảy là 12 người. Ăn bữa cơm đầu tiên với các bạn mà tôi không sao quên được. Tất cả ngồi 1 vòng tròn thật ấm cúng. Các món ăn đã được dọn ra trông rất hấp dẫn nhưng khi xới cơm cho mọi người vừa xong thì trong nồi chỉ còn 4 chén cơm nhỏ. Tôi ngồi cười nắc nẻ. Cám ơn CHÚA là tôi có đem theo một ít bánh kẹo từ Sài Gòn nên cũng tạm cứu đói vì ở Kiến An mà mua đồ ăn sẵn thì rất khó và rất mắc. Sáng hôm sau, bà mục sư cho chúng tôi mượn thêm 1 cái nồi cơm điện nữa, to gần gấp 3 cái trước nên chúng tôi không còn lo thiếu cơm nữa. Tôi cũng sợ các bạn bị đói vì nhà luôn có khách đến ăn cơm bất chợt nên đã mua rất nhiều thức ăn nhẹ chất đầy trong tủ lạnh. Nhờ khoản này mà tôi được thăng chức “bà ngoại”.
Đêm truyền giảng của nhóm ở Hội thánh Kiến An, Hải Phòng.
Tôi là một người rất tình cảm, dễ khóc nhưng cũng hơi cứng nhắc. Có thể nói là khá bướng bỉnh, đã quyết định điều gì thì rất khó thay đổi. Mỗi ngày tôi có một niềm vui nho nhỏ khi được nhìn ngắm những người em của mình – những thành viên của nhóm Volunteer Hải Phòng – tôi gọi những người em đó là “các bạn”, một cách thân thương và trìu mến nhưng không phải các bạn đều hiểu hết tình cảm mà tôi dành cho các bạn. Mỗi sáng, chúng tôi làm 5 hoặc 6 cái thăm nhỏ, lúc thì ghi tên của những người nữ và những người nam sẽ lấy một thăm bất kì để biết được ai sẽ đi vào trường Đại Học Hải Phòng chung với mình, và ngược lại, lúc thì ghi tên người nam và người nữ sẽ bốc thăm. Tôi hay phì cười khi các bạn hỏi: “Hôm nay, nữ bốc hay nam bốc?” Sẽ có người tự trả lời là : “Nữ bốc hoặc nam bốc”, giống như một thói quen vậy. Nhờ con số rất thuận tiện: số 11 nên rất dễ để chúng tôi sắp xếp đội hình làm việc. Một ngày sẽ có 3 người ở nhà: 2 người nấu ăn và 1 người cầu nguyện. Một người nấu ăn chính sẽ phải lo chuẩn bị Kinh Thánh và các bài hát thờ phượng để cho nhóm tĩnh nguyện vào buổi sáng và buổi tối. Lịch tĩnh nguyện đã có từ trước nên các bạn cứ tuân thủ và bắt cặp với ai đó để nấu ăn chung với mình. Riêng người cầu nguyện thì ở nhà 1 buổi, buổi còn lại sẽ đổi cho người khác và đi vào trường. Mỗi sáng, nhìn các bạn thờ phượng Chúa hết lòng, học Kinh Thánh chăm chú, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Ăn sáng xong, các bạn hăm hở chuẩn bị để đi vào trường, tôi cảm thấy rất phấn chấn. Trưa nắng, các bạn trở về, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, mặt đỏ bừng bừng, tôi cảm thấy rất hãnh diện và xen một chút xót xa, lo lắng. Tôi thầm cầu nguyện xin CHÚA cho các bạn thật khoẻ để làm công việc CHÚA thật tốt. Tối đến, một số bạn không kịp ăn tối, lại tất bật đi dạy bài Đời Sống Mới cho các bạn mới tin CHÚA, đến 8 giờ mới trở về nhà. Tôi thầm cám ơn CHÚA về tinh thần của các bạn, chính các bạn đã khích lệ tôi rất nhiều. Tôi vui mừng khi mỗi ngày các bạn nói: “Chị Hoa, hôm nay Chúa cho có 1 người tin Chúa, có 3 người tin CHÚA, có 4 người tin CHÚA”. “Chị Hoa, hôm nay em đã có 1 bạn tin CHÚA”. “Chị Hoa ơi! Cầu nguyện cho em, hôm nay em và bạn em sẽ bắt đầu học bài Đời Sống Mới”. “Chị Hoa, mình đã có bao nhiêu người tin CHÚA rồi? Mục tiêu của mình là bao nhiêu người tin CHÚA…” Mỗi lần như vậy, tôi đều nói: “Cám ơn CHÚA, chúc mừng em, cố gắng hơn nữa nha, mình mới có … người tin CHÚA thôi, mục tiêu là 70 người luôn đó”.
