Home Tôi Viết Đi Trong Ánh Sáng Ngày Xuân

Đi Trong Ánh Sáng Ngày Xuân

by Hồ Galilê
30 đọc


“Vậy thì, hoặc ăn hoặc uống hay làm việc gì hãy vì vinh quang của Chúa mà làm”. Icô-rinh-tô 10:31(Bản Dịch Mới)
“Làm mọi việc, anh em phải nhắm mục đích tôn vinh Thượng Đế, dù ăn uống hay bất cứ việc gì khác”.Icô-rinh-tô 10:31( Bản Diễn Ý)

Ngày Xuân, ngắm cảnh hoa lá khoe sắc cùng đất trời nhân gian. Tâm hồn xuân, gieo vào khung trời xuân, lời thơ ngọt ngào xuân sắc. Lắng nghe tâm hồn mình hướng về mùa xuân. Xuân Diệu ông hoàng thơ tình yêu thì mùa xuân dường như tỏa ra ngây ngất từ trong lòng mình với bài Xuân không mùa:

Một ít nắng, vài ba sương mỏng thắm,
Mấy cành xanh, năm bảy sắc yêu yêu
Thế là xuân. Tôi không hỏi chi nhiều
Xuân đã sẵn trong lòng tôi lai láng.
Xuân không chỉ ở mùa xuân ba tháng
Xuân là khi nắng rạng đến tình cờ
Chim trên cành há mỏ hót ra thơ
Xuân là lúc gió về không định trước.

Xuân Diệu kết thúc bài thơ khá độc đáo:

Miễn trời sáng, mà lòng ta dợn sóng,
Thế là xuân. Hà tất đủ chim, hoa?
Kể chi mùa, thời tiết, với niên hoa,
Tình không tuổi, và xuân không ngày tháng.

Đoạn Kinh Thánh duy nhất trong Kinh cựu ước của vua Sa-lô-môn, vị vua nổi tiếng là khôn ngoan bậc nhất trong lịch sử nhân loại, của nước Y-sơ-ra-ên thuở xưa, ông trị vì vương quốc giàu có và hưng thịnh trước Thiên Chúa giáng sinh khoảng dưới 1000 năm. Đây là đoạn Kinh văn hay nhất viết về mùa xuân:

“…Em yêu người đẹp của ta!
Mưa đông vừa dứt, mùa hoa đã về
Cây nứt lộc, lá sum sê
Onh ca, phượng múa bên lề rừng mai
Em ơi, xuân đã lên ngai
Hoa nho thơm phức ca bài yêu đương…”

Nhã ca 2:11-13 (Bản diễn ý)

Ôi! Chúa xuân Ngài yêu nhân loại quá! Cứ ngắm nhìn thiên nhiên trong những ngày xuân mà lòng không thể nào không ca ngợi Chúa xuân. Chúa cho ta đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn, ta được ngắm nhìn thấy muôn vẻ đẹp của mùa xuân. Nhưng có một điều buồn là ngày xuân không có mãi. Hôm nay, nhìn hoa nở mai kia lại ngắm hoa tàn. Đời người ai cũng trải qua mùa xuân nầy rồi chờ mùa xuân khác. Có mùa xuân nào ở mãi với chúng ta đâu? Ngày xuân là niềm vui của tất cả mọi người, đặc biệt là của tuổi trẻ. Trong mấy ngày xuân mọi âu lo, học tập, việc làm tạm gác qua một bên. Bên ngoài mọi nỗ lực để dồn vào ba ngày tết như sắm sửa, vui chơi, giải trí v.v… Cơ đốc nhân dễ bị cuốn hút vào những dịp tiện bên ngoài đó, nếu không cẩn thận thì dễ bị rơi vào những cám dỗ ngày xuân. Nhờ lời Kinh Thánh mà chúng ta bước đi trong đức tin để được đẹp lòng Chúa, để sống làm vinh hiển danh Ngài. Thông điệp nầy xin gửi đến Qúy vị và các bạn mang nhan đề:

                         ĐI TRONG ÁNH SÁNG NGÀY XUÂN

I/ ĐIỀU THỨ NHẤT: (Anh em hoặc ăn)

 

Mua sắm, chưng diện, ăn uống là điều tất yếu của con người. Nhưng nếu không phân biệt thì ăn uống dễ dẫn đến phạm tội. 1Cô-rinh-tô 11:21 “Vì khi ăn, ai cũng vội vã không chờ đợi chia sẻ cho người khác. Đến nỗi người thì đói kẻ lại quá no”. Ăn uống là vấn đề tế nhị nhất, cũng khó nói ra nhất, nhưng mà ai cũng cảm nhận được, cũng đánh giá được con người qua cách ăn. (Tân binh trong quân trường) thì ai cũng rõ điều nầy. Nếu không nhìn nhau, chắc có người sẽ đói. Người Việt chúng ta có câu: “Ăn coi nồi – Ngồi coi hướng”. Ngày xuân đi đâu cũng được mời ăn ăn, uống uống… Người ta tập trung cho tất niên, đưa rước ông bà, cúng tế đầu năm… Con dân Chúa không cẩn thận dễ ngồi đồng bàn, cùng ăn cùng uống dễ phạm tội. Có thể đồ vật đó là dâng cho thần tượng. 1Cô-rinh-tô 10:19-20 “Tôi nói thế có nghĩa gì thần tượng, của cúng thần tượng chẳng có giá trị gì. Nhưng những lễ vật đó cúng cho ác quỷ. Vì thế ăn của cúng thần tượng là dự phần với ác quỷ. Anh em không thể vừa uống chén của Chúa vừa uống chén của ác quỷ. Không thể đồng dự tiệc của Chúa và dự tiệc của ác quỷ”.

