Home Dưỡng Linh Ngày 24 – Lại Đánh Mất Sự Hòa Bình

Ngày 24 – Lại Đánh Mất Sự Hòa Bình

by SU Việt Nam
30 đọc

Sau A-bi-mê-léc, Tô-la và Giai-rơ trở thành Các Thẩm Phán cai trị dân Y-sơ-ra-ên. Y-sơ-ra-ên được hưởng hòa bình dưới sự cai trị của hai thẩm phán này, nhưng khi họ qua đời, dân Y-sơ-ra-ên lại phạm tội trước mặt Đức Chúa Trời và Ngài đã mang nguy hiểm đến giáng trên họ.

Các Quan Xét 10:1-18

1 Sau A-bi-mê-léc, có Thô-la, con trai Phu-a, cháu Đô-đô, thuộc bộ tộc Y-sa-ca, nổi dậy giải cứu Y-sơ-ra-ên. Ông sống tại Sa-mia trong vùng đồi núi Ép-ra-im, 2 và làm quan xét của dân Y-sơ-ra-ên trong hai mươi ba năm. Ông qua đời và được chôn tại Sa-mia. 3 Sau đó có Giai-rơ, người Ga-la-át, làm quan xét của dân Y-sơ-ra-ên trong hai mươi hai năm. 4 Ông có ba mươi con trai, mỗi người cưỡi một con lừa, và cai trị một thành. Ba mươi thành đó thuộc địa phận Ga-la-át, ngày nay gọi là Ha-vốt Giai-rơ. 5 Giai-rơ qua đời và được chôn tại Kha-môn. 6 Dân Y-sơ-ra-ên lại làm điều ác dưới mắt Đức Giê-hô-va. Họ phụng sự thần Ba-anh và Át-tạt-tê, cùng các thần của dân A-ram, các thần của dân Si-đôn, các thần của dân Mô-áp, các thần của dân Am-môn, và các thần của dân Phi-li-tin. Họ từ bỏ Đức Giê-hô-va, không phụng sự Ngài. 7 Cơn thịnh nộ của Đức Giê-hô-va nổi bùng lên cùng Y-sơ-ra-ên. Ngài phó họ vào tay người Phi-li-tin và người Am-môn. 8 Kể từ năm đó, hai dân tộc nầy hà hiếp và chà đạp dân Y-sơ-ra-ên. Những người Y-sơ-ra-ên ở bên kia sông Giô-đanh trong vùng Ga-la-át, thuộc dân A-mô-rít, cũng bị họ hà hiếp và chà đạp trong mười tám năm. 9 Dân Am-môn còn vượt qua sông Giô-đanh, tiến đánh Giu-đa, Bên-gia-min, và nhà Ép-ra-im. Dân Y-sơ-ra-ên lâm vào cảnh khốn cùng. 10 Bấy giờ, dân Y-sơ-ra-ên kêu cầu Đức Giê-hô-va rằng: “Chúng con phạm tội cùng Chúa, vì đã từ bỏ Đức Chúa Trời chúng con và phụng sự các thần Ba-anh.” 11 Nhưng Đức Giê-hô-va phán với dân Y-sơ-ra-ên rằng: “Chẳng phải Ta đã giải cứu các con khỏi dân Ai Cập, dân A-mô-rít, dân Am-môn, và dân Phi-li-tin sao? 12 Lại khi dân Si-đôn, dân A-ma-léc, và dân Ma-ôn hà hiếp các con thì các con có kêu cầu Ta và Ta đã giải cứu các con khỏi tay chúng. 13 Nhưng các con đã lìa bỏ Ta, phụng sự các thần khác, vì thế Ta không giải cứu các con nữa. 14 Hãy đi kêu cầu những thần mà các con đã chọn để chúng giải cứu các con trong cơn hoạn nạn!” 15 Dân Y-sơ-ra-ên thưa với Đức Giê-hô-va: “Chúng con đã phạm tội! Xin Chúa đãi chúng con theo điều Chúa cho là tốt lành, nhưng bây giờ xin Chúa giải cứu chúng con!” 16 Họ dẹp bỏ các tà thần, rồi trở lại phụng sự Đức Giê-hô-va. Lòng Ngài đau buồn về sự khốn khổ của dân Y-sơ-ra-ên. 17 Dân Am-môn tập hợp lại và đóng trại trong đất Ga-la-át. Dân Y-sơ-ra-ên cũng họp lại và đóng trại tại Mích-pa. 18 Dân chúng và những nhà lãnh đạo của Ga-la-át hỏi nhau rằng: “Ai là người lãnh đạo cuộc tiến quân đánh dân Am-môn? Người đó sẽ làm thủ lĩnh trên toàn dân Ga-la-át.”

