Home Thánh Kinh Hàng Ngày Ngày 18 – Than Khóc Về Mô-áp

Ngày 18 – Than Khóc Về Mô-áp

by Ban Biên Tập
30 đọc

Ngày 18          THAN KHÓC VỀ MÔ-ÁP

Giê-rê-mi 48:26-35

26 Hãy cho Mô-áp uống say túy lúy, Vì nó đã xấc xược chống lại CHÚA. Mô-áp sẽ nôn mửa lai láng và chính nó sẽ thành trò cười. 27 Có phải ngươi cũng đã từng xem Y-sơ-ra-ên như trò cười sao? Y-sơ-ra-ên có bao giờ bị bắt quả tang cùng với bọn trộm cướp không? Mà sao hễ khi nào ngươi nhắc đến nó, Ngươi cũng lắc đầu chế nhạo? 28 Hỡi dân Mô-áp, hãy lìa bỏ nơi đô thị, Hãy ẩn náu nơi các khe đá! Hãy nên như chim bồ câu, Xây tổ nơi sườn vực sâu! 29 Chúng tôi có nghe về tính kiêu căng của Mô-áp, Kiêu căng vô cùng, Kiêu ngạo, kiêu căng, Tự đắc, tự cao, tự đại!” 30 CHÚA phán: “Chính Ta biết tính xấc xược của nó, Lời nó khoe khoang không nền tảng, việc nó làm không giá trị. 31 Vì thế tôi sẽ than khóc Mô-áp, tôi sẽ kêu la vì toàn cõi Mô-áp, tôi sẽ rên xiết vì dân thành Kiệt Hê-re.

32 Hỡi cây nho Síp-ma, ta khóc ngươi nhiều hơn ta khóc Gia-xe!

Các nhánh ngươi vươn xa tận bờ biển, vươn lên tận thành Gia-xe. Kẻ hủy diệt đã đáp xuống, Phá hại trái cây mùa hạ và mùa nho của ngươi. 33 Vui mừng hoan hỉ không còn nữa Trong xứ Mô-áp, Vốn là đất ruộng mầu mỡ. Ta đã khiến cho các bể đạp nho cạn hết rượu, không còn ai đạp nho với tiếng hò reo vui nữa, Tiếng hò hét không phải là tiếng hò vui. 34 Dân chúng kêu gào vang dội từ thành Hết-bôn đến thành Ê-lê-a-lê và Gia-hát, Chúng cất tiếng kêu la từ thành Xoa, đến thành Hô-rô-na-im và Ê-lát Sê-li-sia. Ngay cả nước sông Nim-rim cũng khô cạn.”

35 CHÚA phán: “Ta sẽ dứt khỏi Mô-áp. Những kẻ nào cúng tế tại các miếu đền, những kẻ dâng sinh tế cho thần tượng.”

SUY GẪM

* Đức Chúa Trời là Đấng như thế nào?

Câu 26 Đức Chúa Trời để cho Mô-áp kiêu căng sống trong mê đắm. Và rồi, như kẻ say đắm mình trong đống nôn mửa không lý do, Ngài để cho những kẻ sa ngã trong mê đắm bị sỉ nhục. Bất cứ kẻ nào không biết Đức Chúa Trời, song tự cao về mọi điều của thế gian đều sẽ bị hổ thẹn.

Câu 31-35 Đức Chúa Trời trừng phạt Mô-áp, nhưng khóc thương cho sự đổ nát của họ. Vì cớ Mô-áp và Kiệt Hê-se (cố đô của Mô-áp), Ngài “khóc thương”, “kêu la”, và “rên xiết”. Ngài thậm chí khóc cho Mô-áp, là dân đã từng thạnh vượng nơi Biển Lớn, giờ đây đánh mất cơ nghiệp, đất đai lẫn sự vui mừng. Chỉ duy nhất phân đoạn này trong cả Cựu Ước miêu tả về “Đức Chúa Trời khóc thương”. Ngài khóc thương Mô-áp với tấm lòng của Chúa Giê-su Đấng khóc than khi ngắm nhìn Giê-ru-sa-lem trước khi thành bị hủy phá. Hãy ăn năn trước khi không thể tránh khỏi sự đoán phạt và trở về cùng Chúa trước khi Ngài phải than khóc cho tôi và Hội-thánh của chúng ta.

* Ngài ban cho tôi bài học gì?

Câu 27,28 Mô-áp chế nhạo dân tộc lân bang – Y-sơ-ra-ên khi họ trong tình trạng khó khăn. Giờ họ sẽ bị chế nhạo khi trốn chạy khỏi các thành mình mà trú trong các hốc đá. Một tấm lòng chai đá đối cùng người lân cận xuất phát chính từ sự kiêu căng. Khi chúng ta thấy nỗi đau của người lân cận, chúng ta có lạnh lùng và muốn nhanh chóng “bới lông tìm vết” không? Nếu vậy chúng ta không biết mình đang sống bởi ân điển của Đức Chúa Trời.

Cầu nguyện: Xin giúp con nhớ lại những giọt nước mắt của Ngài vì con và vì Hội-thánh trong thế giới này, và có tấm lòng thương xót của Ngài.

Bình Luận:

You may also like