Nhu cầu cho những ngày xuân không có gì là sai trật, nhưng nhiều người thường quên rằng sự ưa thích mong muốn của chúng ta thường vượt khỏi nhu cầu rất nhiều. Phung phí trong những ngày xuân là một cám dỗ. Nhiều gia đình nghèo túng mà vẫn vay mượn để lo cho cái tết rồi sau đó khom lưng để mà trả nợ, vì họ cứ quan niệm rằng: “Đói cũng ba ngày tết – Hết cũng ba ngày mùa”.

 

Thanh niên ưa thích chạy theo theo thời trang, nhất là nữ giới. Sự so sánh giữa người nầy với người khác, ngay cả trong nhà thờ. Sự lo sợ người khác cho mình là quê mùa, sợ bạn bè đến chơi, Hội Thánh thăm viếng coi không được… Khiến cho nhiều bạn sắm sửa khá thỏa mái, nhiều khi chúng ta phung phí cho mình nhiều quá mà không kinh nghiệm phung phí cho Chúa. Như bà Ma-ri đã đập vỡ bình dầu quý giá làm thơm thân xác Chúa trước khi Ngài chịu chết. Ai cũng biết mình quản lý cho Chúa, nhưng thực chất thì khác. Chúng ta cứ cho rằng tôi dâng cho Chúa đúng 1/10 còn lại 9/10 là của tôi, tôi có quyền tự do sử dụng. Nhưng chúng ta lại đang quên rằng chúng ta đã sử dụng của Chúa đến 9/10. Bên cạnh những chậu hoa đẹp đẽ vẫn thấy những két bia chất đầy, một lon bia có thể nuôi sống một người trong một ngày ở những nơi nghèo khổ. Ước gì ta tiết kiệm để dâng cho Chúa và giúp đỡ cho kẻ nghèo, vì Kinh thánh có nhắc lại ai giúp cho kẻ nghèo là cho Đức Giê-hô-va vay mượn sao?

Hội hoa xuân! Nhiều hàng hóa thật hấp dẫn phục vụ tết, nhưng bên trong là cả một sự cạnh tranh không khoan nhượng, thiếu cả tình người… Nào là pháo bông, nào là những hình thức giải trí phong phú đa dạng, nhưng đây đó vẫn còn chiến tranh, chết chóc và đói kém… Một tiếng êm dịu thoảng qua tai ta… phải chi loài người không phạm tội từ thuở ban đầu? Trong vườn Ê-đen phước hạnh ngày xưa, phải chi Tổ phụ chúng ta không bị cám dỗ của Sa-tan mà ăn trái cấm? Phải chi… phải chi để rồi có cảnh như ngày hôm nay…? Bà Ê-va đừng vì thèm ăn trái cây cấm để rồi cả nhân loại phải đi vào tội lỗi…? Đừng đòi hỏi Thế giới nầy hoàn toàn  tốt đẹp hơn lên như mong muốn, vì nó đã bị rủa sã khi loài người bất tuân mạng lịnh mà ăn trái cây cấm. Chúng ta dễ bị rủa sã vì ăn, vì uống  một cách không xứng đáng vì sẽ mắc tội với thân và huyết Chúa, ăn uống sự rủa sã vào mình.

Tạ ơn Chúa! Chúng ta thú thật ăn là nhu cầu thiết yếu cho sự sống. Ăn cái đúng, uống cái đúng sẽ nhận được sự phước hạnh. Ta hãy mở mắt tâm linh ra rồi thấy vật ăn, của ăn quan trọng là dường nào. Nhưng quan trọng hơn cả nhu cầu sống tâm linh bội phần quan trọng hơn, vì lời Chúa có chép: “Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh thôi đâu nhưng nhờ mọi lời phán ra từ miệng Đức Chúa Trời”.Ma-thi-ơ 4:4. Lời phán ấy là Thánh Kinh chúng ta đang dùng hằng ngày…

II/ ĐIỀU THỨ HAI: (Anh em hoặc uống)