Suy ngẫm và hiểu

Suốt 45 năm, dân Y-sơ-ra-ên hưởng hòa bình dưới sự cai trị của Tô-la và Giai-rơ, nhưng ngay sau khi họ qua đời, dân Y-sơ-ra-ên lại bỏ Đức Chúa Trời. Y-sơ-ra-ên đã phụng sự thần Ba-anh và Át-tạt-tê, và cả các thần của những nước lân cận nữa. Lại một lần nữa, sự đoán xét của Đức Chúa Trời đã giáng trên họ và họ bị dân Phi-li-tin và Am-môn hà hiếp suốt 18 năm. Mặc dù dân Y-sơ-ra-ên lại cầu cứu Đức Chúa Trời, nhưng Ngài không nghe lời cầu xin của họ. Vì điều này, dân Y-sơ-ra-ên đã sốt sắng tìm kiếm sự giúp đỡ của Đức Chúa Trời và phá bỏ mọi thần tượng của họ. Họ đã thật sự ăn năn (c.1-18).

Đức Chúa Trời là Đấng như thế nào?

C.10-14 Đức Chúa Trời luôn mang đến sự giải cứu cho dân Y-sơ-ra-ên bất cứ khi nào họ cầu xin, nhưng lần này, Ngài từ chối cứu họ. Điều này là để quở trách đức tin có điều kiện của họ, trong đó họ chỉ cầu xin sự giúp đỡ khi bị nguy hiểm, và để xem xem có phải sự ăn năn của họ là thật hay không.

C.15-16 Đức Chúa Trời sốt ruột khi Ngài thấy dân Ngài gặp hoạn nạn. Dân Y-sơ-ra-ên cứ lặp đi lặp lại việc ăn năn rồi lại phạm tội, nhưng Đức Chúa Trời không thể chịu đựng được sự khốn khổ của họ. Thậm chí ngày nay, Đức Chúa Trời lắng tai nghe lời kêu cầu của chúng ta và cảm thấy đau đớn bởi những vết sẹo của chúng ta, đúng như một người cha có một đứa con dại khờ vậy.

Tham khảo   

10:6 Việc nhắc đến 7 nhóm thần ngoại bang (so sánh với 7 nước trong c.11-12) cho thấy phạm vi rộng về sự bội đạo của dân Y-sơ-ra-ên. Họ không chỉ phụng sự các thần lớn của dân Ca-na-an (Ba-anh, A-sê-ra, Át-tạt-tê) mà rõ ràng, còn cả những thần của bất kỳ dân nào mà họ tiếp xúc nữa.

10:16 Ngài không thể chịu được sự khốn khổ của dân Y-sơ-ra-ên. Nhiều học giả xem điều này như một sự đề cập đến lòng nhân từ rất lớn của Đức Chúa Trời và và khả năng Ngài bị xúc động vì sự khốn khổ và sự ăn năn của Y-sơ-ra-ên (2:18). Sự giải thích khác đó là sự bất tín của dân Y-sơ-ra-ên, nguyên nhân gây ra sự khốn khổ của họ khiến Đức Chúa Trời không thể chịu đựng nổi. Điều này sẽ chỉ ra rằng “sự ăn năn” của dân Y-sơ-ra-ên ở đây chỉ là bề ngoài.

Cầu nguyện: Xin hãy làm mới lại cộng đồng của chúng con bằng dầu của Đức Thánh Linh, và xin hãy biến đổi chúng con một cách mạnh mẽ.

Đọc Kinh Thánh trong năm: Ô-sê 8-10

Bình Luận:

You may also like