Cám ơn Chúa vì Ngài đã ở cùng chúng tôi trong mọi sự. Chúng tôi đã gặp khó khăn rất nhiều vì thời tiết quá nóng. Từ 10 giờ sáng đến 3 giờ chiều là rất oi bức và ngột ngạt. Ngủ trưa cũng mệt chứ chưa nói đến việc đi ra ngoài đường. Chúng tôi cầu nguyện xin CHÚA cho trời mưa, hôm sau Ngài cho trời mưa. Chúng tôi cầu nguyện xin Chúa cho trời râm mát, hôm sau và liên tục mấy ngày liền, trời râm mát. Trời râm mát đến nỗi chúng tôi phơi đồ không thể khô, chúng tôi bèn cầu nguyện xin CHÚA cho trời nắng để mau khô đồ, Ngài bèn cho trời nắng. Sau đó, chúng tôi lại cầu nguyện xin CHÚA cho trời râm mát, dễ chịu và có thể khô quần áo, Ngài ban cho y lời cầu nguyện. Tất cả chúng tôi đều ngạc nhiên về sự nhậm lời của Đức Chúa trời và lớn tiếng ngợi khen CHÚA, tạ ơn Ngài.
Buổi truyền giảng của nhóm các bạn trẻ ở Hội thánh Đồ Sơn, Hải Phòng
Có những lúc công việc CHÚA thuận lợi: làm chứng có nhiều người tin CHÚA, mời dự truyền giảng có nhiều người nhận lời, các bạn rất vui mừng. Nhưng cũng có những lúc các bạn bị người ta từ chối, người ta khước từ, người ta xua đuổi, người ta không muốn nghe về CHÚA và cũng không muốn nói chuyện, không muốn gặp gỡ các bạn. Lòng các bạn trở nên nặng nề và buồn thảm. Có bạn còn nói với CHÚA rằng: “Nếu CHÚA không cho con có người tin CHÚA thì con sẽ đi về, không đi Volunteer nữa”. Cám ơn CHÚA vì NGÀI đã yên ủi bạn đó và ban cho bạn đó có 3 người tin CHÚA để bạn có sức mới tiếp tục công việc của mình. Những lúc như vậy, tôi chỉ biết nói rằng: “các bạn hãy cố gắng lên. Người ta từ chối CHÚA chứ không phải từ chối các bạn đâu. Chúa sẽ vùa giúp chúng ta trong mọi sự”. Có những ngày chúng tôi cảm thấy rất mệt mỏi, rất buồn ngủ. Sáng hôm đó, chúng tôi đi vào trường nhưng không có kết quả. Ai cũng cảm thấy buồn và thấy thiếu thiếu cái gì đó. Chiều hôm ấy, chúng tôi quyết định ở nhà thờ phượng CHÚA và cầu nguyện. Ngày hôm sau, CHÚA đã ban phước cho chúng tôi rất dư dật: có nhiều người tin CHÚA và nhiều bạn mới đến nhà chơi. Có những ngày trời mưa tầm tã, chúng tôi không thể vào trường được. Tĩnh nguyện xong, ăn sáng xong, các bạn đi đến các phòng trọ – gần khu trọ của chúng tôi – để làm chứng về Chúa Giêxu cho các bạn sinh viên. Cám ơn CHÚA vì đã có 2 bạn sinh viên tin CHÚA tại phòng trọ của chính mình. Từ 2 bạn sinh viên đó, chúng tôi đã làm chứng cho nhiều bạn sinh viên khác – là bạn của 2 bạn sinh viên đó. Nhờ đó, việc vào trường làm chứng của chúng tôi cũng trở nên dễ dàng hơn, thuận lợi hơn do có nhiều mối quan hệ mới hơn. Cám ơn CHÚA vì chương trình của NGÀI là tốt lành. Tôi rất ấn tượng với Đạt và Nhật, mặc dù mới tin CHÚA nhưng đáp ứng rất tốt. Em rất vui thích trong việc học Lời Chúa trong cuốn “Đời Sống Mới”. Em tham gia tĩnh nguyện chung với chúng tôi và cùng đi làm chứng chung với chúng tôi nữa. Các chương trình của chúng tôi: từ thiện, picnic… luôn được các em ủng hộ và tham gia tích cực. Hơn thế nữa, em còn đưa các bạn của mình đến gặp chúng tôi để chúng tôi làm chứng cho họ. Hầu hết các bạn mà Đạt và Nhật đưa đến gặp chúng tôi đều đã tin CHÚA.