Phong tục Việt Nam trong mấy ngày tết khá dễ thương là dành thì giờ thăm viếng và chúc mừng. Ngoài việc đi thăm viếng anh em trong Hội Thánh, Cơ đốc nhân còn phải thăm viếng bà con, xóm làng, bạn bè. Đối với người ngoài, ít nhiều trên bàn thờ cũng có chai rượu, hay kết bia để đâu đó. Vì lý do đó, nên tết năm nào rượu bia cũng tăng giá. Khách tâm đầu ý hợp thì từ 5 đến 7 ly, khách bình thường thì cũng một vài ly xã giao. Cơ đốc nhân khó bề từ chối, sợ không dám làm buồn lòng bạn bè, bà con. Vả lại, uống một ly có sao đâu…

Chúa còn hóa nước thành rượu để đãi tiệc cưới tại Ca na ngày xưa đó mà… Đừng thiêng liêng quá! Phần thì không muốn người ta cho mình là “Nguyễn…Thị”. Mặt khác chúng ta lý luận: Tết chúng ta uống một tí cho zui chớ có nhậu nhẹt chi đâu? Thôi thì, rượu cố gắng “từ” nhưng bia thì không thể “kiếu” được. Thế là có rất nhiều lý do biện giải, an tâm rồi, hơn nữa bia chứ đâu có phải rượu… Người tin Chúa ở nước ngoài về Việt Nam mình họ uống bình thường như một loại giải khát. Không biết trước khi vào bàn nhậu lai lai Cơ-đốc-nhân đã cầu nguyện với Chúa chưa? Nếu có thì cầu nguyện ra làm sao? Hình như các bạn trẻ, kể cả các Trung tráng niên, thậm chí là Lão niên nữa, cảm thấy mình lạc lõng giữa một rừng người chưa tin Chúa chiếm đa số nên quan niệm của họ được lắm người đồng tình ủng hộ. Nếu không muốn là cờ rũ thì tốt nhất là nên hòa đồng. “Nam vô tửu như kỳ vô phong” mà! Ai cũng sợ người khác buồn mà không sợ Chúa buồn. Chúng ta trở lại bàn Tiệc Thánh: Mỗi lần anh em ăn bánh nầy, uống chén nầy, thì rao sự chết cho đến lúc Ngài đến. Vậy nên, chúng ta đừng uống sự thạnh nộ vào mình. Đừng say rượu nhưng hãy say Thánh Linh Chúa.

Ở nước Đức có câu ngạn ngữ:

Bạn đứng cách xa con trâu 7 bước, con voi 10 bước và đứng cách xa kẻ say 30 bước. Kinh thánh liệt kê 24 điều tai hại về rượu.

Có mấy lời mĩa mai kẻ uống rượu say như sau:

Nhứt xị: Tâm thần khai phá.
Nhị xị: Giải phá cơn sầu.
Tam xị: Mũi chảy đầy râu.
Tứ xị: Đứng đâu té đó.\
Ngũ xị: Cho chó ăn chè.
Lục xị: Bạn bè khiêng xác.
Thất xị: Nhà xác vào nằm.

Vậy, người rượu chè bê bét, gật gù, miệng nói lãi nhãi, chân đi xịnh xoạng, đứng lên ngã xuống có làm vinh hiển Đức Chúa Trời không? Câu hỏi đó dành cho bạn trả lời…?

Ngày nay, qua thông tin đại chúng, ngành Cảnh sát giao thông đã thống kê và báo động về tai nạn giao thông do tài xế uống rượu bia gây ra từ 60-75%. Châm ngôn 23:31 “Chớ xem ngó rượu khi nó đỏ hồng, lúc nó chiếu sao trong ly và tuôn chảy dễ dàng. Bản Diễn ý dịch như sau: Chớ để rượu hồng quyến rũ lòng con. Khi sao lấp lánh chén Quỳnh. Khi nghe róc rách (chén Quỳnh) rượu nồng chảy tuôn.

III/ ĐIỀU THỨ BA: (Làm sự gì khác)

 

