Home Dưỡng Linh Ngày 26 – Từ Sự Vô Tín Đến Tiếng Cười

Ngày 26 – Từ Sự Vô Tín Đến Tiếng Cười

by Ban Biên Tập
30 đọc

Sáng Thế Ký 21: 1-21

1 Đức Giê-hô-va thăm viếng Sa-ra như lời Ngài đã phán và làm cho bà như lời Ngài đã hứa. 2 Sa-ra thụ thai, sinh cho Áp-ra-ham một con trai khi tuổi ông đã già, đúng kỳ hạn mà Đức Chúa Trời đã hứa với ông. 3 Áp-ra-ham đặt tên con trai mà Sa-ra đã sinh cho mình là Y-sác. 4 Khi Y-sác được tám ngày, Áp-ra-ham cắt bì cho con trai như lời Đức Chúa Trời đã truyền phán. 5 Y-sác ra đời khi Áp-ra-ham đã được một trăm tuổi. 6 Sa-ra nói: “Đức Chúa Trời làm cho tôi vui cười, ai nghe đến cũng sẽ vui mừng cho tôi.” 7 Bà còn nói: “Ai dám nói với Áp-ra-ham rằng Sa-ra sẽ cho con bú? Thế mà tôi đã sinh cho ông một con trai trong lúc ông đã già.”

8 Y-sác lớn lên và dứt sữa. Vào ngày cậu bé dứt sữa, Áp-ra-ham tổ chức một bữa tiệc linh đình. 9 Sa-ra thấy con trai mà A-ga, người Ai Cập, đã sinh cho Áp-ra-ham đang đùa giỡn, 10 thì bà nói với Áp-ra-ham: “Xin ông đuổi hai mẹ con đứa tớ gái nầy đi vì con trai của đứa tớ gái nầy sẽ không được cùng thừa kế với Y-sác, con trai tôi đâu.” 11 Lời nầy làm cho Áp-ra-ham đau lòng lắm bởi vì đó là con trai mình. 12 Nhưng Đức Chúa Trời phán với Áp-ra-ham: “Con đừng nặng lòng về đứa con trai và đứa tớ gái của mình nữa. Sa-ra nói gì con cứ nghe lời nàng, vì bởi Y-sác, sẽ có một dòng dõi được gọi theo tên con. 13 Ta cũng sẽ làm cho con trai của đứa tớ gái nầy trở thành một dân tộc, vì nó cũng từ nơi con mà ra.”

14 Sáng hôm sau, Áp-ra-ham dậy sớm, lấy bánh và một bầu nước đưa cho A-ga. Ông đặt các thứ đó trên vai nàng, trao đứa con trai cho nàng rồi bảo đi. Nàng ra đi, lang thang trong hoang mạc Bê-e Sê-ba. 15 Khi nước trong bầu đã hết, nàng để đứa trẻ dưới một bụi cây 16 rồi đi và ngồi phía đối diện, cách xa khoảng một tầm tên bắn, vì nàng nói: “Tôi nỡ nào nhìn đứa trẻ chết!” Nàng ngồi đối diện đó, cất tiếng than khóc. 17 Đức Chúa Trời nghe tiếng đứa trẻ khóc, thiên sứ của Đức Chúa Trời từ trên trời gọi A-ga và nói: “A-ga, có việc gì với con vậy? Đừng sợ! Vì Đức Chúa Trời đã nghe tiếng đứa trẻ khóc ở đâu đó rồi. 18 Hãy đứng dậy, đỡ đứa trẻ lên và ôm chặt nó trong tay, vì Ta sẽ làm cho nó thành một dân lớn.” 19 Đức Chúa Trời mở mắt cho nàng và nàng thấy một giếng nước. Nàng đến múc đầy bầu da và đem cho đứa trẻ uống.

20 Đức Chúa Trời ở với đứa trẻ. Nó lớn lên, sống trong hoang mạc và trở thành người có tài bắn cung. 21 Ích-ma-ên sống trong hoang mạc Pha-ran. Mẹ chàng cưới cho chàng một cô vợ người Ai Cập.

Suy ngẫm và hiểu 

Khi Áp-ra-ham 100 tuổi, Đức Chúa Trời đã cho Áp-ra-ham và Sa-ra một con trai, như Ngài đã hứa. Áp-ra-ham và Sa-ra đã cười vì họ không tin rằng Đức Chúa Trời có thể ban cho họ một con trai, nhưng Chúa đã ban cho họ một tiếng cười thật sự, ‘Y-sác’.Tám ngày sau được sinh ra,Áp-ra-hamđã cắt bì cho Y-sác (c.1-7).

Một hôm, Sa-ra thấy Ích-ma-ên cười Y-sác. Bà đã tức giận với cậu ta, và bảoÁp-ra-hamđuổi A-ga và Ích-ma-ên đi. Áp-ra-ham đã rất đau khổ vì yêu cầu này, nhưng ông phải đuổi họ đi vì Đức Chúa Trời bảo ông hãy nghe lời Sa-ra (c.8-21).

Đức Chúa Trời là Đấng như thế nào?

C.1-2 Đức Chúa Trời có thể thực hiện những điều dường như là không thể đối với con người. Đúng như thế gian bắt đầu khi Đức Chúa Trời phán vào thời điểm sáng tạo, Lời của Ngài vẫn đang hành động trong suốt lịch sử nhân loại để thực hiện các công việc của Ngài vì nước Ngài.

Ngài ban cho tôi bài học gì?

C.10-14 Sự bất tuân của Áp-ra-ham là hậu quả của việc theo đuổi những giải pháp dễ dàng và không chịu nổi tuyệt vọng (việc sinh ra Ích-ma-ên qua A-ga, chương 16), đã gây ra cho ông đau đớn ngay cả trong lúc vui mừng, vì ông đã phải ép buộc con trai mình, Ích-ma-ên ra đi. Tương tự như thế, việc chấp nhận một phương pháp tiện lợi dường như có thể khiến công việc của chúng ta dễ dàng, nhưng nó sẽ chỉ gây ra một hậu quả tệ hơn mà thôi.

Tham khảo

21:9 Động từ tiếng Hê-bơ-rơ được dịch việc cười rất mập mờ và có thể được giải nghĩa bao hàm hoặc là “nhạo báng” là hoặc “chơi đùa”. Dạng động từ được dùng ở đây có lẽ nghiêng về “nhạo báng”. Ga-la-ti 4:29 theo sự giải thích này. Ích-ma-ên có lẽ đang chế nhạo, chế giễu vai trò của Y-sác là con thuộc lời hứa của Áp-ra-ham.

21:10 Mặc dù Ích-ma-ên cũng là con của Áp-ra-ham, nhưng Sa-ra không muốn Ích-ma-ên là người thừa kế cùng với Y-sác. Phao-lô sử dụng lời của Sa-ra trong “chuyện ngụ ngôn” của mình về hai giao ước, Ga-la-ti 4:30. 21:11-13 Trong khi Áp-ra-ham miễn cưỡng đuổi Ích-ma-ên đi thì Đức Chúa Trời lại bảo đảm một lần nữa với ông rằng đây là vì điều tốt nhất.

Cầu nguyện:Chúng con tin quyền năng của Lời Ngài, điều sẽ làm trọn lời hứa Ngài. Xin hãy giúp chúng con cứ ở trong Lời Ngài.

Đọc Kinh Thánh trong năm: Giô-ên 1-3

Được Sự Cho Phép Của Liên Đoàn Đọc Kinh Thánh Su Việt Nam

Bình Luận:

You may also like