Mỗi ngày, chúng tôi đều đi vào trường để làm chứng và mời dự truyền giảng. Trưa về, chúng tôi tranh thủ nghỉ ngơi và tiếp khách. Khách là những người bạn sinh viên mà chúng tôi vừa mới làm chứng, có đáp ứng tốt nên chúng tôi mời đến nhà ăn cơm. Khách là những bạn sinh viên vừa mới tin CHÚA, được chúng tôi mời về nhà ăn cơm để tạo tình thân. Khách là những bạn sinh viên đang được chúng tôi chăm sóc, dạy bài Đời Sống Mới, được chúng tôi mời về nhà ăn cơm, mời về nhà chơi để khích lệ các bạn. Khách là những con cái CHÚA tại Kiến An – Hải Phòng đến thăm chúng tôi và khích lệ chúng tôi trong công việc CHÚA tại Hải Phòng. Tiếp khách rất mệt nhưng mà rất vui. Đầu bếp cũng vất vả hơn vì phải nấu cơm cho nhiều người ăn mà hầu như ít được báo trước. Chi phí ăn uống cũng nhiều hơn nhưng tôi cứ khích lệ các bạn: “không sao đâu, Chúa sẽ cho mình cái khác”. Cái khó cho chúng tôi đó là quản lí thời gian vào buổi tối. Theo kế hoạch, đúng 10 giờ đêm, chúng tôi phải xong hết mọi việc để tĩnh nguyện và đi ngủ lúc 11 giờ. Khách thường về hết lúc 10 giờ 30 nên ngày nào chúng tôi cũng bị “cháy giờ”. Dọn dẹp nhà cửa xong, gần 11 giờ chúng tôi mới có thể tĩnh nguyện. Tĩnh nguyện xong lại tiếp tục bàn chương trình cho truyền giảng, thăm viếng chăm sóc, từ thiện, picnic,…Hầu như đêm nào chúng tôi cũng đi ngủ sau 12 giờ. Tôi vẫn còn nhớ câu hỏi của các bạn mỗi khi giờ tĩnh nguyện kết thúc: “Chị Hoa ơi! Mai được ngủ đến mấy giờ?” Theo lịch thì 6 giờ các bạn phải dậy rồi. Nhưng tuỳ vào tình hình sức khoẻ của các bạn cũng như thời tiết ở Hải Phòng nên tôi để các bạn thức dậy vào các giờ khác nhau, linh hoạt theo mỗi ngày: 6 giờ, 6 giờ 15, 6 giờ 30, 6 giờ 40…Có lẽ do tôi hơi cưng chiều các bạn nên các bạn không chịu để đồng hồ báo thức mà chờ tôi kêu dậy. Có bạn đã dậy rồi nhưng chờ tôi gọi đến tên mình mới chịu dậy với lời bào chữa: “em dậy rồi nhưng em nằm chờ chị Hoa kêu em dậy”. Sáng nào tôi cũng ca một bài ca: “Huệ ơi, Mai ơi, Khánh ơi, Tuyết ơi, Định ơi dậy đi các em. Sơn ơi, Vỹ ơi, Việt ơi, Hùng ơi, Dzìn ơi dậy đi sáng rồi”. Tôi vừa bực mình khi các bạn còn ngái ngủ vừa thấy mắc cười vì các bạn thật dễ thương, thật trẻ con quá.
Tối 13/08/2009, chúng tôi tổng dợt chương trình chung với ban thanh niên của Hội Thánh Tin Lành – Chi Hội Kiến An để chuẩn bị cho buổi truyền giảng sắp tới. Hội Thánh Kiến An đã làm chúng tôi rất bất ngờ khi mời chúng tôi ăn tối tại nhà thờ, trước giờ tổng dợt. Chúng tôi rất cảm động và rất vinh dự khi được thết đãi món lẩu hải sản, được chuẩn bị rất chu đáo, ăn kèm với bánh đa theo đúng phong cách Bắc. Chúng tôi cám ơn CHÚA vì chúng tôi được yêu mến, được bổ sức lại và được tạo mọi điều kiện thuận lợi để tổ chức buổi truyền giảng được tốt nhất. Sự khích lệ của Hội Thánh giúp chúng tôi tập dợt chương trình nghiêm túc hơn, cầu nguyện nhiều hơn, nhiệt tình hơn trong việc làm chứng và mời thân hữu. Chúng tôi in thiệp mời để mời các bạn sinh viên đến dự truyền giảng với nội dung: “Họp mặt – giao lưu nhóm sinh viên Sài Gòn với chủ đề: HÀNH TRÌNH”, kết hợp làm chứng cá nhân và tặng truyền đạo đơn. Địa bàn được mở rộng hơn. Không chỉ trong trường Đại Học Hải Phòng, chúng tôi còn ra công viên, hồ Hạnh Phúc – nơi các bạn trẻ hay tụ tập – để mời họ dự truyền giảng. Thanh niên Kiến An cũng kết hợp mời thân hữu. Công việc rất bận rộn, ai cũng thấm mệt nhưng rất vui vẻ, tràn đầy hi vọng. Cám ơn CHÚA vì sự khích lệ của Ngài thật kịp lúc và rất có ý nghĩa đối với chúng tôi, giúp chúng tôi làm việc hiệu quả hơn.