Phần lớn làng quê thiếu điều kiện giải trí. Ba ngày tết thời gian rảnh rỗi, một số nhóm chuyên làm hội chợ thuê một mảnh đất rộng, dựng những gian hàng, đèn đuốc sáng choang, nhạc mạnh loa vang ầm ỉ, vào cửa miễn phí, hấp dẫn vô cùng. Thế nhưng bước vào bên trong đều tập trung một điểm chung, chơi một trò chơi gì đó ăn thua. Bỏ một ăn mười, lô tô, nhảy vòng, bắn súng, xổ số, tôm cua bầu cá, xóc xĩa v.v… Người may mắn thì nhận được một số tiền, vật… Kẻ khác mất tiền buồn thảm. Chủ gian hàng lấy tiền người thua chung cho người trúng, phần chênh lệch chủ hưởng. Cơ đốc nhân cũng cần vui chơi trong ba ngày tết điều đó không có gì là sai trật cả. Nhưng nếu bước vào hội chợ  bỏ ít tiền tìm vui  bằng những trò chơi đỏ đen thì đây là một cám dỗ ngày xuân. Có nơi tập trung tại một nhà nào đó, rồi ngồi hết ngày nầy qua ngày khác để đánh ác tê, xì dách… mất ăn, mất ngủ kiệt sức. Một số khác lại chơi vé số xuân, trong những dịp đặc biệt nầy, nhiều đơn vị kinh doanh hợp pháp, tổ chức vé số. Tấm vé in hình đẹp đẽ, mát mắt, sang trọng với những hình ảnh rất xuân, Cơ đốc nhân sa vào sự chơi vé số nầy để thử vận may. Là con dân Chúa chúng ta suy nghĩ về vấn đề nầy như thế nào? Trước hết nên nhớ rằng: Các trò chơi ăn thua trong hội chợ, tại gia đình đều có tính chất hên xui, may rủi. Mà hên xui may rủi là đối lập với đức tin. Hê-bơ-rơ 11:1 “Đức tin là thực chất những điều ta hy vọng; là bằng chứng những việc ta không xem thấy”.(BDM) Rõ ràng đức tin là không thể nói hên xui mà nắm chắc trong tay, là điều sẽ được, dù bây giờ chưa thấy chỉ đang trông mong. Nhưng nền tảng của đức tin là Chúa, nên không thể có sự may rủi trong đó. Đức tin là sự biết chắc dẫn đến sự bình an, còn may rủi là hồi hộp là chờ đợi dẫn đến sự lo âu. Không ai mua tấm vé số mà không dò, không ai đặt bầu cua tôm cá mà không nhìn vào có đúng của mình hay không? Chỉ bỏ ra một số tiền nhỏ mà mong thu lại một lợ nhuận lớn, phải chăng xuất phát từ lòng tham? Chính vì lòng tham đã thúc đẩy con người thâu tóm về cho mình những gì không do công sức mình làm ra. Một trong những điều răn Chúa dạy (điều 10) Chớ tham lam. Còn biết bao điều mê tín dị đoan, xem chỉ tay, coi bói toán, đoán bài, ếm chú, đồng cốt, xem tướng số, tử vi, xem đường công danh, sự nghiệp, đường tình duyên, vận mệnh, tiền tài v.v… Trang trí hình tượng, bày mâm ngũ quả, treo lịch thần tài, thổ địa, chụp ảnh trước đình chùa, miếu vỏ mà cho là danh lam thắng cảnh… Nên cẩn thận, nên tránh, vì điều gì tựa như điều ác thì nên tránh xa.

Trước thềm năm mới… nhìn mọi người, mọi nhà ai ai cũng đang lo tết, chuẩn bị tết và tất cả những gì mình làm được. Lòng tôi cũng cảm thấy vui vui… và tôi cũng đang chuẩn bị đón tết mừng xuân. Trong không khí nô nức hân hoan đón xuân mới… Tôi lại nghĩ về đời người, về thời gian và rồi tôi tự hỏi: Có phải mình đang chuẩn bị tất cả để đón xuân không? Nếu chỉ chuẩn bị đón xuân vui tết  trong mấy ngày xuân ngắn ngủi  thôi thì phỏng có ý nghĩa gì? Và tôi nhận ra rằng: Tôi nói riêng và Cơ đốc nhân nói chung là những người hạnh phúc hơn tất cả. Bởi chúng ta không chuẩn bị đón xuân  chóng qua mà chúng ta chuẩn bị đón Chúa xuân. Đấng ban cho chúng ta mùa xuân, mùa vui bất tận trong cuộc đời. Thật cảm tạ Chúa xuân vô cùng. Vì chính Chúa đã làm cho chúng ta trở nên một tạo vật mới ở trong Ngài như lời Ngài đã phán: “Vì vậy nếu ai ở trong Chúa Cứu Thế, người ấy là một sinh vật mới; những điều cũ đã qua đi, kìa mọi sự đều trở nên mới.2Cô-rinh-tô 5:17(BDM).

Thi sĩ Trần Nguyên Lam Bửu tác giả tập thơ Ngất ngây tình Chúa có bài:

“… Tôi ước mơ xuân sưởi ấm nồng
Cho đời lạnh lẽo bớt sầu đông
Tình xưa nhạt nhẽo không còn nữa
Một mối tình yêu đủ mặn nồng

Tôi ước mơ xuân sưởi ấm lòng
Cho người nặng tội gánh hư vong
Ăn năn sám hối về bên Chúa
Tìm được bình an được cảm thông…”

Tác giả Hữu Lân có mấy vần thơ Xuân mà tôi hằng tâm đắc qua bài MỪNG XUÂN:

Thắm thoắt xuân qua xuân lại đến
Tình xuân trong Chúa đậm đà thêm
Xuân về nhìn cánh hoa hoa mai nở
Tình yêu Thiên Chúa đậm đà thêm.

Năm mới mừng xuân trong ý Chúa
Chúc cho tuổi trẻ phước hạnh nhiều
Chúc cho Hội Thánh đều vui thỏa
Dư dật bình an lẫn thương yêu.

