Home Dưỡng Linh Ngày 13 – Những Người Công Chính Của Đức Chúa Trời

Ngày 13 – Những Người Công Chính Của Đức Chúa Trời

by Ban Biên Tập
30 đọc

Phục truyền 24:10-22

10 Khi ngươi cho kẻ lân cận mướn một vật chi, chớ vào nhà người đặng lãnh lấy của cầm người; 11 phải đứng ở ngoài, người mà mình cho mướn đó, sẽ đem của cầm ra ngoài đưa cho. 12 Nhược bằng một người nghèo, chớ lấy của cầm người mà đi ngủ. 13 Khá trả cho người trước khi mặt trời lặn, hầu cho người ngủ có áo xống đắp, và chúc phước cho ngươi; ấy sẽ kể cho ngươi là công bình trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi.

14 Ngươi chớ hà hiếp kẻ làm mướn nghèo khổ và túng cùng, bất luận anh em mình hay là khách lạ kiều ngụ trong xứ và trong thành ngươi. 15 Phải phát công giá cho người nội trong ngày đó, trước khi mặt trời lặn; vì người vốn nghèo khổ, trông mong lãnh công giá ấy. Bằng không, người sẽ kêu đến Đức Giê-hô-va về ngươi, và ngươi sẽ mắc tội.

16 Chớ vì con mà giết cha, cũng đừng vì cha mà giết con. Phàm người nào phạm tội, thì phải giết người nấy.

17 Chớ đoán xét bất công khách lạ hay là kẻ mồ côi; và chớ chịu cầm áo xống của người góa bụa. 18 Khá nhớ rằng mình đã làm tôi mọi nơi xứ Ê-díp-tô, và Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đã chuộc ngươi khỏi đó. Cho nên ta dặn biểu ngươi phải làm như vậy.

19 Khi ngươi gặt trong đồng ruộng, quên một nắm gié lúa ở đó, thì chớ trở lại lấy. Nắm gié ấy sẽ về phần khách lạ, kẻ mồ côi, và người góa bụa, hầu cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban phước cho ngươi trong mọi công việc của tay ngươi làm.20 Khi ngươi rung cây ô-li-ve mình, chớ mót những trái sót trên nhánh; ấy sẽ về phần khách lạ, kẻ mồ côi, và người góa bụa. 21 Khi ngươi hái nho mình, chớ mót chi còn sót lại; ấy sẽ về phần khách lạ, kẻ mồ côi, và người góa bụa.

22 Khá nhớ rằng mình đã làm tôi mọi trong xứ Ê-díp-tô; bởi cớ ấy, ta dặn biểu ngươi phải làm như vậy.

Suy ngẫm

Các chủ nợ không được coi thường phẩm giá của những người vay nợ. Và, nếu vật người vay nợ là một vật thiết yếu cho sự sống còn của họ, thì chủ nợ phải trả lại trước khi mặt trời lặn (c. 10-13).

Những người chủ không được lạm dụng người làm công của mình và phải trả công cho họ một cách công bằng (c.14-15).

Người Y-sơ-ra-ên phải nhớ những ngày làm nô lệ ở xứ Ai-cập và không được phân biệt đối xử đối với những người yếu đuối (những người ngoại quốc, những trẻ mồ côi và những người góa bụa) hoặc đối xử với họ một cách bất công (c.17-22).

Đức Chúa Trời là Đấng như thế nào?

C.10-22 Đức Chúa Trời, Đấng cứu người Y-sơ-ra-ên khỏi việc làm nô lệ ở Ai-cập, bây giờ muốn cuộc sống của họ được thay đổi. Nói cách khác, Đức Chúa Trời muốn người Y-sơ-ra-ên sống một đời sống thánh khiết của cộng đồng của giao ước, bảo vệ những người yếu đuối và những người nghèo của xã hội. Hãy phản chiếu đời sống của chúng ta trước Đức Chúa Trời, Đấng đã ban cho chúng ta những luật  qui định cụ thể và thực tiễn và đòi hỏi ở chúng ta những hành động công bình và sự phục vụ cho

những người khác.

Ngài ban cho tôi bài học gì?

C.19-22 Các Cơ Đốc nhân phải luôn luôn quan tâm đến những người nghèo. Khi một người nông dân Cơ Đốc thu hoạch trên cánh đồng của mình, họ không được thu hoạch mọi thứ, nhưng phải để lại một số cho những người nghèo để họ không bị chết đói. Những việc như thế này cần được áp dụng trong mọi lĩnh vực đời sống chúng ta. Chúng ta hãy nhìn lại cuộc sống của mình, liệu chúng ta có không nghe thấy những đau khổ của những người lân cận của mình và chỉ chăm lo cho tài sản của chúng ta hay không.

Cầu nguyện: Xin hãy giúp con biết suy nghĩ đến những người nghèo xung quanh và chia sẽ những thứ của con theo ý muốn của Ngài.

*Với bài học hôm nay, chúng ta hãy sống một đời sống từ bỏ chính mình và để Đức Chúa Trời cai trị

Đọc Kinh Thánh Trong Năm: Ma-thi-ơ 1-4

Bình Luận:

You may also like