Tối 15/08/2009 chúng tôi tổ chức truyền giảng. Cách sinh hoạt của người miền Bắc cũng làm chúng tôi hơi bất ngờ. Thiệp mời ghi 19h30 chương trình bắt đầu nhưng đã đến giờ rồi mà chưa có thân hữu nào đến cả. Lúc đó, chúng tôi cũng hơi sốt ruột. Chúng tôi đã đứng thành một vòng tròn và cầu nguyện với CHÚA, xin Chúa cảm động lòng thân hữu để họ đến dự truyền giảng được đông đủ. Chúng tôi ao ước có 150 thân hữu tham dự và đạt được mục tiêu: 20 người tin nhận CHÚA trong buổi truyền giảng đầu tiên. Ông mục sư Lê Văn Sản trấn an chúng tôi: “Đừng lo, ở đây 8 giờ họ mới đến. Dân ở đây làm việc trễ lắm”. Đúng như lời ông mục sư nói, lác đác đã có một vài người đến, sau đó đông dần lên. Cám ơn CHÚA vì NGÀI đã cho thân hữu đến khá đông, khoảng hơn 80 người. Chương trình bắt đầu rất tốt, rất vui nhộn, rất ấn tượng. Thân hữu theo dõi chương trình rất chăm chú. Nhiều người khen là rất hay. Có người còn khen là cực hay (có lẽ lần đầu tiên họ được dự một chương trình như vậy nên không có gì để so sánh). Chúng tôi cũng vui theo từng nụ cười, từng tràng vỗ tay mà thân hữu dành cho từng tiết mục. Sau lời kêu gọi của mục sư: có 10 thân hữu bằng lòng tin nhận CHÚA. Kiểm phiếu ý kiến, tôi thấy có thêm 6 người bằng lòng tin nhận Chúa. Một lúc sau đó, có thêm 3 người bằng lòng cầu nguyện tin nhận CHÚA. Cuối cùng, có thêm1 người đã cầu nguyện tin nhận CHÚA. Con số cuối cùng là con số 20: đạt mục tiêu đề ra: 20 người tin nhận CHÚA. Niềm vui của chúng tôi vỡ oà ra. Tôi muốn khóc thật nhiều vì quá hạnh phúc. Chưa bao giờ tôi cảm thấy mình lại vui như vậy. Tôi có cảm giác CHÚA đang đền bù cho mình suốt những ngày vừa qua. Tôi nhớ lại hình ảnh của mình 3 năm về trước: bắt đầu chỉ là một mong muốn nhỏ nhoi nhưng Ngài đã làm lớn mạnh và vượt trội hơn những gì mà tôi đã mong đợi. Vậy là sẽ không còn những ngày tháng lo lắng, cầu nguyện và chờ đợi. Sẽ không còn cảm giác mất phương hướng vì bị lạc đường giữa đêm tối, giữa trời mưa để đi lo công việc CHÚA. Sẽ không còn cảm giác bị từ chối khi kêu gọi các bạn tham gia nhóm Volunteer Hải Phòng. Sẽ không còn phải lo vấn đề tiền trạm. Sẽ không còn lo sợ không có tiền để đi Hải Phòng. Sẽ không còn phải cố gắng tự an ủi mình, không phải khóc 1 mình khi có những sự thay đổi ngoài mong muốn. Sẽ không còn cô đơn khi phải chữa bệnh một mình (trước khi đi Hải Phòng tôi bị bệnh liên tục, kéo dài hơn 2 tháng nên tôi rất gầy yếu. Cám ơn Chúa vì Ngài đã chữa lành cho tôi). Sẽ không còn cảm thấy nặng nề và nghi ngờ: liệu CHÚA có muốn mình đi Hải Phòng hay không? Tất cả đã qua rồi, Chúa đã đáp lời rồi. Chúng tôi đứng gần bên nhau và tôi nghe các bạn nói: “Chị Hoa ơi! Em vui quá. Chưa bao giờ em vui như vậy vì em thấy mình ích lợi cho CHÚA”. Đây là câu nói khiến tôi không thể nào quên. Tôi thầm cám ơn CHÚA vì Ngài đã vui lòng sử dụng chúng tôi – những con người nhỏ bé để làm ích lợi công việc của nhà Ngài.
Còn tiếp…
Kỳ 2: Volunteer Hải Phòng – Giấc Mơ Tiếp Tục Giấc Mơ
Trưởng nhóm Volunteer Hải Phòng
Trần Thị Thanh Hoa
Ảnh: Hoàng Việt
Tin tức, bài vở và mọi góp ý, cộng tác xin quí vị gửi đến tintuc@hoithanh.com
Trong số đó có 35 người đến từ vương quốc Anh, và một phụ nữ ở Trinidad. Cô đã bán hết công ty của mình để sát cánh cùng OM tại Cam-pu-chia.
Phát ngôn viên cho OM đã nói: “mỗi người được nghe và đáp lại tiếng gọi của Chúa để thực hiện Đại Mạng Lệnh.”
Vào cuối tháng tám vừa qua, các giáo sĩ này đã gặp nhau tại trung tâm De Kroeze tại Hà Lan để học chương trình Giao tiếp đa văn hóa và Tấm lòng của Chúa cho công tác truyền giáo.