Chúc cho Thiên Chúa khắp mọi nhà
Thánh Linh thắm lại nở đầy hoa
Người người vinh hiển trong danh Chúa
Thành kính chúc mừng – Ha lê  lu gia.

Kính chúc Qúy vị Mục sư – Truyền đạo và Giáo hữu có một mùa xuân Hạnh phúc

trong Chúa Cứu Thế chúng ta.

Kính chúc Qúy vị và Các bạn Thân hữu một Mùa Xuân Đinh Dậu – An lành và Thịnh vượng thật sự trong Chúa Jêsus-Christ vì Ngài là Chúa Xuân miên viễn trong mỗi cuộc đời của Qúy vị và các bạn. Amen!


Hồ Galilê – Xuân 2017.



              ĐI TÌM HẠNH PHÚC MÙA XUÂN

Xuân về mang theo nhựa sống cho ngàn cây ngọn cỏ, tô thêm cho màu sắc cảnh vật vui tươi. Thật kỳ diệu biết bao! Đấng Tạo hóa dựng nên vũ trụ, muôn loài, dựng nên mùa xuân, muôn hoa và chim chóc líu lo hát vang mừng xuân:

Mùa xuân! Mùa của tràn trề hy vọng, mùa của sôi nổi, ước mơ và khát vọng. Không như mùa hè chói chang ánh nắng, mùa thu buồn với những chiếc lá vàng rơi rụng, mùa đông ảm đạm, mưa phùn gió bấc, cảnh vật buồn tênh tê tái. Mùa xuân mang tới cho chúng ta một không khí ấm áp, dịu dàng, căng tràn nhựa sống. Cái thời điểm kỳ diệu của mùa xuân khiến tâm hồn người ta bừng lên sự sống mới. Xuân về, chim muôn từ khắp nơi bay về hòa lòng với sắc cảnh, mùa hội tụ sau một thời kỳ trú đông dài.

“Mai vàng hé nụ chào Xuân
Nắng hanh ươm mật tần ngần bầy ong
Đào khoe sắc thắm má hồng
Thơ xuân chừng đã thương thầm nàng Xuân”.

Thơ Xuân (Văn Liêm)

Từ bao đời nay, hai loài hoa này cũng được xem là những loài hoa biểu tượng đặc sắc nhất trong tình yêu,chẳng biết từ khi nào loài hoa này trở thành nguồn cảm hứng để các thi sĩ diễn tả nét đài trang, thanh nhã của những người phụ nữ đẹp. Tô điểm cho cảnh đẹp mùa xuân mai, đào khoe sắc.

Đoạn Kinh thánh duy nhất trong Kinh cựu ước của vua Sa lô môn, vị vua nổi tiếng là khôn ngoan bậc nhất trong lịch sử nhân loại, của nước Y-sơ-ra-ên thuở xưa, ông trị vì vương quốc giàu có và hưng thịnh trước Thiên Chúa giáng sinh khoảng dưới 1000 năm. Đây là đoạn Kinh văn hay nhất viết về mùa xuân:

“…Em yêu người đẹp của ta!
Mưa đông vừa dứt, mùa hoa đã về
Cây nứt lộc, lá sum sê
Onh ca, Phượng múa bên lề rừng mai
Em ơi, xuân đã lên ngai
Hoa nho thơm phức ca bài yêu đương…”

                                             Nhã ca 2:11-13 (Bản diễn ý)

Mùa xuân là mùa người ta thường trao đổi cho nhau những điều tốt đẹp nhất, là trong dịp đầu xuân mới người ta chúc cho nhau sang năm mới buôn mau bán đắt, làm ăn phát đạt, lắm bạc nhiều tiền, thăng quan tiến chức, công thành danh toại, bách niên giai lão, con cháu đầy đàn. Nói tóm lại, lời chúc tụng được đóng khung trong ba chữ: PHÚC – LỘC –THỌ. Song le Phúc, Lộc, Thọ mà con người mơ ước chỉ đóng khung trong phạm vi lợi lộc vật chất ở đời nầy, thì thật đáng cho chúng ta thất vọng. 1Cô rinh tô 15:19 “Nếu chúng ta chỉ hy vọng nơi Chúa Cứu Thế về đời nầy thôi, thì trong tất cả nhân loại chúng ta là những người bất hạnh hơn ai hết” (Bản Diễn ý). Vì nhu cầu của con người không chỉ nằm trong phạm vi vật chất thuần túy mà còn có nhu cầu tâm linh  thuộc về lĩnh vực tinh thần. Thật vậy, sự thành công ở đời nầy về phương diện nào đi chăng nữa, cũng không làm cho chúng ta sung sướng, thỏa mái về tâm hồn. Nhiều khi sự sung túc về vật chất dẫn chúng ta đến chỗ sầu não, buồn thảm mà chúng ta không thể tiên liệu được.

