Home Thánh Kinh Hàng Ngày Ngày 02 – Sự Pha Trộn Tôn Giáo

Ngày 02 – Sự Pha Trộn Tôn Giáo

by Ban Biên Tập
30 đọc


Dân A-si-ri Định Cư Tại Sa-ma-ri

24 Vua A-si-ri bắt dân từ Ba-by-lôn, Cư-tha, A-va, Ha-mát, và Sê-phạt-va-im đến định cư trong các thành của Sa-ma-ri thế chỗ dân Y-sơ-ra-ên. Các dân ấy đến chiếm lấy Sa-ma-ri và định cư trong các thành của xứ ấy. 25 Khi mới đến định cư tại đó, họ không tôn thờ CHÚA, nên Chúa đã sai các sư tử đến vồ chết một số người của họ. 26 Người ta bèn tâu với vua A-si-ri rằng: “Các dân tộc mà vua đã trục xuất và đày đến định cư trong các thành ở Sa-ma-ri không biết luật lệ phải tôn thờ vị thần của xứ, nên vị thần ấy đã sai các sư tử đến vồ chết một số người. Đó là vì họ không biết tôn thờ vị thần của xứ ấy vậy.”

27 Vua A-si-ri bèn truyền lịnh: “Các ngươi hãy chọn một người trong số những thầy tế lễ đã bị bắt qua đây. Hãy đưa người ấy trở về xứ và sống tại đó, để người ấy dạy cho chúng biết thờ phượng vị thần của xứ.” 28 Vậy một thầy tế lễ trong số những thầy tế lễ bị bắt đi lưu đày khỏi Sa-ma-ri được cho trở về và ngụ tại Bê-tên. Người ấy dạy cho họ biết phải thờ phượng CHÚA như thể nào.

29 Nhưng mỗi dân tộc đều dựng thần riêng của họ, đem để vào trong những trang thờ, đặt trong những đền miễu trên các nơi cao mà người Sa-ma-ri đã xây. Dân tộc nào cũng lập thần riêng cho mình trong các thành họ ở. 30 Dân Ba-by-lôn thì dựng tượng thần Su-cốt Bê-nốt, dân Cút thì lập tượng thần Nẹt-ganh, dân Ha-mát thì làm tượng thần A-si-ma, 31 dân A-vim thì làm tượng thần Níp-ca và Tạt-tác, dân Sê-phạt-va-im thì thiêu con thơ mình trong lửa cho thần A-tra-mê-léc và thần A-na-mê-léc, tức là các thần của dân Sê-phạt-va-im. 32 Các dân tộc ấy cũng thờ phượng CHÚA và tự chọn trong vòng họ đủ hạng người mà lập làm những thầy cúng cho các đền miếu trên những nơi cao; những thầy cúng ấy vì họ mà dâng các sinh tế trên các tế đàn ở những nơi cao. 33 Như vậy các dân tộc ấy thờ phượng CHÚA nhưng cũng thờ phượng các thần của họ, cứ giữ theo phong tục của dân tộc họ đã có, trước khi họ bị đem đi lưu đày.
34 Cho đến ngày nay họ vẫn tiếp tục theo các phong tục ngày trước của họ. Dân Y-sơ-ra-ên không thờ phượng CHÚA, và cũng không tuân giữ các quy tắc, mạng lịnh, luật lệ hay điều răn mà Chúa đã truyền cho các con cháu Gia-cốp, là người Ngài đặt tên là Y-sơ-ra-ên. 35 CHÚA đã lập giao ước với họ và truyền cho họ rằng: “Các ngươi chớ thờ phượng các thần khác, chớ quỳ lạy chúng, chớ phục vụ chúng, và cũng chớ dâng của tế lễ cho chúng. 36 Nhưng các ngươi chỉ hãy thờ phượng CHÚA, là Đấng đã dùng cánh tay quyền năng Ngài giang ra mà đem các ngươi ra khỏi xứ Ai-cập. Các ngươi chỉ quỳ lạy một mình Ngài và chỉ dâng của tế lễ cho Ngài. 37 Những quy luật, mạng lịnh, luật lệ và điều răn mà Ngài đã viết ra cho các ngươi, thì các ngươi phải cẩn thận tuân giữ. Các ngươi không được thờ phượng các thần khác. 38 Các ngươi không được quên giao ước mà Ta đã lập với các ngươi. Các ngươi không được thờ phượng các thần khác, 39 nhưng các ngươi chỉ hãy thờ phượng CHÚA là Đức Chúa Trời của các ngươi. Ngài sẽ giải cứu các ngươi khỏi tay mọi kẻ thù của các ngươi.”

40 Những dân tộc mới đến cũng không nghe, họ cứ tiếp tục thờ lạy theo phong tục trước kia của họ. 41 Vậy các dân tộc đó vừa thờ phượng CHÚA, nhưng cũng vừa thờ phượng các thần do họ đúc chạm tạo nên. Rồi con cháu họ và con cháu của con cháu họ cũng tiếp tục theo truyền thống như cha ông họ đã làm cho đến ngày nay.

SUY GẪM:

C. 25  Đức Chúa Trời  sai sư tử vào giữa những kẻ không thờ phượng Ngài vồ chết nhiều người trong họ. Việc sai thú dữ đến là một trong những cách hình phạt của Đức Chúa Trời (Ê-xê-chi-ên 5:17; 14:15, 21). Dân ngoại không biết Đức Chúa Trời còn bị trừng phạt vì họ không thờ phượng Ngài thì điều gì sẽ xảy ra đối với con cái Chúa không biết thờ phượng Cha?   

C. 35-39   Đức Chúa Trời lập một giao ước cùng dòng dõi của Gia-cốp và dạy họ kính sợ và thờ phượng một mình Chúa mà thôi vì chỉ có Đức Chúa Trời có thể cứu Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ai Cập bằng quyền năng lớn lao và cánh tay giang ra. Vì cớ đó, việc theo đuổi sự kính sợ Đức Giê-hô-va sẽ mang lại niềm vui lớn cho dân Y-sơ-ra-ên, nhưng điều tồi tệ nhất sẽ xảy ra nếu dân Y-sơ-ra-ên từ bỏ Ngài.

C. 29-33  Mọi dân sống tại Sa-ma-ri vừa thờ phượng Đức Chúa Trời vừa thờ cúng các thần riêng của mình. Câu 34 nói rằng họ đã không thờ phượng Đức Chúa Trời và kết luận trái ngược lại câu 33. Ngay cả khi dâng của tế lễ và vật hy sinh, nếu chúng ta không sống một đời sống thuận phục Đức Chúa Trời hoàn toàn, thì đó là không phải là sự thờ phượng thật.

Cầu nguyện: Xin giúp con tránh thờ phượng Ngài với các thần khác.

Bình Luận:

You may also like