Home Dưỡng Linh Ngày 20 – Sự Bất Tuân Của Sau-Lơ

Ngày 20 – Sự Bất Tuân Của Sau-Lơ

by Thúy Diễm
30 đọc

Khi đội quân Phi-li-tin to lớn xâm lược, dân Y-sơ-ra-ên tản mác trong sợ hãi, và khi Sa-mu-ên, người Sau-lơ đang chờ đợi, đã không đến như mong đợi, Sau-lơ đã bất tuân Lời Đức Chúa Trời và đã dâng tế lễ thiêu.

1 Sa-mu-ên 13:1-23 

1 Sau-lơ lên làm vua lúc ông đã được bốn mươi tuổi. Vua cai trị Y-sơ-ra-ên … và hai năm. 2 Sau-lơ chọn ba nghìn người Y-sơ-ra-ên: hai nghìn người ở với ông tại Mích-ma và trên núi Bê-tên, còn một nghìn người thì ở với Giô-na-than tại Ghi-bê-a thuộc Bên-gia-min. Số còn lại ông cho ai về nhà nấy. 3 Giô-na-than đánh bại đồn quân Phi-li-tin ở Ghê-ba, người Phi-li-tin biết được tin nầy. Còn Sau-lơ cho thổi kèn khắp xứ và rao rằng: “Dân Hê-bơ-rơ hãy lắng nghe!” 4 Vì vậy, toàn thể Y-sơ-ra-ên đều biết rằng Sau-lơ đã đánh bại đồn quân Phi-li-tin, và Y-sơ-ra-ên bị người Phi-li-tin căm ghét. Bấy giờ, dân chúng được kêu gọi đi theo Sau-lơ tại Ghinh-ganh.

5 Khi ấy, người Phi-li-tin tập trung lại để đánh Y-sơ-ra-ên. Chúng có ba mươi nghìn chiến xa, sáu nghìn kỵ binh, và quân lính đông như cát bãi biển. Chúng đi lên đóng trại ở Mích-ma, về phía đông Bết A-ven. 6 Khi người Y-sơ-ra-ên thấy nguy cấp, vì quân mình bị áp đảo, thì dân chúng ẩn trốn trong các hang động, bụi rậm, hốc đá, mồ mả và hầm hố. 7 Một số người Hê-bơ-rơ khác thì vượt qua sông Giô-đanh, đến xứ Gát và Ga-la-át. Nhưng Sau-lơ vẫn còn ở lại Ghinh-ganh, và tất cả những người đi theo ông đều run sợ. 8 Sau-lơ đợi bảy ngày, là thời gian mà Sa-mu-ên đã định. Nhưng Sa-mu-ên vẫn chưa đến Ghinh-ganh, còn dân chúng thì bỏ vua đi tản mác. 9 Bấy giờ, Sau-lơ nói: “Hãy đem đến cho ta tế lễ thiêu và tế lễ bình an.” Rồi vua dâng tế lễ thiêu. 10 Khi vua vừa dâng xong tế lễ thiêu thì Sa-mu-ên đến. Sau-lơ ra chào đón ông. 11 Sa-mu-ên hỏi: “Ngươi đã làm gì vậy?” Sau-lơ trả lời: “Tôi thấy dân chúng bỏ tôi đi tản mác, còn ông lại không đến theo thời gian đã định, và người Phi-li-tin đã tập trung tại Mích-ma, 12 nên tôi nghĩ rằng người Phi-li-tin chắc sắp tấn công tôi tại Ghinh-ganh, mà tôi chưa cầu khẩn Đức Giê-hô-va. Vì vậy, tôi miễn cưỡng dâng tế lễ thiêu.” 13 Sa-mu-ên nói với Sau-lơ: “Ngươi thật đã hành động một cách điên rồ, không vâng giữ mệnh lệnh mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã truyền cho ngươi. Lẽ ra, Đức Giê-hô-va đã lập vương quốc của ngươi vững bền đời đời trên Y-sơ-ra-ên; 14 nhưng bây giờ, vương quốc của ngươi sẽ không bền lâu nữa. Đức Giê-hô-va đã chọn cho mình một người đẹp lòng Ngài, đặt người ấy làm người lãnh đạo của dân Ngài, bởi vì ngươi đã không vâng giữ mệnh lệnh của Đức Giê-hô-va.” 15 Nói xong, Sa-mu-ên đứng dậy, từ Ghinh-ganh đi đến Ghi-bê-a thuộc Bên-gia-min, còn Sau-lơ điểm lại quân số ở với mình, có khoảng sáu trăm người. 16 Sau-lơ và Giô-na-than, con trai ông, cùng quân lính đi theo, đều đóng tại Ghi-bê-a thuộc Bên-gia-min, còn người Phi-li-tin hạ trại tại Mích-ma. 17 Có một đội quân đột kích từ trong trại quân Phi-li-tin đi ra, chia làm ba toán: một toán theo con đường Óp-ra, đi đến đất Su-anh; 18 một toán theo con đường Bết Hô-rôn; còn toán thứ ba theo đường ranh giới nằm trên thung lũng Sê-bô-im, về hướng hoang mạc. 19 Lúc ấy, trong khắp xứ Y-sơ-ra-ên không tìm được một thợ rèn nào cả, vì người Phi-li-tin nói: “Không được để cho người Hê-bơ-rơ rèn gươm và giáo.” 20 Vì thế, toàn thể người Y-sơ-ra-ên đều phải xuống chỗ người Phi-li-tin để rèn lưỡi cày, cuốc, rìu, và lưỡi hái cho mình. 21 Khi nào lưỡi cày, cuốc, chĩa ba, rìu hay mũi đót bị sứt mẻ thì họ cũng phải xuống để mài và sửa cái đót lại. 22 Vì thế lúc giao tranh, tất cả những người theo Sau-lơ và Giô-na-than đều không có gươm cũng không có giáo trong tay; chỉ Sau-lơ và con của ông là Giô-na-than mới có. 23 Một đơn vị quân Phi-li-tin kéo ra đóng tại đèo Mích-ma.