A/ Khi nói đến chữ PHÚC hay chữ Phước…

 

Ai cũng nghĩ ngay đến sự may mắn  mà một người gặp được. Người nhà mắc chứng bệnh nan y mà gặp thầy, gặp thuốc được chữa lành đó là Phước. Con cái học hành đổ đạt cũng gọi là Phước. Nói tóm lại, những cái gì may mắn thì người ta gọi đó là Phước. Nhưng những thứ nầy chỉ là Phước tạm thời mà thôi. Nhiều khi cái Phước ấy biến thành cái họa cũng chưa ai biết chừng. Cách đây không lâu, một gia đình khá giả ở Sài Gòn có một cậu con trai thi đổ đạt thủ khoa của Trường Đại học bách khoa, sau khi đậu được cha mẹ cho tiền tổ chức tiệc tùng mừng thành công của con trên đường học vấn. Ăn uống xong xuôi, các cô cậu rủ nhau mướn thuyền đi chơi, nhưng chẳng may đùa giởn thế nào mà chiếc thuyền bị lật làm cho cậu tân kỷ sư bị chết đuối. Hiểm họa nầy gây biết bao đau khổ, tuyệt vọng cho gia đình, chữ Họa nối liền sau chữ Phước sau đó mà không ai ngờ tới. Kinh Thánh lời Đức Chúa Trời cho chúng ta biết rằng Phước ở đây, ở đời nầy không thể làm cho chúng ta thỏa lòng. Trái lại, nó thường đan xen vào những nỗi thảm sầu đau đớn, vì có câu: “Phước bất trùng lai, họa vô đơn chí” Phước không đến trùng lặp, nhưng tai họa thì bất ngờ ập đến. Châm Ngôn 14:13 “Dầu trong lúc cười cợt, và cuối cùng sự vui ấy là sầu khổ”. Phước thật mà Kinh Thánh nói đến là được sự tha tội, được khỏa lấp tội lỗi, và được Đức Chúa Trời không kể là gian ác và trong lòng không có sự giả dối Thi Thiên 32:1-2. Khi một người giàu có danh giá phạm tội bị pháp luật lên án, họ bị bỏ tù, dù lắm bạc nhiều tiền cũng không thấy sung sướng phước hạnh gì cả. Kinh Thánh còn cho biết mọi người đều đã phạm tội, hụt mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. Dưới mắt Thượng Đế con người là tội nhân đang chờ sự đoán phạt. Kinh Thánh nói rõ ở đây, phước hạnh là được tha tội. Một người trọng tội mà được kể là công chính Phước nào hơn. Được trắng án là được Phước. Cơ đốc nhân là người thừa hưởng Phước nầy, được Đức Chúa Trời xưng công bình bời có đức tin nơi Đức Chúa Jêsus-Christ.

B/ Nối tiếp chữ Phúc/Phước là chữ: LỘC

 

Chữ nầy thường chỉ về Tiền tài giàu có, hưng thịnh. Một công chức có quyền lực được nhiều người biếu xén, gom lót cũng là người có nhiều bổng lộc. Một thương gia bán được nhiều hàng hóa với số tiền lời lớn cũng được gọi là người có Lộc. Nói tóm lại, trường hợp nào mà giúp người ta làm ra nhiều tiền bạc, của cải là người phát tài phát lộc. Nhưng chúng ta đều biết rằng của cải đời nầy ví như những đám mây nổi hiện ra một lát rồi lại tan ngay. Trong cuộc chiến tranh tàn hại trên đất nước chúng ta đã trải qua, biết bao nhiêu người giàu có, xe hơi nhà lầu đồ sộ, với biết bao tích sản khác trong phút chốc trở thành tro bụi trắng tay. Của cải thêm nhiều, lắm khi đem lại cho sở hữu chủ những nỗi đau lòng buồn thảm. Những vụ giết người, cướp của đã và đang chồng chất  trong các văn khố của Tòa án. Lời Chúa khuyên chúng ta rằng: “Các ngươi chớ chứa của cải ở dưới đất là nơi có sâu mối ten rét làm hư và kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy. Nhưng phải chứa của cải ở trên trời, mà nơi không có sâu mối ten rét làm hư, cũng chẳng có kẻ trộm đào ngạch khoét vách là lấy. Vì chưng của cải ngươi ở đâu, thì lòng ngươi cũng ở đó”.Ma-thi-ơ 6:19-21. Chúa không phủ nhận sự giàu có hưng thịnh ở trên đất, nhưng nếu không ưu tiên sự nghiệp Thiên đàng thì là vô ích mà trở thành kẻ dại. Vì khi qua đời, con người không thể mang theo danh vọng, sự nghiệp và tài sản xuống Âm phủ để hưởng thụ nên người ta thường chúc nhau sống lâu trăm tuổi, (Bách niên giai lão)

Tiền bạc của bạn thuộc về ai? Khi ra đời bạn mang bao nhiêu? Không có gì thử nghiệm tình yêu của chúng ta đối với Chúa hay đối với kẻ khác một cách thực tiễn là thái độ của chúng ta trong sự dâng hiến hầu việc Ngài.