Họ cũng chuẩn bị chính mình cho những thử thách mà họ sẽ phải đương đầu trong việc công bố tình yêu của Chúa Jesus bằng cách tham gia vào lớp học Kinh thánh hằng ngày, hội thảo, dành trọn một ngày để cầu nguyện.
Những nơi họ sẽ đến là Pháp, các nước Đông Âu, trung tâm Châu Á, và khu vự Viễn Đông. Nhiều giáo sĩ tại vương quốc Anh đã cảm động để tham gia vào tổ chức OM sau khi con tàu Logos Hope dừng tại cảng Anh vào đầu năm. Họ đã khởi hành sau cuộc hội nghị tham gia vào con tàu tại vùng Caribê.
Nhóm giáo sỹ trẻ sẽ đến Nga
Một Cơ Đốc Nhân trong đòan truyền giáo OM bày tỏ cảm xúc sau chuyến viếng thăm con tàu: “thật ngạc nhiên khi được ở cùng với những con cái yêu quý của Chúa từ mọi miền đất nước! Tôi thích chăm xem Ngài, và tôi cũng yêu quý tất cả mọi người.”
Hiện tại, có 5.400 Cơ Đốc Nhân phục vụ trong tổ chức OM tại 110 quốc gia, và trên hai con tàu truyền giáo.
Phụng Nga – Hoithanh.com
Theo Christian Post
“Trên Từng Cây Số” Với Sinh Viên Đại Học
Hòa chung vào tinh thần nóng cháy của phong trào sinh viên Cơ Đốc Việt Nam, nhóm sinh viên Tin Lành trường Đại học Kinh tế đã có chuyến đi truyền giáo đến Cần Thơ và Vĩnh Long. Sau nhiều tháng lên chương trình, cầu nguyện và chuẩn bị, các bạn sinh viên Kinh tế đã lên đường vào chiều ngày 1-9.
Đại học Cần Thơ là một trong những trường đại học lớn nhất cả nước với hơn 30.000 sinh viên, tọa lạc trên một diện tích đất rộng lớn, là trung tâm văn hóa, khoa học kỹ thuật của cả đồng bằng Sông Cửu Long. Sinh viên tại đây đa số đến từ các tỉnh miền Tây, với một tấm lòng mềm mại, cởi mở, thân thiện và rất hiếu khách. Đây chính là cánh đồng mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn cho những con gặt của Ngài ở Nhóm sinh viên Cơ đốc Cần Thơ mà nhóm Kinh tế có cơ hội được dự phần.
Sáng ngày 2-9, trong khi nhiều người tận hưởng niềm vui nghỉ lễ (Quốc khánh), các bạn sinh viên Cơ đốc kinh tế cùng một số bạn Cần Thơ bắt đầu đi vào trường, đặt tay cầu nguyện chúc phước để quyền năng của Đức Chúa Trời làm việc tại nơi đây. Sau thời gian cầu nguyện, từng nhóm những bạn trẻ tỏa ra khắp trường, với sự hướng dẫn nhiệt tâm của các bạn thuộc Campus Cần Thơ, mỗi bạn khởi sự bắt chuyện, làm quen, chia sẻ về Chúa cho thân hữu, nội dung xoay quanh Bốn định luật thuộc linh, quyển sách tóm lược toàn bộ Phúc Âm Cứu rỗi của Thượng Đế.
Cầu nguyện cho trường Đại Học Cần Thơ
Chia sẻ về Chúa
Những thân hữu ở đây khá cởi mở và sẵn sàng nhận lời mời tham dự chương trình truyền giảng của nhóm vào tối ngày 3-9, một số khác sau khi được làm chứng cũng đã bằng lòng cầu nguyện tiếp nhận Chúa. Sau gần hai ngày tập trung “đi ra”, các sinh viên Cơ đốc nhóm Kinh tế dành đặc biệt buổi chiều ngày 3-9 để cầu nguyện, đồng thời tổng dợt chương trình cho buổi truyền giảng sẽ diển ra vào buổi tối cùng ngày tại quán Café ICOOL tại Cần Thơ.
Khi tiết trời bắt đầu sẫm màu, cả nhóm cũng nhộn nhịp chuẩn bị cho chương trình. Mỗi bạn với một nhiệm vụ được giao phó, nào âm thanh, nào dụng cụ, nào trang trí…cùng hòa lòng lại với nhau với một mong muốn duy nhất là để chương trình được kết quả, quy vinh hiển cho Chúa. Những cuộc điện thoại liên tục được gởi đến những thân hữu mà các bạn đã tiếp xúc. Tạ ơn Chúa vì có rất đông các bạn sinh viên đại học Cần Thơ đến tham dự chương trình.
