Home Thánh Kinh Hàng Ngày Ngày 7 – Được Tuyên Xưng Công Chính Bởi Đức Tin

Ngày 7 – Được Tuyên Xưng Công Chính Bởi Đức Tin

by Ban Biên Tập
30 đọc

Ngày 7  ĐƯỢC TUYÊN XƯNG CÔNG CHÍNH BỞI ĐỨC TIN

Rô-ma 4:1-12

1 Vậy chúng ta sẽ nói làm sao về việc Áp-ra-ham, tổ chúng ta theo phần xác, ông đã tìm thấy gì? 2 Vì nếu Áp-ra-ham được tuyên xưng công chính bởi việc làm thì người có cớ để khoe khoang; nhưng trước mặt Đức Chúa Trời không có như vậy. 3 Kinh Thánh nói gì? “Áp-ra-ham tin Đức Chúa Trời và vì thế được kể là công chính.”
4 Đối với người làm việc thì tiền công không được kể là ơn mà phải kể là nợ; còn đối với người không làm 5 nhưng chỉ tin vào Đấng xưng công chính kẻ vô đạo thì đức tin của người ấy được kể là công chính. 6 Ngay vua Đa-vít cũng nói như vậy về phước hạnh của người mà Đức Chúa Trời kể là công chính không bởi việc làm:
7 “Phước cho người được tha vi phạm, được khỏa lấp tội lỗi;
8 Phước cho những ai mà Chúa sẽ chẳng bắt tội.”

9 Vậy phước lành này chỉ ban cho người chịu cắt bì thôi hay cũng cho cả người không chịu cắt bì nữa? Vì chúng ta nói: “Bởi đức tin Áp-ra-ham được kể là công chính.”

10 Vậy người được kể là công chính như thế nào? Sau khi đã chịu cắt bì hay trước khi chịu cắt bì? Không phải sau mà là trước khi chịu cắt bì. 11 Người đã nhận dấu cắt bì là dấu ấn cho sự công chính bởi đức tin mà người đã có khi chưa chịu cắt bì. Như vậy, Áp-ra-ham trở thành cha mọi người tin mà không cắt bì và họ cũng được kể là công chính, 12 và cũng làm cha những người chịu cắt bì, là những người không phải chỉ chịu cắt bì thôi nhưng cũng bước theo dấu chân đức tin của tổ phụ Áp-ra-ham chúng ta khi người chưa chịu cắt bì nữa.

SUY GẪM
1) Đức Chúa Trời là Đấng như thế nào?
Câu 1-3
Đức Chúa Trời khiến Áp-ra-ham trở nên tổ phụ của đức tin bởi đức tin của ông nơi Chúa được kể là công chính (Sáng Thế 15:6). Áp-ra-ham được kể là công chính không phải bởi việc làm, mà bởi ông tin vào lời hứa của Chúa. Chúa khiến ông trở nên tấm gương đức tin cho tất cả mọi người tin. Ngày nay Chúa muốn tôi trở nên chứng cớ về ân sủng của Ngài.
Câu 4-5
Đức Chúa Trời tuyên xưng công chính những người tin Ngài, chứ không phải là những người cố gắng có được sự công chính bằng việc làm. Đây là nguyên tắc của ân sủng trong vương quốc Đức Chúa Trời. Ân sủng không phải là cái giá được định theo số lượng hay chất lượng của việc làm, vì sự cứu chuộc bởi ân sủng chỉ có thể nhận được như là món quà tặng bởi đức tin trong Chúa. Ngợi khen ân sủng diệu kỳ này của Đức Chúa Trời, Đấng ghi nhận sự công chính của tôi cho dù tôi bất toàn và có những hành động phù phiếm.
Câu 6-9
Đức Chúa Trời ban phước cho những kẻ vô đạo khi vi phạm của họ được tha và tội lỗi của họ được khoả lấp. Đa-vít đã phạm trọng tội trước Chúa qua việc cướp vợ của U-ri, nhưng khi ông ăn năn xưng nhận tội lỗi mình, Chúa đã tha thứ cho ông và cho phép ông được hưởng hạnh phúc thật (Thánh Thi 32:5). Ngày nay, giống như Áp-ra-ham và Đa-vít, chúng ta cũng có thể kinh nghiệm được niềm vui thoả bởi đức tin.
Cầu nguyện
Xin Chúa cho con sống là đứa con của lời hứa, đứa con tin cậy hoàn toàn vào Lời Chúa, giống như Áp-ra-ham, người được kể là công chính bởi đức tin.
Bình Luận:

You may also like