-Thế gian hỏi chúng ta anh có bao nhiêu tiền?

-Đấng Christ hỏi sử dụng nó như thế nào?

-Thế gian nghĩ nhiều hơn về cách làm ra tiền?

-Chúa hỏi chúng ta ban cho như thế nào?

-Thế gian nghĩ đến số tiền?

-Đấng Christ nghĩ đến động cơ thúc đẩy chúng ta ban cho.

-Người ta hỏi chúng ta cho bao nhiêu?

-Kinh Thánh hỏi chúng ta giử lại bao nhiêu?

Anania và Saphira đã giử lại số tiền đáng phải dâng, nên bị Chúa quở phải chết tại chỗ. Đối với người chưa tin Chúa  tiền bạc là phương tiện để thỏa mãn, nhưng đối với Cơ đốc nhân nó là phương tiện để an ủi, để sống trong ngày. Đối với người trước, nó là cơ hội để mua sắm tiện nghi, nhưng đối với người sau, nó là cơ hội cứu giúp. Người tin theo Chúa  phải biết tiền bạc là của Chúa. Chúng ta là quản gia cho nhà Chúa. Nguyện chúng ta dùng tiền bạc là cơ hội hầu việc Chúa, nên dâng hiến để phục sự Ngài, mở mang bờ cõi nước Chúa trên đất.

C/Chữ: THỌ luôn luôn đi sau cùng hai chữ Phước và Lộc.

 

Dầu người ta vì cớ xã giao chúc nhau trường Thọ, nhưng chúng ta đều biết rằng không có ai làm cho đời mình dài thêm một khắc.Ma thi ơ 6:27. Ngay cả các Quốc vương, Tổng thống, Bộ trưởng cầm đầu một nước, một bộ với tất cả quyền lực lẫy lừng, oai phong vang dội cũng không thể khắc phục được tử thần, để sống thêm theo lời chúc tụng. Sự sống của con người nằm trong tay của Đức Chúa Trời. “Số các ngày Chúa đã định cho tôi đã biên vào sổ Chúa…”Thi Thiên 139:16 Đa vít là vị vua danh tiếng của nước Y-sơ-ra-ên hoàng kim sống trước Chúa 1000 năm đã viết như vậy. Nữ hoàng Ê-li-gia-bet của nước Anh trong lúc hấp hối đã la lên: “Ta bằng lòng đánh đổi triệu triệu Anh kim để được sống thêm vài tuổi” mà đâu có được!

Voltaire một văn hào nổi tiếng của nước Pháp lúc sắp qua đời ông nói với Bác sĩ riêng của ông: “Tôi bằng lòng trả giá nửa gia tài và sự nghiệp của tôi để được sống thêm 6 tháng” mà có được đâu!

Wiliam bị dẫn lên đoạn đầu đài, ông rút trong chiếc túi ra một chiếc đồng hồ đưa chi vị Y sĩ của ông với lời dặn: “Ông giử nó, tôi không cần đến nó nữa”.

Những lời cầu xin của con người trước thần chết như những tiếng kêu trong sa mạc hoang vu. Đấng ban cho chúng ta tuổi thọ, Đấng ban cho chúng ta mùa xuân là Đấng cầm vận mạng cuộc sống chúng ta. Ngài có quyền ấn định ngày sinh tháng tử  của chúng ta. Vua Ê-xê-chia là nhân vật có thật trong Kinh Thánh lúc lâm trọng bịnh ông khóc lóc và kêu xin cùng Đức Chúa Trời cho ông sống thêm 15 năm nữa. Nhưng dù như vua Ê-xê-chia có được sống thêm 15 năm nữa, rồi sau đó ông ta cũng phải chết mà thôi. Vì sự chết đến với tất cả mọi người, chết thể xác, chết tâm linh và sự chết đời đời phân cách với Đấng Tạo hóa mãi mãi. Kinh Thánh bày tỏ lời Đức Chúa Trời cho loài người có một phương pháp trường thọ là: Tin Lành Giăng 17:3 “Vả, sự sống đời đời là nhìn biết Cha tức là Đức Chúa Trời có một và thật cùng Jêsus-Christ là Đấng Cha đã sai đến”. Phương pháp duy nhất cho những ai đến với cõi vĩnh sanh không còn thấy sự chết, buồn thảm than khóc và đau đớn nữa, vì Chúa Jêsus-Christ có phán rằng: “Ta là đường đi chân lý và nguồn sống. Nếu chẳng bởi Ta thì không ai được đến cùng Cha”. Tin Lành Giăng 14:6

Các bạn thân mến!