Với chủ đề “Yêu Trên Từng Cây Số”, thông qua những bài hát, múa, nhạc kịch và lời chia sẻ của anh Phong (anh hướng dẫn nhóm sinh viên Cơ Đốc Cần Thơ), Phúc Âm của Chúa Giê-xu đã đi vào lòng những thân hữu. Các bạn sinh viên Kinh tế đã trải qua chặng đường hàng trăm cây số đến để chia sẻ tình yêu của Chúa cho các bạn Cần Thơ nhưng có một Đấng vĩ đại hơn tất cả, đã lìa bỏ cả Thiên Đàng vinh hiển đến thế gian để chết thay cho mọi người chỉ vì một lý do duy nhất là Ngài yêu con người, đó chính là Chúa Giê-xu. Và điều ấy đã đụng chạm lòng của rất nhiều bạn trẻ. Sau lời kêu gọi của diễn giả, 22 sinh viên đã tiến lên phía trên cầu nguyện tin nhận Chúa. Kết thúc chương trình, các bạn không muốn ra về. Những cuộc trò chuyện giúp những tân tín hữu được tìm hiểu thêm về Chúa. Những quyển Kinh Thánh Tân Ước, sách Cơ Đốc, đĩa nhạc Khúc Tâm Ca đã được gởi đến để những sinh viên này được lớn lên trong đức tin.
Bạn Tuấn, một sinh viên của đội công tác xã hội Đại học Cần Thơ cho biết “chương trình thật hay và ý nghĩa, mình thật sự rất cảm động bởi các tiết mục trong chương trình, đặc biệt là vở nhạc kịch Life Hourse’s Everything. Mình rất muốn đi nhà thờ và tìm hiểu hơn về Chúa”.
Chương trình truyền giảng tại Café ICOOL – Cần Thơ
“Trên Từng Cây Số” Với Miền Tây
Sáng ngày 4-9, chia tay Cần Thơ, các bạn sinh viên Kinh Tế tiếp tục hành trình truyền giáo đến tỉnh Vĩnh Long với sự cộng tác của Hội Thánh Chúa tại chi hội Bình Minh. Được sự giúp đỡ và dắt dẫn của những nhân sự trong Hội Thánh, nhóm chia làm 3 tốp nhỏ đi vào các làng dân tộc, các dãy nhà trọ công nhân và công viên thị trấn…để làm chứng và phát những thiệp mời tham dự Chương trình Ca nhạc Thánh và Truyền giảng sẽ được tổ chức tại Hội Thánh vào tối ngày 5-9. Được tiếp xúc với người dân bản xứ, đặc biệt là những anh em dân tộc thiểu số, các bạn sinh viên càng khao khát làm chứng về Chúa để đưa họ ra khỏi tội lỗi.
Bạn Phước, một bạn trong nhóm sau khi làm chứng đã chia sẻ “Lúc đầu cũng thấy sợ sợ, không biết nói gì, rồi khi mình chia sẻ 4 định luật thuộc linh chị ấy cũng không hiểu, phải giải thích lại từ đầu. Nhưng cảm ơn Chúa vì sau khi kêu gọi, chị đã bằng lòng cầu nguyện tin Chúa. Không hiểu sao lúc ấy mình thật sự xúc động, mở mắt ra thấy ai nấy cũng đều khóc hết.”
Ngoài việc chia sẻ, làm chứng về Chúa, nhóm cũng có cơ hội đi thăm một số gia đình tín hữu, người Kinh lẫn sắc tộc. Được biết công việc Chúa tại nơi đây còn gặp nhiều khó khăn do truyền thống lễ nghi của bản làng không chấp nhận niềm tin Cơ đốc. Đồng thời việc nhóm lại tại các điểm nhóm nếu được “hợp pháp” thì phải đăng ký với chính quyền và chỉ tổ chức vào một ngày duy nhất đã đăng ký.
Tuy có nhiều điều không thuận lợi, nhưng tại nơi đây, được nói chuyện, được tận mắt chứng kiến công việc Chúa, các bạn trẻ đã được cảm động rất nhiều. Có những tín đồ đã dâng cả ngôi nhà mình đang ở cho Chúa để làm Nhà nguyện, một điểm nhóm của Hội thánh. Nhiều tín đồ thất học từ nhỏ nhưng để có thể đọc được Kinh Thánh họ cố gắng bắt đầu học từng nét chữ.
Có những tín đồ sau khi tin Chúa liền bị kỳ thị, bị dân làng xa lánh, bị cắt nguồn tiếp trợ xã hội mà mọi gia đình khác trong xóm đều nhận, nhưng họ vấn kiên quyết giữ vững đức tin và ra đi làm chứng về Chúa. Bác Bảy Chun, một tín hữu người Khơ-me cho biết: “Trong làng này chỉ có mình tui tin Chúa thôi, mấy người còn lại họ thờ cúng hết! Tui tin Chúa rồi họ ghét tui lắm! Tui đi nhà thờ mà họ làm như tui phạm pháp vậy, nhìn ánh mắt họ như muốn ăn thịt tui lắm chứ. Nhưng ai nghĩ gì thì nghĩ, ai làm gì thì làm, tôi tin thì tôi tin, không ai ngăn cản tui tin Chúa được đâu..”.