Suy ngẫm và hiểu

Sau-lơ đã tổ chức dàn trận để chuẩn bị cho trận chiến đánh dân Phi-li-tin, nhưng về mặt khách quan, Y-sơ-ra-ên không địch được dân Phi-li-tin. Điều này là vì trong khi dân Phi-li-tin được trang bị những binh khí bằng sắt, thì dân Y-sơ-ra-ên chỉ có thể trang bị cho chính mình bằng những khí giới bình thường. Do đó, dân Y-sơ-ra-ên phải nhìn lên Đức Chúa Trời và đi theo những chỉ dẫn của Ngài. Nhưng dân Y-sơ-ra-ên hoảng sợ khi thấy quân đội và khí giới của dân Phi-li-tin, và Sau-lơ đã bất tuân Lời Đức Chúa Trời. Tức giận vì điều này, Đức Chúa Trời phán rằng Ngài sẽ ban ngôi của Sau-lơ cho một người khác (c.1-23).

Đức Chúa Trời là Đấng như thế nào?

C.13-14 Đức Chúa Trời đã quyết định lìa bỏ Sau-lơ, người đã bất tuân Ngài. Có vẻ như điều đó thật tàn nhẫn, nhưng Đức Chúa Trời đã bày tỏ một cách chắc chắc rằng vương quyền của Y-sơ-ra-ên phải luôn luôn là một vị trí mà ở nơi nào Lời của Đức Chúa Trời cũng phải được thuận phục.

Ngài ban cho tôi bài học gì?

C.8-14 Thời gian đã hết, đội quân Phi-li-tin đã gần và dân sự thì tản mác, vì thế phản ứng của Sau-lơ là ông không có sự lựa chọn nào có vẻ hợp lý cả. Đáng lẽ, Sau-lơ phải nhận ra rằng không có những hoàn cảnh khẩn cấp nào để có thể bỏ qua sự thuận phục, và người ông chờ đợi để dâng các tế lễ thiêu không phải là Sa-mu-ên mà là chính Đức Chúa Trời. Việc chờ đợi là đức tin và sự tin cậy. Nó còn hơn cả như vậy trong thời đại này ngày nay, khi tốc độ và hiệu quả dường như luôn rất quan trọng.

Tham khảo

13:13-14 Sự bất tuân của Sau-lơ dẫn đến một hậu quả nghiêm trọng – sự chấm dứt vương quốc của ông – đối với Y-sơ-ra-ên, chính vương quyền ở dưới thẩm quyền Lời của Đức Chúa Trời (xem 12:20-25). Sau-lơ đã không nhận biết vai trò cao hơn của tiên tri là sứ giả thiên thượng và để lắng nghe Lời Đức Chúa Trời (15:11, 13, 19, 22-23).

Cầu nguyện: Cha ôi, xin hãy ban cho con đức tin trông đợi Ngài, và xin giúp chúng con dư dật trong Thánh Linh Ngài để chúng con có thể đối diện với đời này.

Đọc Kinh Thánh trong năm: Gióp 21-24

Bình Luận:

You may also like