Chắc Tết cổ truyền năm nay, Qúy vị và các bạn sẽ nhận được nhiều lời chúc từ bạn bè, thân hữu, gia quyến không ngoài ba chữ: PHÚC – LỘC – THỌ mời bạn đến với Thông điệp đoạn kết bài nầy qua ánh sáng của Thánh Kinh:

-PHƯỚC:  là tin Chuá Jêsus-Christ làm cứu Chúa của cuộc đời mình, để được Chúa tha tội, để được làm con của Ngài.Giăng 1:12 Các bạn có thể tìm Kinh Thánh đọc thêm Thi Thiên nói về Phước. Thi Thiên số 1 và Tám Phước lành trong bài giảng của Chúa trên núi được gọi là Tuyên ngôn nước Trời Ma-thi-ơ đoạn 5.

“Trước hết hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ ban cho chúng ta mọi điều ấy nữa”.Ma-thi-ơ 6:33

“Các ngươi tìm Ta và gặp được khi các người tìm kiếm Ta cách hết lòng”.Giê-rê-mi 29:13

-LỘC:  là tiền bạc, là của cải, là sức khỏe Chúa ban cho chúng ta, nên hãy dùng nó có lợi cho nhà Ngài, phục sự, hầu việc Ngài. Kẻo không, thì chúng ta bị Chúa quở là đầy tớ biếng nhác hãy lui ra khỏi Ta. Còn ai trung tín sẽ nhận được lời khen thưởng: “Được lắm, hãy vào nhận sự vui mừng của Chúa ngươi”.

-THỌ:  là sự sống, thời gian sống trên đất. Nhất là khi bạn và tôi đang ở tuổi thanh xuân, hãy dùng thời trai trẻ và sức xuân của mình mà cống hiến, mà phục vụ Chúa. Hãy tưởng nhớ Đấng Tạo hóa trong lúc nầy, để khi về già ta không còn hối tiếc như Truyền Đạo 12:1 Vua Sa-lô-môn đã thốt lên “Ta không lấy làm vui lòng” các bạn nhé…

Tản Đà có những vần thơ thật là hay nhưng cũng đầy bi quan:

“Hoa ơi! hoa hỡi hoa hời
Đang ở trên cành bỗng chốc rơi
Nhị mềm cánh úa
Hương nhạt màu phai
Sống chửa bao lâu đã hết đời…”

 

Cao Bá Quát thì than thở:

“Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy
Cõi phù du trông thấy cũng nực cười…”

Một thiếu nữ bản xứ được một bà Giáo sỹ nhận làm con nuôi, cô được bà rước về ở chung, bà yêu thương cô như con ruột, bà cho cô đi học và dạy Kinh Thánh cho cô, cô đã tìm gặp Chúa và tin nhận Ngài làm Cứu Chúa của cuộc đời mình. Bà Giáo sỹ rất vui thỏa và thường khuyên cô sớm dâng sống mình cho Chúa để trở nên người phục vụ Ngài như bà, nhưng cô ấy cứ hẹn rày hẹn mai không dứt khoát. Một ngày kia cô lâm trọng bệnh phải đưa vào bệnh viện điều trị, mỗi ngày bà đều đến thăm cầu nguyện và an ủi cô. Ngày đầu bà đến với bó hoa tươi thắm, đây là loại hoa cô rất yêu thích, cô vui mừng lắm, nhưng sau giờ thăm hỏi bà mang bó hoa ra về. Cô hơi buồn nhưng nghĩ rằng chắc là bà lo cho mình nên quên để bó hoa lại, ngày thứ hai cũng bó hoa đó, có dấu hiệu hơi héo nhưng hãy còn tươi, cô tự an ủi, dù có héo nhưng không sao! Nhưng bà ấy lại cũng mang về sau khi thăm viếng, cô suy nghĩ rất nhiều…  Ngày thứ ba bó hoa đã héo hoàn toàn, những cánh hoa đã cụp xuống không có gì là đẹp đẽ cả, lần nầy trước khi ra về bà đến bên giường bệnh ôn tồn: “Mẹ tặng bó hoa nầy cho con, mong con được vui như những bông hoa tươi thắm”. Cô quá bực tức không kiềm chế và nói trong sự phẫn uất: “Sao mấy ngày trước hoa tươi Mẹ không tặng con, bây giờ hoa đã héo tàn Mẹ mới tặng con..?” Bà Giáo sỹ nhẹ nhàng âu yếm: “…Đời con như những bông hoa nầy, Mẹ khuyên con dâng cho Chúa để phục vụ Ngài, nhưng con cứ lần lữa mãi, con địnhđể đến lúc đời con héo tàn bệnh hoạn con mới chịu dâng cho Chúa sao? Cô thổn thức và xót xa vô cùng.

Kính chúc Qúy vị Mục sư – Truyền đạo và Giáo hữu có một mùa xuân Hạnh phúc trong Chúa Cứu Thế chúng ta.

Kính chúc Qúy vị và Các bạn Thân hữu một Mùa Xuân Đinh Dậu – An lành và Thịnh vượng thật sự trong Chúa Jêsus-Christ vì Ngài là Chúa Xuân miên viễn trong mỗi cuộc đời của Qúy vị và các bạn. Amen!

Hồ Galilê –Xuân 2017.

 

Bình Luận:

You may also like