Nhóm sinh viên đến thăm đồng bào sắc tộc
Chương trình truyền giảng được tổ chức tại nhà thờ Tin Lành Bình Minh với số người tham dự ngồi chật nhà thờ. Thông qua chương trình, với chủ đề Đêm Yêu Thương, Mục sư quản nhiệm Lê Duy Linh đã chia sẻ Phúc Âm, chia sẻ tình yêu cứu rỗi của Chúa Giê-xu đến với những thân hữu. Và bởi sự làm việc của Đức Thánh Linh, sau giờ kêu gọi đã có 12 người tiến lên quỳ gối tiếp nhận Chúa. Sau khi chương trình kết thúc, các bạn Kinh tế cũng dành thời gian trò chuyện, giao lưu với những thân hữu. Và càng đặc biệt hơn nữa vì thông qua thì giờ làm chứng cá nhân trong lúc trò chuyện, một số thanh niên cũng đã bằng lòng cầu nguyện tin nhận Chúa. Họ ra về với những quyển Kinh Thánh, sách bồi linh…trong tay.
Rất đông thân hữu tham dự buổi Truyền giảng
Cầu nguyện tiếp nhận Chúa
Sau thì giờ thờ phượng với Hội Thánh vào sáng Chúa nhật 6-9, đoàn truyền giáo được có cơ hội đến thăm gia đình ông Mục sư Mười cùng Hội Thánh Báp tít Nam Phương xã Tân Ngãi, Vĩnh Long. Được trò chuyện, trao đổi và tìm hiểu công việc Chúa tại nơi đây, các bạn chỉ biết dâng lời tạ ơn Chúa. Đồng thời, tại nơi đây, sau những ngày truyền giáo, các bạn cũng được thăm quan, vui chơi và thông công trong vườn trái cây. Trước khi ra về, ông Mười – tên gọi thân thương của Ông Mục sư quản nhiệm – không quên căn dặn: “Dầu chúng ta là ai, đi đâu, làm gì cũng không được quên Đại mạng lện mà Chúa Giê-xu trước khi về trời đã giao phó là ra đi, khiến muôn dân trở nên môn đồ Chúa. Ông rất mừng vì các con đã hy sinh thời gian học tập của mình để làm công việc Chúa. Và ông cũng tin chắc rằng Chúa sẽ ban ơn dư dật trên các con. Giờ này, mỗi người sẽ trở về với công việc của mình, nhưng chúng ta hãy nhớ điều quan trọng nhất là khi Chúa đặt mình ở vị trí nào, hãy tận dụng điều đó để truyền rao danh Chúa.”
Hội thánh Bapstit Nam Phương xã Tân Ngãi, Vĩnh Long
Buổi thông công tại nhà Ông Mười (ngoài cùng bên phải)
Tạ ơn Đức Chúa Trời vì Ngài đang phấn hưng Việt Nam qua nhiều phương thức khác nhau. Đặc biệt Chúa đã dùng phong trào Sinh viên Cơ đốc để đưa dẫn biết bao bạn trẻ đến với Ngài. Và ngày hôm nay, các bạn sinh viên Cơ Đốc Kinh tế cũng được dự phần vào công tác chinh phục linh hồn tội nhân cho Chúa, không chỉ sinh viên, không chỉ người Kinh mà còn có cả anh em sắc tộc. Tạ ơn Chúa vì thông qua chuyến đi truyền giáo lần này, gần 40 người đã trở lại tin nhận Chúa. Xin Chúa giúp họ đứng vững trong đức tin, đồng thời tiếp tục trong khải tượng Chinh phục dân tộc Việt Nam cho Chúa.
Lê Tuấn
Tin tức bài vở cộng tác xin quí vị gửi đến tintuc@hoithanh.com
Buổi Đại hội có gần 100 người tới dự đã diễn ra thật sôi nổi, vui tươi trong sự hiệp một của tất cả các anh chị em tới dự.
Mở đầu chương trình là lễ trao giải bóng đá cúp “Sam-son” cho đội vô địch là Thanh niên nhà số 38. Đây là giải bóng đá được tổ chức hàng năm vào dịp hè để cuốn hút các thanh niên đang làm việc và học tập tại Moscow tham gia. Đó cũng là dịp để các bạn trẻ thanh niên trong Hội thánh có cơ hội nói chuyện về Chúa Jêsus và truyền giảng Tin lành với các bạn trẻ còn chưa biết đến Chúa.
Lễ trao giải Cúp bóng đá Sam-son
Với những bài hát tôn vinh Chúa của các bạn Thanh niên đã cuốn cả Hội thánh đến sự Thờ phượng Chúa mạnh mẽ.
