Home Dưỡng Linh Ngày 31 – Vinh Quang Của Vua, Vinh Quang Của Hoàng Hậu

Ngày 31 – Vinh Quang Của Vua, Vinh Quang Của Hoàng Hậu

by Ban Biên Tập
30 đọc

Thi Thiên 44:1-26

1 Lạy Đức Chúa Trời, tai chúng con có nghe, tổ phụ chúng con đã thuật lại công việc Chúa đã làm trong đời họ từ nghìn xưa.2 Chúa dùng tay mình đuổi các dân đi, nhưng cho tổ phụ chúng con định cư ở đó; Chúa làm cho các dân điêu tàn, nhưng lại khiến cho tổ phụ chúng con thịnh vượng.3 Vì họ chẳng nhờ gươm đao mà được xứ, cũng chẳng nhờ cánh tay mình mà thắng trận, nhưng nhờ bàn tay phải của Chúa, cánh tay và ánh sáng mặt Chúa, vì Ngài yêu thương họ 4 Chính Ngài là Vua và Đức Chúa Trời của con. Xin ban lệnh giải cứu cho Gia-cốp.5 Nhờ Chúa, chúng con sẽ đẩy lui quân thù; nhân danh Chúa, chúng con giày đạp kẻ thù. 6 Vì con không nhờ cậy cây cung, thanh gươm con cũng sẽ chẳng cứu con đâu.7 Nhưng Chúa đã cứu chúng con khỏi kẻ thù, làm cho những kẻ ghét chúng con bị hổ thẹn.8 Chúng con đã ca ngợi Đức Chúa Trời suốt ngày, và sẽ cảm tạ Danh Chúa đến đời đời. 9 Nhưng nay Chúa đã từ bỏ chúng con, làm cho chúng con bị sỉ nhục; Chúa chẳng còn đi ra trận cùng quân đội chúng con nữa.10 Chúa khiến chúng con thối lui trước kẻ thù và kẻ ghét chúng con cướp đoạt chiến lợi phẩm.11 Chúa làm chúng con giống như chiên bị đem đi làm thịt và khiến chúng con tan lạc trong các nước.12 Chúa đã bán dân Chúa với giá rẻ mạt coi họ chẳng giá trị gì.13 Chúa làm chúng con thành vật ô nhục cho kẻ lân cận chúng con, làm trò cười và là kẻ đáng khinh cho những người chung quanh.14 Chúa làm cho chúng con thành tục ngữ giữa các nước, trong các dân ai thấy chúng con cũng lắc đầu.15 Suốt ngày sự sỉ nhục ở trước mặt con, sự xấu hổ bao phủ mặt con.16 Vì tiếng sỉ nhục, mắng chửi, của kẻ thù và kẻ báo oán.17 Mọi điều ấy đã xảy đến cho chúng con nhưng chúng con không quên Chúa. Cũng không phản bội giao ước của Chúa.18 Lòng chúng con không thối lui, bước chúng con không lạc khỏi đường lối Chúa.19 Dù vậy, Chúa đã chà nát chúng con trong chỗ chó rừng, bao phủ chúng con bằng bóng chết.20 Nếu chúng con có quên Danh Đức Chúa Trời chúng con hoặc giơ tay hướng về một thần lạ, 21 Đức Chúa Trời sẽ không khám phá ra sao? Vì Ngài biết thấu nơi bí mật của lòng.22 Thật, vì Chúa mà chúng con bị giết hại suốt ngày, chúng con bị kể như chiên đem đi làm thịt.23 Chúa ôi, xin tỉnh thức! Sao Chúa ngủ? Xin trỗi dậy, đừng từ bỏ chúng con mãi mãi! 24 Vì sao Chúa giấu mặt? Sao Ngài quên cơn hoạn nạn và cảnh áp bức của chúng con? 25 Vì linh hồn chúng con bị vùi dưới bụi tro, thể xác chúng con nằm bẹp dưới đất. 26 Xin Chúa trỗi dậy mà giúp đỡ chúng con; xin cứu chuộc chúng con vì lòng nhân từ của Ngài.

Suy ngẫm và hiểu

Vị thi sĩ ngợi khen vua bằng những tài năng viết của ông. Ông ngợi khen sự chói lọi và oai nghi của vua và những niềm hy vọng về sự chiến thắng trong cuộc chiến và sự thống trị của sự công bình. Vị thi sĩ cầu nguyện với Đức Chúa Trời xin dấy vua lên cao hơn. Đức Chúa Trời là Vị Vua thực sự của chúng ta và sự thống trị của Ngài sẽ kéo dài mãi mãi (c.1-8).Vị thi sĩ tiếp tục và cũng dâng sự ngợi khen đến hoàng hậu. Ông bảo hoàng hậu quên đi quá khứ, danh dự và đi theo vị vua. Ông nói điều này bởi vì nếu hoàng hậu được vua sủng ái, thì hoàng hậu cũng sẽ sống trong sự chói lọi và đứa con trai sẽ kế thừa vị vua (c.9-17).

Đức Chúa Trời là Đấng như thế nào?

C.3-5 Đức Chúa Trời ban uy quyền và sự tôn trọng của Ngài cho vị vua. Đức Chúa Trời cũng lập vị vua, người cai trị trên tất cả bởi việc ghét điều ác và ưa thích sự công bình, cao hơn những người cai trị khác của các dân tộc, và xức dầu cho ông ấy. Đây là sự vinh quang của Đức Chúa Jêsus, Đấng Mê-si-a, và vinh quang hứa ban cho chúng ta, dân sự của Đức Chúa Trời, những người vâng lời Ngài và yêu thích sự công bình.

Ngài ban cho tôi bài học gì?

C.9-11 Cô dâu, người bước vào đám cưới mặc áo thêu, bây giờ phải quên nhà của cha nàng và dân sự của nàng. Cô dâu cũng phải tôn trọng và đi theo vị vua của nàng, bởi vì sự vinh quang và tình yêu thương của vị vua là không thể sánh được, đang chờ đợi nàng. Liệu tôi có ổn định cuộc sống mà tôi đã từng sống trên thế giới này sau khi khi chào đón Chàng Rể của tôi, Vị Vua, Đức Chúa Jêsus, hay không?  

Tham khảo

45:1 Một bài ca cho một vị vua. Cho dù những lời này có được một hội chúng hoặc một ca đoàn hát hay không, chúng được nói với vua. Là một Thi Thiên, sử dụng ở Giê-ru-sa-lem, bài này đề cập đến một vị vua trong dòng của Đa-vít. Một người viết đã sẵn sàng có thể là một người viết nhanh và rõ ràng.

45:16–17 Hỡi vua, dòng dõi của người sẽ tiếp tục trong các con cái người. Bài ca quay lại với vị vua và nói về dòng dõi lâu dài của người. Cuộc hôn nhân của vua Đa-vít không phải là một vấn đề riêng tư; nó quan trọng đối với việc làm thành những lời hứa của Đức Chúa Trời, không chỉ đối với Y-sơ-ra-ên mà cả đối với các dân tộc.

Cầu nguyện: Xin hãy giúp chúng con sống ngày hôm nay như nàng dâu của Đức Chúa Jêsus, Vị Vua của vinh quang!  

Đọc Kinh Thánh trong năm: Khải Huyền 19-20

Được Sự Cho Phép Của Liên Đoàn Đọc Kinh Thánh Su Việt Nam

 

 

Bình Luận:

You may also like