Home Dưỡng Linh Ngày 08 – Tai Vạ Muỗi Mắt Và Tai Vạ Ruồi Mòng

Ngày 08 – Tai Vạ Muỗi Mắt Và Tai Vạ Ruồi Mòng

by Ban Biên Tập
30 đọc

Xuất Ai Cập Ký 8:16-32

16 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy truyền cho A-rôn rằng: Hãy giơ gậy anh ra, đập bụi trên đất: bụi sẽ hóa muỗi khắp cả xứ Ê-díp-tô, 17 Hai người làm y như vậy. A-rôn cầm gậy giơ tay ra, đập bụi trên đất, bụi liền hóa thành muỗi, bu người và súc vật; hết thảy bụi đều hóa thành muỗi trong xứ Ê-díp-tô. 18 Các thuật sĩ cũng muốn cậy phù chú mình làm như vậy, để hóa sanh muỗi, nhưng làm chẳng đặng. Vậy, muỗi bu người và súc vật. 19 Các thuật sĩ bèn tâu cùng Pha-ra-ôn rằng: Ấy là ngón tay của Đức Chúa Trời; nhưng Pha-ra-ôn cứng lòng, chẳng nghe Môi-se và A-rôn chút nào, y như lời Đức Giê-hô-va đã phán.20Kế đó, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Nầy Pha-ra-ôn sẽ ngự ra mé sông, ngươi hãy dậy sớm, đi ra mắt người, mà tâu rằng: Đức Giê-hô-va có phán như vầy: Hãy tha cho dân ta đi, để chúng nó hầu việc ta. 21Vì nếu ngươi không cho đi, nầy, ta sẽ sai ruồi mòng bu nơi ngươi, quần thần, dân sự và cung điện ngươi; nhà của người Ê-díp-tô đều sẽ bị ruồi mòng bu đầy, và khắp trên đất nữa. 22 Nhưng ngày đó, ta sẽ phân biệt xứ Gô-sen ra, là nơi dân ta ở, không có ruồi mòng, hầu cho ngươi biết rằng ta, Giê-hô-va, có ở giữa xứ. 23 Ta sẽ phân biệt dân ta cùng dân ngươi. Đến mai, dấu lạ nầy tất sẽ có. 24 Đức Giê-hô-va bèn làm y như lời. Vậy, trong cung điện Pha-ra-ôn, nhà cửa của quần thần người cùng cả xứ Ê-díp-tô đều có ruồi mòng vô số, đất bị ruồi mòng hủy hoại. 25 Pha-ra-ôn bèn đòi Môi-se và A-rôn mà phán rằng: Hãy đi dâng tế lễ cho Đức Chúa Trời các ngươi trong xứ. 26 Nhưng Môi-se tâu rằng: Làm như vậy chẳng tiện, vì các của lễ mà chúng tôi sẽ tế Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, là một điều gớm ghê cho người Ê-díp-tô. Nếu chúng tôi dâng của lễ gớm ghê trước mắt người Ê-díp-tô, họ há chẳng liệng đá chúng tôi sao? 27 Chúng tôi sẽ đi trong đồng vắng, chừng ba ngày đường, dâng tế lễ cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, y như lời Ngài sẽ chỉ bảo. 28 Pha-ra-ôn bèn phán rằng: Ta sẽ tha các ngươi đi dâng tế lễ cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, ở nơi đồng vắng, nhưng đừng đi xa hơn. Hãy cầu nguyện cho ta với! 29 Môi-se tâu rằng: Nầy, tôi sẽ lui ra khỏi bệ hạ, cầu nguyện Đức Giê-hô-va cho; ngày mai ruồi mòng sẽ lìa xa Pha-ra-ôn, quần thần, và dân sự người. Nhưng xin Pha-ra-ôn chớ cứ gạt chúng tôi mà không tha dân sự đi dâng tế lễ cho Đức Giê-hô-va. 30 Môi-se bèn lui ra khỏi Pha-ra-ôn, và cầu nguyện Đức Giê-hô-va; 31 Ngài làm y như lời Môi-se, ruồi mòng lìa xa Pha-ra-ôn, quần thần, và dân sự người, không còn lại một con nào. 32 Nhưng lần nầy, Pha-ra-ôn lại cứng lòng nữa, không cho dân sự đi.

Suy ngẫm và hiểu

Tai vạ thứ ba và thứ tư của Đức Chúa Trời giáng trên xứ. Trước tiên, khi A-rôn đập bụi đất bằng cây gậy của mình, tất cả bụi ở Ai Cập biến thành muỗi mắt chích vào thân thể người và các gia súc. Đây là một phép lạ mà các thuật sĩ của Ai Cập không thể bắt chước được (c.16-19). Sau đó, Đức Chúa Trời quấy phá toàn xứ Ai Cập bằng những đàn ruồi mòng. Dầu vậy, Ngài khiến cho đất Gô-sen, nơi dân Y-sơ-ra-ên cư ngụ, là một sự ngoại lệ. Pha-ra-ôn, khi đưa ra một sự nhượng bộ, đề nghị Môi-se cầu nguyện cho. Tuy nhiên, lại một lần nữa, ngay sau khi những đám ruồi mòng biến mất, ông ta lại cứng lòng và không cho dân sự ra đi (c.20-32).

Đức Chúa Trời là Đấng như thế nào?

C.22-24 Lúc đầu Đức Chúa Trời bày tỏ phạm vi của những tai vạ. Bằng cách khiến cho không có ruồi mòng ở đất Gô-sen, Ngài cho biết rằng tai vạ ruồi mòng không phải là một thiên tai tình cờ, nhưng mà là một dấu hiệu của Chúa bảo vệ dân sự của Ngài. Liệu mỗi một chúng ta có thể tin được rằng Đức Chúa Trời, Đấng tể trị thế giới, đặc biệt dõi theo và bảo vệ chúng ta hay không?

C.25-32 Do các tai vạ vẫn cứ tiếp tục, Pha-ra-ôn đề xuất cho dân Y-sơ-ra-ên một sự nhượng bộ: trước tiên, để họ ‘dâng sinh tế ngay tại xứ’, và sau đó ‘dâng sinh tế trong hoang mạc, nhưng không quá xa’. Tương tự như vậy, Sa-tan cám dỗ chúng ta sống thỏa hiệp với thế gian. Điều duy nhất bảo vệ chúng ta giữa sự cám dỗ như vậy là lời của Đức Chúa Trời (c.27).

Tham khảo

8:25-27 Khi Pha-ra-ôn đưa ra một sự đáp ứng hạn chế bớt rằng dân Y-sơ-ra-ên có thể ra đi và phục vụ Đức Chúa Trời tại trong xứ (c.25), Môi-se trước tiên đáp lại bằng những nan đề có tính lô-gic hẳn phải rõ ràng đối với Pha-ra-ôn (c.26) trước khi ông đưa ra lý do thực sự chi phối việc ông không thể chấp nhận được lời đề nghị ít hơn: Y-sơ-ra-ên phải đi ra phục vụ Chúa như Ngài phán bảo chúng tôi (c.27). 

Cầu nguyệnXin hãy giúp chúng con đi xa như Ngài ra lệnh, bằng đức tin và quyền năng của Chúa, Đấng phân biệt và bảo vệ chúng con.

Đọc Kinh Thánh trong năm:Dân Số Ký 8-10

Được Sự Cho Phép Của Liên Đoàn Đọc Kinh Thánh Su Việt Nam

 

 

 

 

Bình Luận:

You may also like