Các bạn Thanh niên hát ca ngợi Chúa
Vở kịch vui nhộn, hài hước do các bạn thanh niên tự viết kịch bản và dàn dựng đã đề cập đến nhiều lối sống của thanh niên hiện nay trong xã hội. Qua đó, các bạn muốn gửi một thông điệp đến tất cả mọi người là thanh niên Cơ đốc hãy sẵn sàng ra đi truyền giảng Tin lành cho mọi tầng lớp, đặc biệt là thanh niên chưa biết và tin nhận Chúa. Thông điệp được nhấn mạnh là các bạn trẻ hãy sống hòa mình và gần gũi với các bạn trẻ ngoài xã hội để đưa họ đến với Tình yêu của Đức Chúa Trời để đời sống của họ được thay đổi.
Tiết mục kịch đã đem lại nhiều tiếng cười cho khán giả nhưng cũng khiến mọi người phải suy gẫm về thế hệ thanh niên hiện nay.
Điều đặc biệt nhất trong ngày hôm đó là bài giảng của Mục sư Sam-rai với mục đích gây dựng, động viên và cả lời tiên tri cho thế hệ trẻ cần mạnh mẽ đức tin, sẵn sàng học trường kinh thánh để có thể thực hiện được đại mệnh lệnh của Đức Chúa Trời là “Hãy đi khắp thế gian truyền giảng Tin lành cho mọi người”.
Mục sư Sam-rai cầu nguyện cho Thanh niên.
Cuối buổi nhóm đã có bốn bạn thanh niên lên tin nhận Chúa, cả Hội thánh vui mừng cùng nhau hát vang bài hát: “Khúc hát tạ ơn” để tôn vinh và dâng sự vinh hiển lên cho Chúa Jêsus. Sau đó mọi người cùng nhau dự buổi liên hoan tiệc ngọt trong không khí ấm cúng và thân tình của tất cả các anh chị em trong Hội thánh và khách đến dự.
Mục sư cầu nguyện cho những Thanh niên xin tiếp nhận Chúa.
Cảm ơn Chúa về những buổi Đại hội dành cho Thanh niên như thế này, đây cũng là dịp để các bạn Thanh niên bày tỏ được nguyện vọng, tâm tư tình cảm của mình trong công tác phục vụ Chúa.
Moscow 29-8-2009
Phạm Vũ
Qua phần chia sẻ của thầy Hữu Khai cùng sự góp phần của các ca sỹ Ánh Dương, Sa-mu-ên, Nhã Ca, Văn Toàn.., MC Tabitha, đội múa – kịch thiếu niên Hội thánh cùng dàn âm thanh công suất lớn đã làm cho chân lý cứu rỗi của Chúa được truyền tải đầy đủ, rõ ràng suốt chương trình. Đây cũng là một trong những chương trình truyền giảng thường được tổ chức tại đây vào những đêm trăng sáng hoặc hằng tháng theo lịch của ban truyền giảng.
Có rất đông thân hữu là các bạn trẻ đến tham dự chương trình và đã có 4 người bằng lòng tiếp nhận Chúa. Dù số người tin nhận Chúa không nhiều nhưng qua chương trình đã khích lệ được rất nhiều tín hữu trong hội thánh mạnh mẽ hơn trong tinh thần truyền giảng Phúc âm.
Được biết Hội thánh Thăng Bình là Hội thánh có bề dày về lịch sử, có số lượng con cái Chúa rất đông (gần 1,000 tín hữu). Cũng từ nơi đây có rất nhiều thanh thiếu niên sớm được học biết lời Chúa và ra đi dâng mình hầu việc Ngài. Hội thánh Thăng Bình cũng là Hội thánh có bộ máy tổ chức tốt các ban ngành, các nhóm tế bào với lịch sinh hoạt dày đặc cả tuần. Hiện hội thánh cũng đang đứng trước những khó khăn về tài chính cho công tác mở mang hội thánh nhánh và tu bổ đền thờ.
Dưới đây là một số hình ảnh về đêm truyền giảng:
Da Nang Community Group
Vào trước chương trình, trời mưa nhiều và điện cúp khiến phần chuẩn bị gặp nhiều trở ngại. Nhưng tạ ơn Chúa, sau đó, Chúa cho trời tạnh mưa và điện được bật trở lại. Rất đông thân hữu đã đến với chương trình.
Với chủ đề Sự ban cho của Đức Chúa Trời, chương trình có sự tham gia của nhiều ban hát lễ và ca sỹ Cơ đốc như Công Trứ, Ánh Hồng (từ TP.HCM), Kha Ly, ban hát lễ Đà Nẵng. Ban nhạc gồm 4 người chơi piano, drum và keyboard, với dàn âm thanh được thuê mướn từ Đà Nẵng chở vào.
Chương trình với sự tham gia của mục sư Mã Phúc Hiệp và diễn giả là mục sư Phước. Kết thúc chương trình có sáu thân hữu tiếp nhận Chúa. Cảm tạ Chúa vì những nỗ lực mới mẻ này của con cái Chúa tại Đà Nẵng và Quảng Nam đã ban đầu gặt hái những kết quả.
Một số hình ảnh trong chương trình
Rất đông thân hữu tham dự
Dtrung_Dphuong
Tin bài và những cộng tác xin gửi đến tintuc@hoithanh.com